Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 224. Đại thắng, đại hỉ, đại bi (5)

Chương 224. Đại thắng, đại hỉ, đại bi (5)


Đại thắng, đại hỉ, đại bi (5)
“Bệ hạ ngài nếu cố ý muốn phong sát Tượng Cô quán, ở trong góc càng thêm âm u, sẽ chỉ có càng nhiều Tượng Cô quán khai trương, càng nhiều nam nhân bị hấp dẫn, cần biết chặn không bằng lơ là.”
Càn đế hít sâu một hơi.
Hắn ý thức được mình thất thố.
“Ngươi nói rất đúng, thủ tiêu cần thận trọng.” Càn đế nói: “Trẫm chỉ là không biết, vì sao Tượng Cô quán có thể náo nhiệt như thế? Trẫm nhớ rõ trước đây không phải như thế, trước kia nam nhân vẫn là thích nữ nhân.”
Lục Khiêm nhìn Càn đế một cái, thấp giọng nói: “Bệ hạ, thần cả gan, có lẽ việc này có liên quan với ngài.”
Càn đế kinh ngạc nhìn Lục Khiêm, trực tiếp bị chọc tức mà cười: “Có liên quan với trẫm? Quả thực buồn cười, không lẽ ngươi cho rằng ông chủ phía sau Tượng Cô quán là trẫm hay sao?”
“Bệ hạ, ngài có thể chưa phát hiện, nhưng thần cai quản Giám sát ti, đã phát hiện một quy luật.”
“Quy luật gì?”
“Một quốc gia lúc mới lập, dân phong thượng võ, nam tử thường thường tràn đầy khí tức dương cương. Theo quốc gia dần dần suy sụp, phong trào xa hoa dâm dật bắt đầu dần dần quật khởi, khí chất dương cương của nam tử dần dần tan đi, bắt đầu tràn ngập âm khí, hơn nữa khi thẩm mỹ người ta bắt đầu lấy âm nhu làm cái đẹp, nơi kiểu như Tượng Cô quán cũng bắt đầu gặp thời mà sinh.”
Nhìn sắc mặt Càn đế dần dần khó coi, Lục Khiêm vẫn nói tiếp: “Chính như bệ hạ nói, vài năm trước Đại Càn còn không phải như thế. Trong lúc chiến tranh vệ quốc bao gồm vừa sau chiến tranh vệ quốc, cao thấp Đại Càn thật ra đều tràn ngập khí tức dương cương. Nhưng về sau, một thế hệ thiết huyết hoặc chết, hoặc lui, bệ hạ ngài lại tránh ở thâm cung, không khí Đại Càn cũng liền ngày càng lụn bại.”
Càn đế bị Lục Khiêm đâm thấu tim.
Đâm rất đau.
Nhìn chằm chằm Lục Khiêm, Càn đế sắc mặt khó coi nói: “Chẳng lẽ cái này cũng là lỗi của trẫm?”
Lục Khiêm khẽ thở dài một hơi: “Bệ hạ, nếu Đại Càn ở dưới ngài cai trị dân giàu nước mạnh, là công lao của ngài sao?”
“Đương nhiên đúng.”
“Vậy Đại Càn ở dưới ngài cai trị ngày càng lụn bại, chẳng lẽ không có liên quan tới ngài sao?”
Càn đế: “...”
Cái đệch!
Hắn phát hiện làm hoàng đế quá khó rồi.
Hắn không thể tiến hành biện luận với Lục Khiêm nữa, bởi vì bản thân hắn cũng cảm thấy Lục Khiêm nói có đạo lý.
Đây là điều đau đớn nhất.
Càn đế chỉ có thể nói sang chuyện khác: “Trừ Tượng Cô quán, kinh thành còn có nơi nào phồn hoa?”
Lục tổng quản cũng không có ý tứ nhằm vào Càn đế đâm đao mãi.
Hắn nghe hiểu lời ngầm của Càn đế, thế là nói: “Hồng Tụ Chiêu cùng Diệu Âm phường luôn luôn nổi tiếng ngang Tượng Cô quán, nhưng Hồng Tụ Chiêu càng trực tiếp hơn chút, có tiền có thể đủ cùng các cô nương bên trong cùng vượt đêm xuân. Mà cô nương Diệu Âm phường tương đối tự chủ, phải được các nàng ưu ái, có tài hoa nhất định, mới có thể làm vị khách vào màn của các nàng.”
“Hồng Tụ Chiêu cùng Diệu Âm phường nhà ai làm ăn tốt hơn?” Càn đế hỏi.
Lục tổng quản nói: “Diệu Âm phường.”
Càn đế cười: “Nam nhân trong xương cốt thật đúng là đê tiện mà.”
Lục Khiêm nhắc nhở: “Bệ hạ, ngài cũng là nam nhân.”
Càn đế: “... Trẫm đang nghĩ Giám sát ti có phải cần đổi một đốc chủ hay không.”
Lục tổng quản vẻ mặt vô tội.
Hắn nói là lời nói thật mà.
Chẳng lẽ bệ hạ ngài không phải nam nhân?
Sao vậy còn thẹn quá hóa giận chứ?
Càn đế đương nhiên cũng sẽ không thật sự đổi Lục Khiêm.
Bây giờ có thể trấn áp toàn bộ Giám sát ti không xuất hiện hỗn loạn chỉ có Lục Khiêm.
Đổi y, Giám sát ti lập tức phế đi một nửa.
Cho nên Càn đế sau khi phát tiết một câu liền vội nói tiếp: “Ngươi đổi bộ thường phục, theo trẫm đi Diệu Âm phường cải trang vi hành.”
Lục tổng quản là hiểu biết Càn đế.
Y nháy mắt liền ý thức được Càn đế là muốn đi Diệu Âm phường nghe người ta khen Đại Càn hoặc là khen hắn.
Đương nhiên, lý do trên danh nghĩa khẳng định là thể nghiệm và quan sát dân tình.
Đối với điều này, Lục tổng quản cảm giác không đáng tin.
Dù sao đánh giá về Càn đế ở dân gian vẫn luôn là một lời khó nói hết.
Nhưng Lục tổng quản chưa nhắc nhở Càn đế.
Là nam nhân, chung quy phải đối mặt hiện thực.
Lục Khiêm chỉ là nói: “Bệ hạ quả nhiên lựa chọn Diệu Âm phường.”
Càn đế: “? ? ?”
Lục Khiêm lời này có mấy ý tứ?
Hắn có phải đang chê cười trẫm trong xương cốt cũng tiện hay không?
Quả thực buồn cười.
Càn đế muốn răn dạy Lục Khiêm hai câu.
Phát hiện Lục Khiêm đã lắc mình đi thay quần áo.
Nửa canh giờ sau.
Càn đế và Lục Khiêm cùng nhau xuất hiện ở Diệu Âm phường.
Trong dự kiến, mọi người đều đang thảo luận hai lần đại chiến Kiếm Các cùng Thiên Cơ các.
“Cơ soái dụng binh như thần, bày mưu nghĩ kế, chiến một trận nâng uy danh quốc gia ta, không hổ là thần quân sự của Đại Càn ta.”
“Kiếm Các là Tô tướng quân đánh hạ, Cơ soái cũng nói Tô tướng quân là một đại tướng quân có tài hoa nhất trong đại tướng quân đương triều, ta thấy người đứng đầu quân đội nhiệm kỳ tiếp theo nhắm chừng là Tô tướng quân.”
“Thống khoái, thống khoái, liên minh tu chân giả cao cao tại thượng nhiều năm như vậy, lần này vẫn bị chúng ta lật đổ rồi.”
“Nghe nói Cổ Kiếm Thần xuất hiện, một nửa kiếm tu của Kiếm Các lập tức phản bội. Trong thiên hạ, cũng chỉ có Kiếm Thần mới có loại uy vọng này.”
“Ài, đại công tử cũng đã chết. Thiết huyết cứu quốc hội, cô thần nghiệt tử, thiết huyết cứu quốc, mọi người đều xứng đáng với nửa chữ này.”
“Cơ soái người đầu bạc tiễn người đầu xanh.”
“Trương lão phu nhân cũng vậy, nhưng Trương lão phu nhân sau khi biết được tin tức Trương Sam tướng quân chết trận tuy khóc không thành tiếng, nhưng trên mặt là mang nụ cười, lão phu nhân hẳn là cũng kiêu ngạo vì Trương tướng quân.”
“Trương Sam tướng quân đeo danh hiệu chạy trốn tướng quân, đeo một lần là rất nhiều năm, lần này cuối cùng chính danh cho bản thân, cũng thực anh hùng.”
“Nghe nói trận chiến Thiên Cơ các đánh tới cuối cùng, liên minh tu chân giả muốn bắt sống Trương tướng quân Ngụy đại nhân bọn họ, Ngụy đại nhân và Trương tướng quân chủ động nói với Cơ soái hướng mình nã pháo. Bi tráng thay, thực sự nở mày nở mặt cho Đại Càn chúng ta.”
“Kính Ngụy đại nhân.”

“Kính Trương tướng quân.”
“Kính đại công tử.”
“Kính toàn bộ binh sĩ vì nước chết trận.”
“Kính toàn bộ anh hùng vì nước chiến đấu hăng hái.”
Diệu Âm phường hôm nay, có rất ít người đang tán tỉnh nữ thần trong lòng mình.
Càng nhiều người hơn đều tụ tập ở đại sảnh, gọi bạn kéo bè, bàn luận hai trận đại chiến vừa mới xảy ra.
Các cô nương Diệu Âm phường hôm nay hát khúc cũng phần lớn đều là khúc sát phạt binh đao, nhảy cũng đều là phá trận vũ các loại vũ đạo dữ dội.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất