Chương 243. Thiên hạ tất cả đều là của trẫm (5)
Thiên hạ tất cả đều là của trẫm (5)
Dù sao Ngụy Quân nói từ trên logic, hoàn toàn không nên có năng lực này.
Cho dù Bạch Khuynh Tâm cân nhắc đến lai lịch Ngụy Quân có thể phi phàm, nhưng Ngụy Quân nói đây là lĩnh vực nàng am hiểu, vậy Ngụy Quân hẳn là sẽ không am hiểu bằng nàng mới đúng.
Luận thực lực, bây giờ Ngụy Quân còn không bằng nàng đâu.
Nàng bây giờ cũng chưa nắm giữ năng lực này, Ngụy Quân dựa vào cái gì nắm giữ?
Ngụy Quân dùng hành động thực tế nói cho nàng chỉ bằng mình là Thiên Đế.
“Ta cho rằng ta là ai? Ta là Thiên Đế.” Ngụy Quân khẽ cười nói: “Bản Thiên Đế nếu ngay cả cấm chế một con kiến bố trí cũng không giải được, còn làm Thiên Đế cái gì?”
“Ngươi nói ngươi là Thiên Đế? Ha ha, cười chết ta mất, ngươi thế mà nói ngươi là... Ngươi là...”
Trương Trí Viễn cười cười, ánh mắt liền bắt đầu mê mang.
Mạnh Giai cùng Bạch Khuynh Tâm cũng thế.
Họ giờ phút này đều có chút mê mang.
Giống như vừa mới quên cái gì.
Nhưng lại cái gì cũng không nhớ ra được.
“Ngụy đại nhân, ngươi vừa rồi tựa như đang nói chuyện?” Mạnh Giai nghi hoặc nói.
Nhưng Ngụy Quân rốt cuộc nói là cái gì?
Nàng sao không nhớ ra một chút nào vậy.
Ngụy Quân mỉm cười: “Đúng, ta nói ta có thể cởi bỏ cấm chế Thiên Cơ lão nhân bố trí, để cho Trương Trí Viễn phối hợp chúng ta điều tra.”
Hắn chưa nói mình là Thiên Đế nữa.
Tuy hắn căn bản không sợ bại lộ.
Bởi vì trên thực tế là không bại lộ được.
Đến Thiên Đế, Đạo Tổ cùng Bí Ẩn Chi Chủ loại cấp bậc đó, người thường ngay cả tư cách biết được cũng không có.
Quy tắc của chư thiên vạn giới đều nghe bọn họ hiệu lệnh, mà Thiên Đế tuyệt địa thiên thông, cũng mang tên mình cùng một loạt đại năng che giấu đi.
Cho nên mặc dù có người nhắc tới tên của bọn họ, quy tắc trong cõi cũng sẽ cưỡng chế khiến người nghe được lại quên.
Như chuyện đã xảy ra vừa rồi.
Người bình thường cũng không có tư cách nói ra tên của bọn họ, ngay cả Ngụy Quân lúc trước cũng bởi vì thực lực không đủ mà không thể nói ra.
Bây giờ thực lực Ngụy Quân mạnh lên, mới có tư cách nói ra Thiên Đế, Đạo Tổ danh hiệu bực này.
Nhưng hắn nói thì hắn, bất luận kẻ nào nghe được đều sẽ lập tức quên.
Đây mới là thật sự giữ bí mật.
So với thủ đoạn của loại quy tắc chi chủ này, Thiên Cơ lão nhân ở trong đầu Trương Trí Viễn bố trí cấm chế để cầu giữ bí mật loại thủ đoạn này liền tỏ ra thô ráp hơn nhiều.
Căn bản là không phải một cấp bậc.
“Bạch đại nhân, chúng ta ra ngoài một chút.” Ngụy Quân nói.
Bạch Khuynh Tâm không biết Ngụy Quân muốn làm cái gì, nhưng mặc kệ Ngụy Quân muốn làm cái gì, nàng đều sẽ phối hợp.
“Ta cần một không gian riêng tư.” Ngụy Quân nói.
Bạch Khuynh Tâm mặt có chút đỏ, trong lòng có con nai con đang nhảy nhót.
“Ngụy đại nhân, ngươi là muốn cùng ta song tu để tăng lên thực lực sao?” Bạch Khuynh Tâm thấp giọng hỏi.
Ngụy Quân: “...”
Cô nương ngươi quá có sức tưởng tượng rồi.
Bản Thiên Đế cần thông qua song tu để tăng lên thực lực?
Bản Thiên Đế cái gì cũng không làm, thực lực mỗi ngày đều tăng vù vù, tăng tới mức chính ta cũng tuyệt vọng.
“Yên tâm, ta sẽ không động vào một sợi tóc nào của ngươi, ta là muốn học tập một môn thần thông của ngươi.”
“Ngươi học tập một môn thần thông của ta?” Bạch Khuynh Tâm kinh ngạc nhìn về phía Ngụy Quân.
“Giải thích ngươi cũng nghe không hiểu, ngươi chỉ cần phối hợp là được.” Ngụy Quân nói.
Bí Ẩn Chi Chủ tự mở một hệ thống siêu phàm hoàn toàn khác với Đạo Tổ, tự nhiên là kinh tài tuyệt diễm.
Nhưng thực lực Thiên Đế mơ hồ so với Bí Ẩn Chi Chủ còn cao hơn một tia, đương nhiên cũng sẽ không là phế vật.
Không nói đến công pháp bây giờ triều đình Đại Càn tu luyện chính là bản đơn giản hoá của công pháp Thiên Đế sáng tạo, năm đó Thiên Đế còn từng sáng tạo rất nhiều chư thiên công pháp kinh diễm khác.
Trong đó có một môn công pháp, tên là 《 Nã Lai Chư Dịch 》, khiến Đạo Tổ cũng vì nó mà đau đầu.
Sau khi tu luyện 《 Nã Lai Chư Dịch 》, Thiên Đế liền có thể phục chế một hạng kỹ năng của sinh linh khác, khuyết điểm là giới hạn bị cố định, hơn nữa không thể tăng lên. Mà ưu điểm là đặc trưng này mặc dù là đối với Đạo Tổ cũng có hiệu quả, không thể tránh né.
Của ngươi chính là của ta, của ta vẫn là của ta.
Vậy là quá vô địch.
Thiên Đế mượn thần công này, kiếm miễn phí rất nhiều thần thông của Đạo Tổ.
Cho nên 《 Nã Lai Chư Dịch 》 ở trong cao tầng chư thiên vạn giới còn có một cái tên đại danh đỉnh đỉnh《 Bạch Phiêu* Thần Công 》!
Đạo Tổ có thể bị Thiên Đế chơi miễn phí, Bí Ẩn Chi Chủ đương nhiên cũng có thể.
Ngụy Quân giờ phút này đã rất tự nhiên nhớ lại 《 Nã Lai Chư Dịch 》 môn bạch phiêu thần công này, hơn nữa tự nhiên mà vậy tu luyện thành công.
Đừng hỏi Ngụy Quân sao lại làm được, chính hắn cũng rất tuyệt vọng, hắn cũng không muốn mạnh lên nhanh như thế.
Cũng may môn bạch phiêu thần công này chỉ có thể chơi miễn phí một kỹ năng của đối phương, đối với chiến lực cũng không có trực tiếp tăng phúc, hơn nữa thật ra là có thể bị hạn chế.
Điều này làm Ngụy Quân có một chút an ủi.
Đương nhiên, giờ này khắc này, bạch phiêu thần công còn có thể đủ phát huy một tác dụng:
Kiếm miễn phí năng lực khống chế linh hồn của Bạch Khuynh Tâm, phá giải cấm chế Thiên Cơ lão nhân đặt cho Trương Trí Viễn, hơn nữa khống chế Trương Trí Viễn, để hắn mang một mặt chân thật nhất của mình biểu lộ ra.
Cái này đối với Bí Ẩn Chi Chủ mà nói, là chuyện vặt.
Đối với Ngụy Quân nắm giữ năng lực chơi miễn phí mà nói, tự nhiên cũng trở thành chuyện vặt.
Đối với loại năng lực này của Ngụy Quân, Bạch Khuynh Tâm hoàn toàn không thể lý giải.
“Ngụy đại nhân, ý của ngươi là ngươi muốn học tập từ ta một môn kỹ năng chính ta cũng còn chưa nắm giữ?” Bạch Khuynh Tâm hỏi.
Ngụy Quân gật đầu.
Lúc này hai người bọn họ đã ở trong một căn phòng tối riêng tư.
Cho nên hai người có thể trao đổi một ít đề tài tươnng đối riêng tư.
Ví dụ như Bạch Khuynh Tâm nhiều tầng nhân cách.
Bạch Khuynh Tâm không lý giải được Ngụy Quân vì sao có thể làm như vậy.
“Kỹ năng bản thân ta cũng chưa nắm giữ, ngươi làm sao từ trên người ta học được?” Bạch Khuynh Tâm tự hỏi chỉ số thông minh của mình không có vấn đề.
Khẳng định là Ngụy Quân xảy ra vấn đề.
Ngụy Quân cười khẽ: “Thật ra ngươi đã sớm nắm giữ, chẳng qua chính ngươi bây giờ còn không biết mà thôi. Mà đối với bản Thiên Đế mà nói, phàm từng xảy ra, tất có dấu vết. Phàm từng tồn tại, đều có thể học tập. Lấy đến đây đi, thiên hạ tất cả hết thảy đều là của trẫm.”