Chương 317. Mặt ngoài vững như lão cẩu, trong lòng hoảng hốt (8)
Mặt ngoài vững như lão cẩu, trong lòng hoảng hốt (8)
Tiếng nghị luận của phe ma giáo cùng phe liên minh tu chân giả trầm bổng không dứt.
Điều này làm bọn Cơ soái có chút bất ngờ.
Thì ra hai phe đều chưa dẹp yên được người một nhà.
Vậy hôm nay đây là thao tác gì?
Đám người Cơ soái không hiểu, nhưng cái này không trở ngại bọn họ lửa cháy đổ thêm dầu.
“Liên minh tu chân giả muốn trở thành bạn với ma giáo, không biết các tông môn lớn bị Cực Lạc thần giáo độc hại có ý kiến hay không?” Cơ soái cười to nói: “Cực Lạc giáo chủ cũng ở đây nhỉ, ngươi dám làm bạn với nhiều cao nhân chính đạo như thế sao?”
Cực Lạc giáo chủ cười khà khà: “Chỉ cần bọn họ đồng ý, vậy bổn tọa cũng không có ý kiến.”
Cực Lạc giáo chủ hiện thân, khiến phe liên minh tu chân giả trở nên càng thêm hỗn loạn.
“Cực Lạc thần giáo quả nhiên là chi nhánh của ma giáo.”
“Bổn tọa cùng Cực Lạc thần giáo không chết không thôi.”
“Ta cũng vậy.”
“Minh chủ, ngươi rốt cuộc có ý tứ gì? Nếu Cực Lạc thần giáo loại tổ chức tội ác chồng chất này cũng có thể làm bạn với liên minh tu chân giả, Thiên Âm tông lập tức rút khỏi liên minh.”
...
Minh chủ liên minh tu chân giả nhìn thoáng qua Thượng Quan Uyển Nhi chủ động đứng ra, tiếp tục giữ im lặng.
Tùy ý phe liên minh tu chân giả bất mãn khuếch tán.
Điều này làm bọn Cơ soái càng thêm hồ nghi.
Không thích hợp nha.
Sao cảm giác người liên minh tu chân giả đều không muốn liên thủ với ma giáo?
Giống như ngay cả minh chủ cũng có ý kiến.
Vậy bọn họ hôm nay đến Thiên Cơ các làm cái gì?
Còn cố ý ngồi xem ma giáo mang Thiên Cơ các đánh hạ.
Không chờ bọn họ nghĩ đến nguyên nhân, Tống Liên Thành đã chủ động mở miệng: “Các vị, an tâm một chút chớ xôn xao, xin nghe ta một lời.”
Ánh mắt mọi người đều tụ tập ở trên người Tống Liên Thành.
Mọi người đều biết, Tống Liên Thành là tiêu điểm hôm nay.
Trước kia ở trong cảm nhận của rất nhiều người, Tống Liên Thành chỉ là một thương nhân có chút tiền lẻ.
Nhưng hôm nay, Tống Liên Thành một lần nữa hạ một cái định nghĩa cho bản thân.
“Đầu tiên, ta muốn nói cho mọi người, từ sau này, không có ma giáo, chỉ có Kim Tiền bang. Kim Tiền bang diệt Thiên Cơ các là vì thù riêng, ngày sau Kim Tiền bang sẽ thay thế Thiên Cơ các, trở thành một trong mười đại tông môn sáng lập liên minh tu chân giả. Trước kia Thiên Cơ các làm như thế nào, ngày sau Kim Tiền bang liền làm như thế đó, còn xin mọi người nhiều hơn chiếu cố.”
Tống Liên Thành vừa dứt lời, ở đây đầu tiên là yên tĩnh một lát, sau đó một lần nữa xôn xao.
“Lão Tống, ngươi đang nói gì vậy?”
“Vì sao không thương lượng trước với chúng ta?”
“Cực Lạc thần giáo không đồng ý.”
...
Tống Liên Thành nhìn về phía giáo chủ Cực Lạc thần giáo, nụ cười trên mặt càng thêm thâm trầm.
“Nếu không đồng ý, vậy ngươi có thể chết.”
Ở lúc rất nhiều người còn chưa phản ứng lại, động tác của Cực Lạc giáo chủ liền bắt đầu cứng ngắc.
Hắn ngạc nhiên nhìn về phía con trai mình.
“Nghịch... Tử...”
Hắn không hiểu.
Vì sao tên nghịch tử này phải giết cha?
Nhưng hắn rất nhanh đã hiểu.
Vạn Tướng Chi Vương không để hắn làm quỷ hồ đồ.
“Con ngươi đã trước ngươi một bước xuống dưới rồi, ta đưa người một nhà các ngươi đoàn tụ.”
Nhìn thấy “con trai” nháy mắt liền biến thành tướng mạo mình, trong mắt giáo chủ Cực Lạc thần giáo hiện lên oán độc vô cùng.
“Vạn... Tướng... Phốc...”
Hắn đã chết.
Vạn Tướng Chi Vương bóp nát trái tim hắn.
Đây chỉ là một cái bắt đầu.
Ngay sau đó, Vạn Tướng Chi Vương bắt đầu việc giết chóc của mình.
Toàn bộ đệ tử Cực Lạc thần giáo, đều là mục tiêu săn giết của hắn.
Mà người khiến mọi người sợ hãi, Vạn Tướng Chi Vương giết chết mỗi một người, ngay sau đó hắn đều sẽ biến thành bộ dáng người bị giết.
Hơn nữa hắn giết mỗi một người, công pháp sử dụng đều khác nhau.
Vạn Tướng Chi Vương tàn sát, là một hồi thể hiện, chấn nhiếp được hầu như tất cả mọi người.
Thẳng đến lúc toàn bộ đệ tử Cực Lạc thần giáo đều bị giết sạch, Vạn Tướng Chi Vương mới thu tay lại, vẻ mặt hờ hững đứng ở bên người Tống Liên Thành.
Tống Liên Thành gật đầu nói với Vạn Tướng Chi Vương: “Vất vả lão đệ rồi.”
Vạn Tướng Chi Vương gật gật đầu, không nói gì.
Tống Liên Thành cũng không thèm để ý.
Người có bản lĩnh đều có vốn để kiêu ngạo.
Chỉ cần làm việc cho hắn, Tống Liên Thành cũng không để ý người khác giữ tính cách của bản thân.
“Các vị, ta nói rồi, ta là một thương nhân. Ở trong mắt thương nhân, không có việc làm ăn không thể đàm phán được. Bạn bè liên minh tu chân giả đã bất mãn với Cực Lạc thần giáo, vậy Tống mỗ mang cao thấp Cực Lạc thần giáo làm quà, tặng cho liên minh tu chân giả, làm món quà gia nhập liên minh của Kim Tiền bang, không biết các vị đồng ý vui lòng nhận cho hay không?”
Giờ phút này trên mặt Tống Liên Thành vẫn treo nụ cười làm người ta như tắm gió xuân.
Nhưng mọi người đều cảm giác được hơi lạnh thấu xương.
Cái gọi là thương nhân này, là thật sự cái gì cũng bán.
Nhưng người của Cực Lạc thần giáo thật sự đã chết.
Minh chủ liên minh tu chân giả cuối cùng mở miệng: “Ngươi không sợ người khác của ma giáo thất vọng đau khổ sao?”
Tống Liên Thành mỉm cười nói: “Chỉ cần ta cho đủ nhiều, lòng của bọn họ sẽ luôn bị ta kéo trở về. Giống như minh chủ, cho dù trong lòng hận không thể lập tức giết chết ta, nhưng giờ phút này vẫn muốn hợp tác cùng ta, bởi vì ta cho đủ nhiều.”
“Bổn tọa hợp tác với ngươi, không phải vì ngươi cho đủ nhiều lợi ích.” Sắc mặt minh chủ cực kỳ âm trầm: “Chỉ là bởi vì ngươi đã mời tới thần dụ.”
“Cái gì?”
“Thần dụ?”
“Minh chủ, chuyện này rốt cuộc là thế nào?”
...
Minh chủ lấy ra thần dụ.
Ngay sau đó, hình chiếu một vị thần bỗng dưng xuất hiện.
Mọi người đều nghe thần dụ:
“Cho phép Kim Tiền bang thay thế Thiên Cơ các, gia nhập liên minh tu chân giả, Tống Liên Thành là minh chủ liên minh tu chân giả. Mọi người nghe Tống Liên Thành hiệu lệnh, hợp sức tru ma, không tiếc trả giá tất cả.”
Trừ số ít người sớm biết được tất cả cái này, những người khác ở sau khi nghe thần dụ chỉ thị tất cả đều ngây dại.
Tình huống gì vậy?
Kim Tiền bang không chỉ thành công gia nhập liên minh tu chân giả, Tống Liên Thành còn trở thành minh chủ liên minh tu chân giả.
Cái nghịch chuyển lớn kinh thiên này làm mọi người đều chấn động.
Người của liên minh tu chân giả nhìn về phía minh chủ.
Minh chủ nhìn Tống Liên Thành.
Mà Tống Liên Thành nhìn về phía sau núi.
Nơi đó có một bóng người đang đẫm máu đứng ngạo nghễ, dưới chân tràn đầy xác nằm ngổn ngang.
Tống Liên Thành và Ma Quân đối diện.
Ánh mắt Ma Quân cũng không có bất ngờ, chỉ là có một loại cảm khái quả nhiên như thế.
“Ngươi quả nhiên mang ta bán được một cái giá tốt.” Ma Quân thản nhiên nói.