Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 343. Mở ra cánh cửa thế giới mới (2)

Chương 343. Mở ra cánh cửa thế giới mới (2)


Mở ra cánh cửa thế giới mới (2)
Minh Châu công chúa: “...”
Nàng trong lúc nhất thời thế mà không có lời nào để chống đỡ.
Kế hoạch này của Ngụy Quân là có tính có thể thao tác.
Nếu không phải Ngụy Quân, đổi thành người khác, nàng thật đúng là làm được chuyện mượn cối xay giết lừa.
Nhưng dùng Ngụy Quân đi đổi Tống Liên Thành?
Minh Châu công chúa nghĩ tới tiềm lực cùng uy vọng của Ngụy Quân, nhất thời lắc đầu nói: “Không đáng giá, Ngụy Quân, ngươi so với Tống Liên Thành quan trọng hơn nhiều, Tống Liên Thành ở trong lòng ta so ra kém một ngón tay của ngươi.”
Ngụy Quân: “...”
Cái đệch!
Ngươi sùng bái bản Thiên Đế như thế làm chi?
Bản Thiên Đế không thích ăn bột nở.
Lúc này Độc Nương Tử đã mang tư liệu liên quan Tống Liên Thành đưa đến trên tay Minh Châu công chúa, sau đó dùng một loại ánh mắt không tên nhìn Ngụy Quân.
Vừa rồi phen ngôn luận đại nghịch bất đạo đó của Ngụy Quân, Độc Nương Tử ở ngoài cửa là nghe rất rõ ràng.
Nàng vốn tưởng việc Minh Châu công chúa đang làm đã là chuyện có ý nghĩa nhất thiên hạ.
Nhưng nghe xong Ngụy Quân nói, Độc Nương Tử thậm chí có xúc động vứt bỏ Minh Châu công chúa đầu nhập vào Ngụy Quân.
Nàng cho rằng việc Ngụy Quân muốn làm mới là thật sự vĩ đại.
Nàng rất muốn tùy tùng Ngụy Quân, làm một ít chuyện vĩ đại thật sự.
Đương nhiên, đây chỉ là xúc động trong lòng nàng.
Độc Nương Tử tốt xấu cũng là một đại tu hành giả, miễn cưỡng còn có thể đủ khống chế được bản thân.
Minh Châu công chúa không biết Độc Nương Tử đã thay lòng đổi dạ, nàng nhìn quét hai lần tư liệu liên quan Tống Liên Thành sửa sang ra, sau đó liền mang tư liệu cho Ngụy Quân.
“Đỗ sư phụ và Tống Liên Thành tuy đều là người trong ma giáo, nhưng hiểu biết nhau cũng không tính là đặc biệt xâm nhập. Đỗ sư phụ trước đây thậm chí cũng không biết Tống Liên Thành là người của Ma giáo, vẫn là sau khi Tống Liên Thành tự lộ ra chi tiết, Đỗ sư phụ mới suốt đêm sửa sang lại ra tư liệu một chi đó của Tống Liên Thành, Ngụy Quân ngươi có thể nhìn kỹ, có nội dung ngươi cần hay không.”
“Đa tạ công chúa, đa tạ Đỗ sư phụ.” Ngụy Quân gật đầu cảm ơn.
“Ngụy đại nhân khách khí rồi.” Độc Nương Tử vội vàng khiêm tốn nói.
Minh Châu công chúa nhắc nhở: “Ngụy Quân, ở trên sách sử định nghĩa cho một số kẻ tội ác tày trời, quả thật có thể suy yếu khí vận đối phương. Nhưng trước mắt tình thế mẫn cảm, ngươi nhất định phải cẩn thận làm việc. Liên quan vấn đề ngươi đổi đi nơi khác, ta cũng có nghe nói. Nếu ngươi thật sự không muốn bị đổi đi nơi khác, bản cung có thể giúp ngươi, ngươi xác định muốn tiếp tục chấp bút cho chiến tranh vệ quốc sao?”
“Ta xác định, xin công chúa giúp ta.” Ngụy Quân không do dự.
Nhìn thế nào viết sách soạn sử cho chiến tranh vệ quốc đều là nghề nghiệp tỉ lệ tử vong cao nhất, thậm chí không có ‘một trong những’.
Công việc tốt như thế, Ngụy Quân đương nhiên không thể bỏ qua.
Minh Châu công chúa ngươi làm việc con người làm đi, Ngụy Quân cầu nguyện.
Sự thật chứng minh, Thiên Đế cầu nguyện vẫn là có tác dụng.
Minh Châu công chúa khẽ thở dài một hơi: “Vậy bản cung liền giúp ngươi giữ lại làm, nhưng ta có thể bảo vệ ngươi nhất thời, không bảo vệ được ngươi một đời. Ngụy Quân, nếu đồng minh thần thánh đều muốn hướng ngươi hỏi tội, bản cung là không bảo vệ được ngươi.”
“Công chúa đến lúc đó không cần bảo vệ ta, thực đến một bước đó, Ngụy Quân cam nguyện chịu chết, xin công chúa chủ động giết chết ta bình ổn nhiều người tức giận là được.” Ngụy Quân thản nhiên nói.
Lấy được lại một bộ phận chứng cứ phạm tội của Tống Liên Thành, còn chiếm được Minh Châu công chúa sẽ cố gắng vận hành thao tác giúp hắn giữ lại làm, Ngụy Quân vẫn là rất hài lòng.
Cho nên hắn đi rất tiêu sái.
Nhìn bóng lưng Ngụy Quân rời khỏi, Độc Nương Tử tán thưởng: “Ngụy đại nhân cũng chân quân tử, thấy chết không sờn, hình mẫu thiên hạ.”
Minh Châu công chúa gật đầu: “Quả thật như thế, ở trước mặt Ngụy Quân, bản cung cũng cảm giác tự biết xấu hổ. Hắn biết mình đang làm chuyện rất nguy hiểm, nhưng bản cung từ trên người hắn lại chưa phát giác chút ý sợ hãi nào.”

“Nếu người trong thiên hạ ai cũng như Ngụy đại nhân, Đại Càn liền được cứu rồi.” Độc Nương Tử nói: “Công chúa, ngài mang tư liệu Tống Liên Thành cho Ngụy Quân, lại khuyên Ngụy Quân đừng cầm bút viết đúng sự thật, chẳng phải là tự mâu thuẫn?”
“Cho dù ta không cho hắn, Ngụy Quân cũng sẽ cầm bút viết đúng sự thật, ta hiểu Ngụy Quân.” Minh Châu công chúa khẽ thở dài một tiếng: “Ta khuyên hắn, chỉ là tận sức người, nhưng Ngụy Quân là sẽ không nghe khuyên, hắn chỉ làm chuyện chính nghĩa, chưa bao giờ nghĩ cho bản thân.”
Độc Nương Tử nghĩ nghĩ hành vi của Ngụy Quân, cực kỳ đồng ý phán đoán của Minh Châu công chúa: “Ngụy đại nhân quả thật là loại người này.”
“Thôi, mặc kệ hắn, Ngụy Quân loại người này cũng không quản được. Đỗ sư phụ, Ngụy Quân vừa rồi đoạn ngôn luận vô quân vô phụ* đó tuyệt đối đừng truyền ra, đó mới là thứ thật sự đòi mạng.” Minh Châu công chúa nói.
Độc Nương Tử nghe vậy nghiêm mặt nói: “Công chúa yên tâm, ngươi là hiểu ta, miệng của ta kín nhất.”
...
Một canh giờ sau.
Chính Cự đường.
Thượng Quan thừa tướng đang làm công, đột nhiên nhận được Thượng Quan Tinh Phong truyền âm.
Đồng thời Thượng Quan thừa tướng phát hiện vài vị đồng nghiệp khác lúc này hiển nhiên cũng đang tiếp thu tin tức.
Đã xảy ra chuyện gì?
Thượng Quan thừa tướng có chút kinh ngạc, mở ra truyền âm phù của Thượng Quan Tinh Phong.
Một lát sau, sắc mặt Thượng Quan thừa tướng đột nhiên thay đổi.
Sắc mặt người khác cũng không khác lắm.
“Chúng ta nhận được là cùng một tin tức?” Thượng Quan thừa tướng hỏi.
Sắc mặt Lại bộ thượng thư cực kỳ cổ quái: “Nếu là liên quan Ngụy Quân, vậy quả thật là cùng một tin tức.”
“Các ngươi cũng nhận được?” Sắc mặt Binh bộ thượng thư cũng rất vi diệu.
“Ta đoán lúc này ngôn luận của Ngụy Quân hẳn là đã ngầm truyền ra ở trong phạm vi nhất định, nên biết đến đều đã biết.”
“Không ngờ, quả nhiên là không ngờ, bản quan còn tưởng Ngụy Quân là ủng hộ nhị hoàng tử.”
“Lão phu vốn tưởng Ngụy Quân sẽ ủng hộ Minh Châu công chúa.”
“Phế bỏ hoàng đế, đề nghị này quá lớn mật.”
“Vô quân vô phụ, to gan lớn mật, nên ban bác bỏ.”
“Nhị hoàng tử cùng Minh Châu công chúa bao gồm đại hoàng tử ở trong, đều có tướng làm minh quân, không thể nghe tin lời gièm pha của trẻ con.”
“Tần thượng thư nói đúng, từ xưa đến nay đều là quân thần liên thủ sáng lập thịnh thế, nếu không có minh quân, lấy đâu ra thịnh thế?”
“Trái với đạo lý, xuyên tạc kinh điển, Ngụy Quân quả thực uổng là đệ tử Nho gia.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất