Chương 389. Suy đoán nghĩ kỹ mà sợ (1)
Suy đoán nghĩ kỹ mà sợ (1)
Đương nhiên, sau đó Bạch Khuynh Tâm khẳng định sẽ tiếp tục điều tra Nhâm Dao Dao.
Đó là chuyện của Bạch Khuynh Tâm.
“Ở lúc ta còn chưa thay đổi chủ ý, ngươi tốt nhất có xa bao nhiêu đi xa bấy nhiêu.” Ngụy Quân hữu tình đề nghị.
Nhâm Dao Dao thấy Ngụy Quân là nói thật, nàng kiêng kị nhìn Bạch Khuynh Tâm một cái, Bạch Khuynh Tâm chưa có bất cứ phản ứng nào, tự nhiên cũng không ngăn cản nàng.
Trong lòng Nhâm Dao Dao vui vẻ, lấy tốc độ nhanh nhất biến mất ở tại chỗ.
Bạch Khuynh Tâm chưa truy kích, nàng chỉ là nói với Ngụy Quân: “Ngụy Quân, trên người Bạch Khuynh Tâm khẳng định còn che giấu bí mật khác.”
“Ta chỉ cảm thấy hứng thú đối với meo meo.”
“Cái gì?” Bạch Khuynh Tâm cho rằng mình xuất hiện ảo thính.
Vẻ mặt Ngụy Quân đầy tự nhiên dời đi đề tài: “Ta nghĩ tới một sự kiện.”
“Việc gì?”
“Bản thể của Nhâm Dao Dao là Yêu tộc.”
“Cho nên?”
“Cho nên hai tộc nhân yêu kết hợp, sinh ra con đặc trưng Yêu tộc sẽ càng thêm rõ ràng hơn so với đặc trưng Nhân tộc.” Ngụy Quân nói.
Bạch Khuynh Tâm ban đầu cũng chưa hiểu ý tứ câu này của Ngụy Quân, bởi vì cái này đối với nàng mà nói là một thường thức.
Nhưng một lát sau, sắc mặt Bạch Khuynh Tâm đột nhiên thay đổi.
“Chẳng lẽ...”
Bạch Khuynh Tâm bị ám chỉ của Ngụy Quân dọa.
“Hẳn là không thể nào?” Bạch Khuynh Tâm nghĩ kỹ mà sợ, hoàn toàn không thể tin được.
Ngụy Quân nhún vai: “Ta cái gì cũng chưa nói, ngươi đoán được cái gì là việc của chính ngươi, nhưng ta đề nghị ngươi tra nhiều một chút tư liệu phương diện này. Nếu không chỉ là Nhâm Dao Dao một ví dụ này, vậy thì phải dẫn lên sự coi trọng.”
“Không dễ tra.” Bạch Khuynh Tâm càng nghĩ càng cảm giác khủng bố: “Rất hiển nhiên Nhâm Dao Dao có phương pháp che giấu đặc thù.”
“Không kỳ quái, dù sao trong cơ thể nàng cũng có một nửa huyết thống Nhân tộc, ở xã hội nhân loại che giấu rất bình thường, hơn nữa sẽ so với Yêu tộc bình thường dễ dàng hơn rất nhiều.” Ngụy Quân nói: “Đúng rồi, hậu cung có phi tử Yêu tộc không?”
Trong lòng Bạch Khuynh Tâm trầm xuống: “Có.”
Ngụy Quân nhíu mày, tiếp tục hỏi: “Phi tử Yêu tộc có sinh hoàng tử không?”
“Có, chính là tứ hoàng tử.”
“Tứ hoàng tử?” Ngụy Quân có chút kinh ngạc: “Tri kỷ của ta kia?”
Ngụy Quân bây giờ còn không biết, tri kỷ của hắn đã làm phản.
“Mặt khác, vẫn luôn có đồn đãi, đại hoàng tử cũng rất có khả năng là con hoàng phi Yêu tộc sinh. Bởi hoàng hậu không có con, cho nên mới giao cho hoàng hậu nuôi nấng.” Thanh âm Bạch Khuynh Tâm có chút chua xót.
Ngụy Quân như có chút suy nghĩ: “Xem ra chuyện này ngươi một mình không tra nổi, cần thông báo Giám sát ti mới được.”
“Giám sát ti cũng không dám tra.” Bạch Khuynh Tâm lắc đầu nói: “Giám sát ti chỉ là một thanh đao của hoàng thất, sẽ không điều tra hoàng thất.”
Ngụy Quân nhìn Bạch Khuynh Tâm một cái, giọng điệu có chút không hiểu: “Ngươi có hiểu lầm với Giám sát ti rồi.”
Bạch Khuynh Tâm: “? ? ?”
“Giám sát ti quả thật là một thanh bảo đao sắc bén không sai, nhưng thanh đao đó lâu như thế, cũng tới lúc sinh ra khí linh rồi.” Ngụy Quân có điều ám chỉ.
Bạch Khuynh Tâm: “...”
Nàng nghe hiểu.
Nhưng vẫn như cũ không dám tin.
“Vì sao ta cảm giác Đại Càn xa lạ như thế?” Bạch Khuynh Tâm cười khổ nói: “Ta lúc trước còn được xưng thiên hạ đệ nhất danh bộ, toàn bộ bí mật ở trước mặt ta đều không đâu che giấu, nhưng bây giờ ta giống như vừa mới hiểu biết Đại Càn.”
“Không vội, nói không chừng kinh hỉ còn ở phía sau.” Ngụy Quân trái lại cảm thấy rất bình thường: “Trước ngươi trẻ tuổi như vậy, hơn nữa mỗi lĩnh vực có chuyên gia riêng, rất nhiều lĩnh vực ngươi đều không hiểu biết, rất nhiều chuyện ngươi cũng chưa từng tiếp xúc.”
Thiên tư thông minh nữa, cũng phải biết có chuyện mới có thể nghĩ đến biện pháp giải quyết vấn đề.
Nhưng trước đó Bạch Khuynh Tâm ngay cả rất nhiều chuyện cũng không biết.
Nàng nếu có thể thấy rõ tất cả vậy mới là gặp quỷ.
“Thượng Quan thừa tướng và Cơ soái nơi đó cũng cần thông tin, hành vi cá nhân thường ngày của hai người bọn họ vẫn là tin được.” Ngụy Quân nói.
Bạch Khuynh Tâm gật đầu: “Đây là tất nhiên.”
Thân là dê đầu đàn văn võ đại thần triều đình Đại Càn, nếu hai người này có vấn đề, Đại Càn lập tức phải sụp đổ một nửa.
Luận tầm quan trọng đối với triều đình, Thượng Quan thừa tướng và Cơ soái so với Càn đế quan trọng hơn nhiều.
Ở dưới cục diện hôm nay, Đại Càn thật ra có thể không có Càn đế, hoàng thất là có người có thể lên gánh vác, nhưng không thể không có Thượng Quan thừa tướng cùng Cơ soái, hai người này không phải tùy tiện có thể thay thế.
Đặc biệt là Thượng Quan thừa tướng, vấn đề thân thể hắn luôn là một tai hoạ ngầm của Đại Càn.
Khi Đại Càn mất đi Thượng Quan thừa tướng một vị tướng tài có uy vọng có thủ đoạn cũng có năng lực như vậy, vị thừa tướng tiếp theo sẽ mang Đại Càn dẫn đi hướng nào, thật đúng là khó mà nói.
Đây cũng là nguyên nhân liên minh tu chân giả nguyện ý đợi một chút.
Nhìn từ triều đình Đại Càn dự trữ hiện nay, bọn họ vô luận nhìn thế nào, cũng chưa nhìn ra có người nối nghiệp càng thêm xuất sắc hơn so với Thượng Quan thừa tướng.
Cho nên bọn họ cũng không cho rằng cho Đại Càn thời gian, Đại Càn có thể tốt lên.
Nói không chừng càng kém đi thì sao.
Phải biết rằng một tướng vô năng, mệt chết ba quân.
Bạch Khuynh Tâm cũng đang lo lắng vấn đề thân thể của Thượng Quan thừa tướng.
“Chính vụ Thượng Quan thừa tướng trước mắt cần xử lý đã vượt qua phạm vi năng lực thừa nhận của hắn, nếu lại tăng phiền toái cho hắn, ta rất lo lắng hắn sẽ không chống đỡ được trước.”
“Ta đề nghị ngươi tốt nhất vẫn là nói cho Thượng Quan thừa tướng.” Ngụy Quân nói: “Năng lực của Khuynh Tâm ngươi ta từ trước tới giờ đều không nghi ngờ, nhưng ngươi không có cái nhìn đại cục của Thượng Quan thừa tướng. Nếu chuyện ngươi sợ hãi đang xảy ra, vậy phe Yêu tộc khẳng định là Hồ Vương đang đánh cờ, ngươi không phải đối thủ của Hồ Vương, chỉ có thể để Thượng Quan thừa tướng đến đánh cờ với nàng, bọn họ mới là đối thủ cân sắc ngang tài.”
Luận thực lực cá nhân, thật ra Bạch Khuynh Tâm bây giờ thực lực chưa chắc kém Hồ Vương, Ngụy Quân thậm chí cảm thấy Bạch Khuynh Tâm hẳn là càng mạnh hơn.
Nhưng Hồ Vương mạnh là ở chiến lược của nàng.
Cái này thuộc loại nhân tài cấp bậc kho trí khôn quốc gia.
Ở phương diện này, Bạch Khuynh Tâm là con non, chuyên nghiệp của nàng không phải làm cái này.
Cái đó và tra án là hai chuyện khác nhau.
Mỗi lĩnh vực có chuyên gia riêng, phương diện này Thượng Quan thừa tướng mới là chuyên nghiệp.
Bạch Khuynh Tâm bị Ngụy Quân thuyết phục.
“Ta ngay bây giờ đi thông báo Thượng Quan thừa tướng.”
“Cũng tốt, ta truyền tin cho Lục tổng quản.” Ngụy Quân nói.