Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 406. Ăn cơm ngủ mắng Càn đế (1)

Chương 406. Ăn cơm ngủ mắng Càn đế (1)


Rất nhanh, Lục Nguyên Hạo đã khiến Ngụy Quân cùng Hồ Vương ý thức được cái gọi là đầy đủ chuẩn bị của hắn là cái gì.
“Đừng nhúc nhích.”
“Hồ Vương, ngươi đã bị bao vây.”
Trên tường bốn phía thượng thư phủ nháy mắt có thêm những bóng người lờ mờ.
Hơn nữa trong tay tất cả đều nắm giữ khí tức khiến Hồ Vương cùng Nhâm Dao Dao sợ hãi.
“Là Xạ Yêu Tiễn.” Lòng Hồ Vương hoàn toàn trầm xuống.
“Không sai, chính là Xạ Yêu Tiễn.”
Hai đại đương đầu khác của Giám sát ti xuất hiện, gật gật đầu với Lục Nguyên Hạo: “Lão Cửu, theo dặn dò của ngươi, thượng thư phủ đã bắt toàn bộ, trong phủ ngoài phủ đều đã bị Giám sát ti chúng ta khống chế.”
Dừng một chút, Triệu Thiết Trụ nhìn về phía Hồ Vương: “Mặt khác nói để Hồ Vương biết, Giám Thiên Kính giờ phút này cũng nhắm vào Nhâm gia, cho nên xin Hồ Vương đừng hành động thiếu suy nghĩ, cũng đừng thử cá chết lưới rách.”
Lục Nguyên Hạo bổ sung nói: “Ta lúc trước còn cố ý hướng bệ hạ cầu lấy Trảm Yêu Kiếm, Trảm Yêu Kiếm là thần khí Đại Càn cố ý nhằm vào Yêu Hoàng dốc sức cả nước luyện chế thành, tuy ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng ta tay cầm Trảm Yêu Kiếm, ngươi liền chưa chắc đánh thắng được ta.”
Hồ Vương: “... Không cần thiết.”
Ngụy Quân: “Thật sự không cần thiết.”
Pháo cao xạ bắn muỗi, quá mức chuyện bé xé ra to.
Ngụy Quân cực kỳ cạn lời: “Ta không phải đã nói hôm nay không có nguy hiểm sao? Ngươi làm nhiều chuẩn bị như thế làm gì ma?”
Lục Nguyên Hạo trả lời đúng lý hợp tình: “Ngụy đại nhân, ngươi không hiểu, nguy hiểm là không đâu không có. Thật ra lúc trước mỗi lần ta theo ngươi đi ra ngoài, âm thầm cũng đều làm rất nhiều chuẩn bị, chỉ là ta trước giờ không nói cho ngươi.”
Ngụy Quân: “Sam (-_-) sam “
Ngụy Quân cảm giác mình thật sự rất lợi hại, không hổ là Thiên Đế chuyển thế.
Nghe được Lục Nguyên Hạo nói như vậy, hắn thế mà cũng chưa xúc động đến mức muốn mang Lục Nguyên Hạo chém chết.
Người bình thường ai có sức tự khống chế tốt như thế?
Cũng chỉ hắn.
Đương nhiên, Ngụy Quân sẽ không thừa nhận, cái này tuyệt đối không phải vì hắn bây giờ căn bản chém không chết Lục Nguyên Hạo.
Ngụy Quân chỉ là hoàn toàn cạn lời đối với Lục Nguyên Hạo.
“Lục đại nhân, ngươi thật sự là một nam nhân đặc biệt có thể mang tới cho người ta cảm giác an toàn.” Ngụy Quân lặng lẽ nói.
Lục Nguyên Hạo chưa nghe được sự phức tạp trong giọng nói của Ngụy Quân, sau khi nghe được Ngụy Quân nói như vậy, hắn ngược lại có chút kiêu ngạo: “Ngụy đại nhân quá khen rồi, ta quả thật luôn lập chí phải làm một người mang cho người khác cảm giác an toàn cũng mang cho chính mình cảm giác an toàn, trên sách nói nam nhân như vậy mới có thể được nữ nhân thích.”
Ngụy Quân: “...”
Được nữ nhân thích hay không chủ yếu là xem mặt, ngươi hiển nhiên thất bại.
Ngươi đọc những thứ sách quỷ gì vậy.
Có cảm giác không khác lắm hắn lúc này còn có Hồ Vương.
Nhìn Lục Nguyên Hạo vẻ mặt nghiêm túc, Hồ Vương chỉ cảm thấy khủng bố như vậy.
“Dao Dao.”
“Mẫu thân, có con.”
“Sau này con nhất định phải cách tên mập này xa một chút.” Hồ Vương nghiêm túc dặn: “Hắn thật sự là quá âm hiểm, ta chưa bao giờ gặp ai cường đại như vậy lại còn cẩn thận như thế. So với Lục Nguyên Hạo, Ngụy Quân thuần khiết quả thực giống như là một đóa hoa sen trắng.”
Lục Nguyên Hạo: “...”
Ngụy Quân: “...”
Bản Thiên Đế cũng đã lưu lạc đến mức phải so với Lục Nguyên Hạo sao?
Hồ Vương ngươi được lắm.
Ngụy Quân ở trên sổ tay ghi nợ Hồ Vương.
Lục Nguyên Hạo cũng ghi sổ Hồ Vương.
Hồ Vương cũng không sợ Ngụy Quân, nhưng đối với Lục Nguyên Hạo lại cực kỳ kiêng kị.
“Vốn ta cho rằng Ngụy Quân mới là người xuất sắc nhất một thế hệ trẻ tuổi của Nhân tộc, nhưng hôm nay ta đã thay đổi cách nghĩ. Lục Nguyên Hạo mới là nguy hiểm nhất, sau khi về yêu đình, ta nhất định phải đề nghị Yêu Hoàng, mang thứ hạng Lục Nguyên Hạo ở trên tất sát bảng điều chỉnh đến trước Ngụy Quân. Một tên Lục Nguyên Hạo, so với một trăm Ngụy Quân còn nguy hiểm hơn.”
“Rút.”
“Rút.”
Ngụy Quân và Lục Nguyên Hạo đồng loạt chửi má nó.
Lục Nguyên Hạo tức giận nhìn Hồ Vương: “Hồ Vương, ngươi quá ác độc rồi, thế mà muốn giết ta. Không được, ta hôm nay nhất định phải nhổ cỏ tận gốc, là ngươi ép ta.”
Lục Nguyên Hạo lấy ra một thanh bảo kiếm đỏ như máu.
Chính là Trảm Yêu Kiếm hoàng thất Đại Càn dốc sức cả nước rèn thành.
Kiếm này là cố ý nhằm vào Yêu Hoàng rèn, mục đích chỉ có một: uy hiếp Yêu tộc.
Ở sau khi kiếm này đúc thành, hai tộc nhân yêu cũng thực sự hòa bình hơn rất nhiều.
Dưới tình huống bình thường, quyền khống chế loại thần khí cấp bậc này sẽ chỉ ở trong tay Càn đế.
Nhưng Lục Nguyên Hạo cố ý đi hướng Càn đế cầu đến.
Lục Nguyên Hạo thân phận đặc thù, lại thêm kẻ hắn muốn đối phó là Hồ Vương, Càn đế cũng không dám chậm trễ, mang quyền khống chế Trảm Yêu Kiếm tạm thời chuyển giao cho Lục Nguyên Hạo.
Nhìn thấy Lục Nguyên Hạo rút ra Trảm Yêu Kiếm, thân thể Hồ Vương cứng đờ.
Nhưng sau đó nàng liền thả lỏng.
“Thiên Hành là Binh bộ thượng thư của Đại Càn, hắn cũng chưa từng làm chuyện gì nguy hại Nhân tộc. Ngươi nếu đả thương Thiên Hành, đó là lấy hạ phạm thượng.” Hồ Vương cười lạnh nói.
Lục Nguyên Hạo nhìn Hồ Vương không có sợ hãi, trên khuôn mặt béo hàm hậu cũng xuất hiện nụ cười châm chọc.
“Ngươi đối với Trảm Yêu Kiếm hoàn toàn không biết gì cả.”
“Vốn là chuẩn bị cho Yêu Hoàng, nhưng chỉ cần hôm nay lau đi phân hồn này của ngươi, tin tức cũng sẽ không tiết lộ ra ngoài.”
Lục Nguyên Hạo nghĩ nghĩ, cho rằng phải ổn.
Cho nên hắn quyết đoán ra tay.
Trên trường kiếm đỏ như máu phát ra ánh sáng đỏ như máu, ở lúc Hồ Vương trận địa sẵn sàng đón quân địch, Lục Nguyên Hạo tay trái khẽ động, một thanh kiếm nhỏ tối như mực chui từ dưới đất lên, đã đâm thủng lòng bàn chân Nhâm Thiên Hành.
Ngay sau đó, phân hồn Hồ Vương thế mà bị thanh kiếm nhỏ này ép ra.
Mà Nhâm Thiên Hành lập tức tiếp quản thân thể của mình.
Người ở đây đều không phải người thường, rất nhanh liền ý thức được chiến cuộc biến hóa, đồng thời cũng nghĩ tới nguyên nhân tất cả cái này xảy ra.
Không ít người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Lục Nguyên Hạo.
Ngụy Quân cũng là mười phần không nói gì.
“Lục đại nhân, ngươi ở phương diện đánh nhau không có thiên phú chiến đấu gì, nhưng mà ở phương diện chơi xấu người ta, ngươi thật đúng là tiểu thiên tài.” Ngụy Quân lảm nhảm.
Đao thật thương thật đối kháng, Lục Nguyên Hạo thật ra không sở trường gì cả.
Nhưng Lục Nguyên Hạo lần này không dùng đao thật thương thật đối kháng.
Hắn chơi một phen âm mưu quỷ kế.
Mang Hồ Vương cũng lừa gạt.
Hồ Vương lúc này cũng tức quá rồi.
Nàng bị Lục Nguyên Hạo làm nhục từ trên chỉ số thông minh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất