Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 493. Ma Quân cùng âm thần yêu hận tình thù (1)

Chương 493. Ma Quân cùng âm thần yêu hận tình thù (1)


Ma Quân cùng âm thần yêu hận tình thù (1)
Ngụy Quân chớp chớp mắt.
Luôn cảm giác mình đã quên cái gì?
Ngay sau đó, một con mèo nhỏ vù một cái liền nhảy tới trong lòng hắn.
Ngụy Quân thuần thục vươn tay đặt tới trên đầu con mèo nhỏ, vừa vuốt ve một cái, bỗng nhiên động tác khựng lại.
Hắn nghĩ ra mình đã quên cái gì rồi.
Mà cùng lúc đó, Ma Quân mở một mắt mèo thật to, đang đối diện với Thượng Quan Uyển Nhi.
Sát khí từ trên người Thượng Quan Uyển Nhi bắt đầu hiện lên.
“Thì ra là ngươi đang chứa chấp Ma Quân, Ngụy Quân, ngươi muốn chết sao?” Giọng Thượng Quan Uyển Nhi rất lạnh.
Ngụy Quân bị sát ý vô biên bao vây.
Hắn thậm chí cảm nhận được cái chết uy hiếp.
Ngụy Quân —— mừng như điên!
Ngụy Quân đến bây giờ mới phản ứng lại ý thức được một sự kiện:
Thượng Quan Uyển Nhi là âm thần chuyển thế.
Nàng rất có khả năng là quen biết Ma Quân.
Hơn nữa thần tiên trên trời cũng rất có khả năng có biện pháp phân biệt Ma Quân.
Lúc trước Ngụy Quân sau khi nhận nuôi Ma Quân, bị Lục tổng quản thao tác một trận, hoàn toàn che giấu được Đao Thần.
Dẫn tới Ngụy Quân cho rằng tính toán tìm chết của hắn về nhận nuôi Ma Quân đã hoàn toàn thất bại, cho nên bây giờ Ngụy Quân đã mang Ma Quân nuôi như sủng vật.
Ngay cả ý tưởng dựa vào Ma Quân tìm chết cũng không còn.
Kết quả hôm nay Thượng Quan Uyển Nhi đột nhiên tới nhà, khiến Ngụy Quân thu hoạch niềm vui bất ngờ.
Cố ý cắm hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu xanh rời.
Chuyện tốt, chuyện cực tốt nha.
Ngụy Quân giờ phút này giá trị chờ mong đối với Thượng Quan Uyển Nhi trực tiếp kéo đầy.
Mà Ma Quân lại lông mèo toàn thân dựng lên từng sợi, nháy mắt trở nên cảnh giác.
“Không ổn, Ngụy Quân, ả thật sự nhận ra ta, ả có biện pháp phân biệt ta.”
Ma Quân vốn đang muốn thề thốt phủ nhận.
Nhưng phát hiện sát khí trên người Thượng Quan Uyển Nhi truyền đến, nó lập tức ý thức được Thượng Quan Uyển Nhi không phải đang thử.
Mà là thật sự phân biệt ra thân phận của nó.
Cái này cũng rất bình thường.
Đao Thần nếu nhìn thấy nó, cũng có biện pháp khóa mục tiêu thân phận của nó.
Nếu ngay cả năng lực khóa mục tiêu nó cũng không có, vậy thần tiên trên trời đuổi giết nó chính là một câu chuyện cười, căn bản không có khả năng đuổi theo.
Chỉ có dưới tình huống có khả năng thành công, thần tiên trên trời mới có thể quyết chí thề không dời mãi như vậy.
Sau khi từ chỗ Ma Quân đạt được xác nhận, Ngụy Quân hoàn toàn yên tâm, cho mình một nút like thật to.
Bản Thiên Đế thu lưu Ma Quân quả nhiên là bút tích của thần.
Ngụy Quân, ngươi quả nhiên là tuyệt vời nhất.
Thao tác của ngươi trước giờ đều không có vấn đề.
Có vấn đề là người khác.
Sau khi thuận lợi thuyết phục bản thân, Ngụy Quân ngay sau đó liền dũng cảm đối đầu Thượng Quan Uyển Nhi.
“Không ngờ bị ngươi phát hiện rồi.”
Ngụy Quân rất trực tiếp thừa nhận sự thực mèo sủng vật của mình chính là Ma Quân.
Giọng Thượng Quan Uyển Nhi tràn ngập lạnh lẽo: “Không dựa vào nơi hiểm yếu chống lại một phen sao?”
“Không cần thiết phải vậy.” Ngụy Quân bình tĩnh nói: “Chuyện âm thần đã xác nhận, ta lại thề thốt phủ nhận, đơn giản là lãng phí thời gian của âm thần.”
“Ta thu hồi đánh giá lúc trước đối với ngươi, Ngụy Quân, ngươi quả nhiên luôn giao tiếp với diêm vương.” Thượng Quan Uyển Nhi lạnh lùng nói: “Ngươi muốn phế hoàng đế không có gì, nhưng chứa chấp Ma Quân, là thật sự muốn chết.”
“Âm thần muốn giết ta?”
“Ta từng ký tên trên minh ước thần thánh.” Thượng Quan Uyển Nhi nói.
Lời thề thần thánh quy định, cho nên người nhìn thấy Ma Quân đều phải lập tức động thủ diệt trừ Ma Quân, nếu không người và thần cùng vứt bỏ, trên trời dưới đất cùng diệt hắn.
Kẻ chứa chấp Ma Quân đồng tội.
Về minh ước thần thánh, Lục tổng quản cũng ký.
Nhưng Lục tổng quản không nhận ra Ma Quân, hắn là tự mình đoán được.
Cho nên Lục tổng quản còn có dư địa thao tác.
Giả vờ không biết, sau đó xử lý cái chứng minh thân phận giả cho Ma Quân.
Lục Khiêm ta trong lời thề thần thánh muốn giết là Ma Quân, có gì quan hệ với con mèo nhỏ?
Nhưng Thượng Quan Uyển Nhi không được.
Nàng đã trong mặt đối mặt với Ma Quân xác nhận rồi, hơn nữa nàng cũng không muốn giả ngu.
“Ngụy Quân, ta đề nghị ngươi bây giờ nhanh chóng chạy đi, đi tìm viện binh. Giết Ma Quân không phải chuyện một chốc một lát có thể làm được, đủ ngươi mang cứu binh đưa đến. Ta tuy dựa theo lời thề muốn giết ngươi, nhưng nếu ngươi đưa đến cứu binh đủ cường đại, vậy không giết được ngươi cũng không tính ta trái với lời thề.”
Thượng Quan Uyển Nhi thế này cơ bản là nhắc nhở trắng trợn.
Nhưng Ngụy Quân quyết đoán từ chối, dùng giọng điệu không cho phép nghi ngờ nói: “Ta sẽ không bỏ Tiểu Miêu chạy trốn một mình, Ngụy mỗ cuộc đời này không làm đào binh. Ngươi muốn giết Tiểu Miêu, chỉ có thể bước qua xác của ta.”
Ngụy Quân lúc nói lời này, phải nói là thấy chết không sờn.
Hạo nhiên chính khí đang lập lòe phát sáng.
Ma Quân trong lòng Ngụy Quân ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn hắn, lông mèo vốn xù lên từng sợi cũng theo đó bị hạo nhiên chính khí trấn an, khôi phục sự mềm mại lúc trước.
Nó vẫn luôn bị phản bội.
Đây vẫn là lần đầu tiên có người nguyện ý đứng về phía nó, hơn nữa nguyện ý vì nó đi chịu chết.
Ma Quân cực kỳ cảm động.
Sau đó Ma Quân mở miệng nói: “À... Ngắt lời một phen.”
“Làm sao vậy?” Ngụy Quân nhìn về phía Ma Quân, chủ động an ủi: “Đừng lo lắng, chỉ cần ta còn sống, ngươi liền không có việc gì.”
Ma Quân: “Tuy ta rất cảm động, nhưng ngươi tựa như đã lầm một sự kiện.”
Ngụy Quân: “Chuyện gì?”
Ma Quân nói: “Vẻn vẹn một âm thần còn chưa khôi phục thực lực, ả dựa vào cái gì giết ta?”
Ngụy Quân: “...”
Như bị sét đánh.
Tựa như quả thật là có chuyện như vậy.
Mình có chút quá mức lạc quan rồi.
Thượng Quan Uyển Nhi nghe được Ma Quân nói như vậy cũng ngẩn ra, sau đó liền cười lạnh nói: “Cái nhìn đầu tiên phát hiện ngươi, ta đã phát tin tức cho Đao Thần. Ma Quân, ngươi trốn không thoát đâu. Còn có Ngụy Quân, ngươi chứa chấp Ma Quân, trừ phi ngươi có thể tìm được người giúp ngươi chống đỡ Đao Thần, nếu không cũng chết chắc rồi.”
Đoạn lời này của Thượng Quan Uyển Nhi, mang Ngụy Quân từ bên cạnh vách núi kéo lại.
Được lắm.
Thượng Quan Uyển Nhi bản Thiên Đế xem trọng ngươi.
Chờ sau khi bản Thiên Đế trở về, có thưởng lớn.
Ngụy Quân vui vẻ quá sớm.
Bởi vì Ma Quân dùng một loại ánh mắt thương hại nhìn Thượng Quan Uyển Nhi.
Mang Thượng Quan Uyển Nhi nhìn tới mức trong lòng trầm xuống.
“Ngươi nhìn ta như vậy làm cái gì?”
“Tiểu Âm Âm, ta vì sao có thể sống yên ở kinh thành mà không bị Đao Thần phát hiện, ngươi không có suy đoán gì sao?”
“Tiểu Âm Âm?” Đây là trọng điểm Ngụy Quân chú ý.
Xem ra Ma Quân và âm thần thật là quen biết cũ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất