Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 511. Thập niên khu trì hải sắc hàn, cô thần vu thử vọng thần loan (1)

Chương 511. Thập niên khu trì hải sắc hàn, cô thần vu thử vọng thần loan (1)


Thập niên khu trì hải sắc hàn, cô thần vu thử vọng thần loan (1)
Ngụy Quân cũng rất mệt tim.
Kế hoạch của bản Thiên Đế rất tốt, trên thao tác cũng hoàn toàn không có vấn đề.
Ngại là đám yêu nghiệt này không phối hợp.
Một mình hắn diễn, hắn có thể làm sao bây giờ?
Thượng Quan Tinh Phong tự nhiên không thể cộng tình với Ngụy Quân, khuynh hướng chân thật của Giám sát ti, chỉ có rất ít người biết.
Càn đế cũng bị giấu diếm gắt gao.
Hắn một tên hoàn khố công tử, càng thêm không thể biết.
Cho nên Thượng Quan Tinh Phong vẫn khuyên nhủ: “Ngụy đại nhân, cẩn thận là trên hết, Đại Càn tuy không có truyền thống bỏ tù vì lời nói, nhưng nói không chừng cho ngươi ngoại lệ. Phụ thân nói với ta, trình độ nhẫn nại của bệ hạ đối với ngươi đã đạt tới một cái cực hạn.”
“Ta cũng muốn phế bỏ chế độ hoàng đế, làm một tên hoàng đế hắn mới trình độ nhẫn nại đối với ta đạt tới cực hạn, hơn nữa chỉ là bãi quan ta, cũng không phải giết ta, ta chưa bao giờ gặp hoàng đế nhát như chuột như thế.”
Ngụy Quân tăng thêm cường độ nhục Càn.
Hôm nay nhiệm vụ nhục Càn đế vượt mức hoàn thành.
Mồ hôi lạnh trên đầu Thượng Quan Tinh Phong càng nhiều hơn, hắn nhắc nhở lần nữa: “Ngụy đại nhân, bệ hạ không phải bãi quan ngươi, là bảo cha ta thăng quan cho ngươi.”
Ngụy Quân: “...”
Cái đệch.
Bản Thiên Đế thèm làm cái chức quan rách của ngươi sao?
Ngươi dứt khoát lưu loát giết chết ta bớt việc bao nhiêu.
Bản Thiên Đế vui lên, nói không chừng còn thưởng ngươi thần vị.
Ngụy Quân phát hiện thế giới này có thể tăng lên thực lực của hắn hay không khó mà nói, nhưng tuyệt đối có thể tăng lên năng lực thừa nhận tâm lý của hắn.
“Làm hoàng đế làm tới mức này của đương kim bệ hạ, coi như là mang mặt mũi tổ tiên đều đánh mất hết.” Ngụy Quân trào phúng nói.
Thượng Quan Tinh Phong không dám nghe nữa.
Nghe tiếp hắn lo lắng Ngụy Quân sẽ lôi kéo hắn thương lượng kéo cờ tạo phản như thế nào.
Loại chuyện này trường hợp riêng có thể nói, nhưng cũng phải trước tiên bày ra kết giới cách âm, miễn cho tai vách mạch rừng.
Hoàng thất là nắm giữ Giám Thiên Kính loại thần khí này.
Ngụy Quân lại cứ như vậy quang minh chính đại mắng hoàng đế, phần đảm lượng này, Thượng Quan Tinh Phong nhắm chừng toàn bộ Đại Càn cũng chỉ có Triệu Vân có thể so sánh.
Dù sao đó là nữ nhân trong truyền thuyết cả người đều là gan.
“Ngụy đại nhân, lần này ý tứ của bệ hạ là mang ngươi đẩy ra ngoài, cho ngươi chủ chính một phương. Việc này do cha ta xử lý, cha ta lại giao cho ta phụ trách.” Thượng Quan Tinh Phong mạnh mẽ mang đề tài xoay về: “Việc này ta cần trao đổi trước với ngươi một lần, nếu ta thao tác không tốt, rất có thể sẽ mang ngươi cùng phụ thân ta tất cả đều thua hết.”
“Có ý tứ gì?”
Thượng Quan Tinh Phong mang tính toán của Thượng Quan thừa tướng đối với Ngụy Quân nói thẳng ra.
Hắn đối với Ngụy Quân là tuyệt đối tín nhiệm.
Nếu Đại Càn muốn làm một cái bảng xếp hạng, lấy độ tín nhiệm cao thấp để sắp xếp, vậy Ngụy Quân tuyệt đối ở cao số một, hơn nữa khẳng định vượt xa hạng hai.
Mọi người đều tin tưởng nhân phẩm của Ngụy Quân, cho dù là kẻ làm địch với Ngụy Quân cũng tin tưởng.
Thiết lập nhân vật này vững đến mức Ngụy Quân bây giờ tự mình giải thích hắn chính là ngụy quân tử cũng không ai tin.
Lang khiêu dự Ngôn gia, dự Ngôn gia vì lang lui thủy, còn điên cuồng vì lang dự Ngôn gia hào phiếu.
Ngụy Quân bây giờ cơ bản đã đạt tới trình độ này.
Ngụy Quân cũng chỉ có thể nói đây không phải ước nguyện ban đầu của bản Thiên Đế.
Sau khi nghe được dự tính của Thượng Quan thừa tướng, Ngụy Quân khẽ nhíu mày.
Giống như kế hoạch của Thượng Quan thừa tướng vô luận thành công hay không, hắn đều không có nguy hiểm tính mạng gì.
Như vậy làm hắn không có hưng phấn gì cả.
“Thượng Quan công tử, tính toán này của lệnh tôn với ta mà nói tựa như không có ảnh hưởng gì nhỉ?” Ngụy Quân hỏi.
Không chết được đối với Ngụy Quân mà nói cơ bản chẳng khác nào không có ảnh hưởng.
Thượng Quan Tinh Phong giải thích: “Ngụy huynh, ta là hiểu ngươi, bây giờ sách sử chiến tranh vệ quốc mới viết được một nửa, ngươi khẳng định muốn trước sau vẹn toàn. Hơn nữa mang chuyện này giao cho người khác, ngươi khẳng định cũng không yên tâm. Cho nên ta nhất định sẽ cố hết sức cho ngươi lưu lại, cũng cho phụ thân ta sống sót. Sở dĩ cần nói trước cho ngươi một tiếng, là lo lắng ngươi có ý đối với cha ta, đồng thời cũng là muốn để Ngụy huynh phối hợp ta một phen.”
“Muốn ta phối hợp ngươi? Phối hợp như thế nào?” Ngụy Quân tò mò hỏi.
Thượng Quan Tinh Phong nghiêm túc nói: “Đánh ta, xuống tay càng nặng càng tốt.”
Ngụy Quân: “... Ngươi thật sự là nghĩ hay quá, với cái thể chất đặc thù này của ngươi, ta xuống tay càng nặng ngươi lại càng thoải mái, ta đánh ngươi làm chi?”
Nói từ trên trình độ nào đó, Thượng Quan Tinh Phong là vô địch.
Bởi vì hắn không thể bị thương tổn, trừ phi ngươi giết chết hắn.
Chỉ cần không giết chết hắn, đối với Thượng Quan Tinh Phong mà nói thương tổn bất cứ trình độ nào cũng chẳng qua là cảm giác sướng mức độ khác nhau mà thôi.
Không thể không nói, loại thuốc cao bôi trên da chó này cũng rất là khó chơi.
Ngụy Quân thân là Thiên Đế cũng tỏ vẻ tăng thêm kiến thức rồi.
Nhưng hắn tuyệt đối không muốn làm S của Thượng Quan Tinh Phong.
S của Thượng Quan Uyển Nhi trái lại có thể suy xét.
Thượng Quan Tinh Phong có xa bao nhiêu cút xa bấy nhiêu.
Đối với lý giải của Ngụy Quân, Thượng Quan Tinh Phong thở dài một tiếng, nói: “Ngụy huynh, ngươi đối với ta có rất nhiều hiểu lầm đấy.”
“Ta không có hiểu lầm đối với ngươi, ta chỉ hận không sớm biết ngươi là người như vậy.” Ngụy Quân trào phúng nói.
Phàm là bản Thiên Đế sớm biết ngươi có cái sở thích này, lúc trước trong Diệu Âm phường cũng sẽ không đứng ra, nói không chừng mọi thứ sau đó cũng sẽ không xảy ra nữa.
Bản Thiên Đế cũng có thể sớm đã chết thành công.
Chắc chắn rồi, tất cả đều trách Thượng Quan Tinh Phong.
Thượng Quan Tinh Phong ù ù cạc cạc gánh tội, nhưng hắn không giải thích nữa, mà là nói: “Ngụy huynh, ta biết ngươi là một người tốt, khẳng định sẽ phối hợp ta. Chỉ có ta mặt mũi bầm dập từ trong nhà ngươi đi ra ngoài, câu chuyện phía sau ta mới dễ kể.”
“Có ý tứ gì?”
“Ngươi đánh ta, đánh ta rồi là biết.” Thượng Quan Tinh Phong chờ mong nói.
Ngụy Quân: “...”
Thế này thật sự có chút gợi đòn.
Ngụy Quân ngứa tay một cái, hướng về phía mặt Thượng Quan Tinh Phong cho hắn một cú đấm.
Đánh xong Ngụy Quân liền hối hận.
Quả nhiên, Thượng Quan Tinh Phong phát ra tiếng rên rỉ trong dự kiến: “Thoải mái.”
Ngụy Quân vẻ mặt đen sì.
Thoải mái cái em gái ngươi.
Đánh loại biến thái này làm bản thân rất mất hứng.
Cũng không biết là đang đánh hắn hay là đang dạy dỗ hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất