Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 533. Thiên hạ đều trắng, chỉ mình ta đen (3)

Chương 533. Thiên hạ đều trắng, chỉ mình ta đen (3)


Thiên hạ đều trắng, chỉ mình ta đen (3)
Chủ trương chính trị của Trần Bách Lý Ngụy Quân đánh giá một chút, có chút giống chủ nghĩa vô chính phủ.
Không chỉ hắn cảm giác được, Bạch Khuynh Tâm cũng có phát hiện.
Cái này nói lên Trần Bách Lý thiếu thâm trầm như Lục tổng quản.
Đương nhiên, cái này không đại biểu Trần Bách Lý không thông minh bằng Lục tổng quản, mà là điểm thông minh của hai người không giống nhau.
Lục tổng quản làm đầu lĩnh đặc vụ Đại Càn, điểm kỹ năng của hắn ở trên quân sự tuy cũng có chút, nhưng còn xa mới có thể xưng là xuất sắc.’
Lục tổng quản lợi hại là tố chất chính trị đặc biệt cứng, kỹ năng nghiền ngẫm lòng người lô hỏa thuần thanh, hơn nữa thực lực cá nhân cũng hơn xa Trần Bách Lý.
Nhưng ở trên hành quân đánh trận, bao gồm một ít công việc cụ thể, Trần Bách Lý treo lên đánh Lục tổng quản.
Không chỉ có thế, Ngụy Quân còn phát hiện Trần Bách Lý là một chuyên gia vũ khí, cũng là một thiên tài vật lý khoa học. Hắn hầu như mang cách mạng khoa học kỹ thuật phương tây hiểu thấu, giữa những hàng chữ lộ ra một ít danh từ mới cùng không hợp nhau với văn hóa Nho gia khiến Lục Nguyên Hạo cũng có chút phải liếc nhìn.
Loại nhân tài tính chất này quả thật càng thêm thích hợp Tây đại lục trong đồn đãi đã tiến vào thời đại cách mạng khoa học kỹ thuật, ngược lại ở Đại Càn bên này không có đất dụng võ gì.
Bởi vì Trần Bách Lý tư chất tu luyện quá kém.
Hắn ở Đại Càn, thậm chí có thể nói là phế vật.
Nhưng đến Tây đại lục, hắn chính là thiên tài được công nhận.
Phía đông không sáng phía tây sáng, Trần Bách Lý sinh động thuyết minh câu này.
Khi Ngụy Quân cùng Trần Bách Lý kết thúc nói chuyện phiếm, trăng cũng sắp lên rồi.
Trần Bách Lý ánh mắt tỏa sáng, nhất là lúc nhìn về phía Ngụy Quân, hào quang trong mắt gã càng thêm nóng rực.
“Ngụy Quân, ngươi không nên học nho, Nho gia cái ao nhỏ này không chứa nổi ngươi con chân long này.” Trần Bách Lý nghiêm túc đề nghị: “Nhảy ra đi, Nho gia không xứng với ngươi.”
Ngụy Quân vui vẻ: “Lão sư quá khen rồi, lại nói Nho gia không xứng với ta, vậy ta mang Nho gia cải tạo là được, cần gì phải rời khỏi Nho gia chứ?”
Trần Bách Lý thở dài nói: “Thay đổi Nho gia? Nói dễ hơn làm, nói dễ hơn làm nha.”
Trần Bách Lý lắc đầu từ biệt Ngụy Quân, bóng lưng có chút cô đơn cùng thê lương.
Ngụy Quân như có chút suy nghĩ.
Hai ngày sau.
Đài đấu tướng lơ lửng ở trên không kinh thành.
Đấu tướng chính thức bắt đầu.
Mà các nơi của Đại Càn, đều có dân chúng ngẩng đầu, quan sát đấu tướng đại chiến một lần này.
Trên khán đài, Càn đế đích thân tới hiện trường, hắn cho rằng hôm nay đấu tướng Đại Càn tất thắng, cho nên hắn muốn đến làm màu một phen.
Nhưng sau khi nhìn thấy đài đấu tướng hoàn toàn mới xuất hiện, sắc mặt Càn đế khẽ thay đổi, nói khẽ với Thượng Quan thừa tướng: “Trần Bách Lý quả nhiên là có chuẩn bị mà đến.”
Thượng Quan thừa tướng chậm rãi gật đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Đài đấu tướng là pháp khí của Tây đại lục, vốn đài đấu tướng tuy cũng có thần hiệu, có thể bao trùm một mảng lớn chiến trường, nhưng phạm vi bao trùm là có cực hạn.
Nhưng bây giờ đài đấu tướng hiện ra ở trước mặt bọn họ, rõ ràng đã mang toàn cảnh Đại Càn bao trùm.
Loại uy lực này thậm chí có thể so sánh với Giám Thiên Kính.
Đương nhiên, Giám Thiên Kính còn có công năng khác.
Nhưng đài đấu tướng cũng chỉ có một cái công năng đấu tướng.
“Nghe nói Tây đại lục đang tiến hành cách mạng khoa học kỹ thuật, đài đấu tướng tiến hóa có thể chính là kết quả của cách mạng khoa học kỹ thuật. Bệ hạ, Tây đại lục trước sau không thể khinh thường, bọn họ tiến bộ thật sự quá nhanh.” Thượng Quan thừa tướng nói.
Sắc mặt Càn đế ngưng trọng.
Vốn hắn cho rằng đấu tướng tất thắng, ở sau khi phát hiện đài đấu tướng khác thường, tâm tình cũng trở nên thấp thỏm.
Trần Bách Lý làm ra trận địa lớn như vậy, chung quy không thể là vì đánh một trận đấu tướng phải thua chứ?
Nắm chắc thắng lợi của Trần Bách Lý là cái gì?
Càn đế không biết.
Nhưng Càn đế sau khi nghĩ tới Lục Nguyên Hạo ra sân trận đầu, thấp thỏm trong lòng lại dần dần biến mất.
Vô luận Trần Bách Lý có sự chuẩn bị nào, chỉ cần có Lục Nguyên Hạo, Càn đế tin tưởng người Tây đại lục không thắng được.
Chiến tích của Lục Nguyên Hạo người khác không rõ, nhưng hắn là rõ ràng.
Một trận chiến Thiên Cơ các, hắn là người hiểu biết tin tức nhất trừ Ngụy Quân Lục Nguyên Hạo bọn họ mấy đương sự.
Cho nên hắn biết rõ thực lực của Lục Nguyên Hạo.
Càn đế không tin Tây đại lục bên kia cũng có thể xuất hiện Lục Nguyên Hạo loại yêu nghiệt này.
Nếu thực có, vậy hắn tiếp nhận.
Nhưng sự thật chứng minh, Lục Nguyên Hạo loại yêu nghiệt này quả thật rất khó đồng thời xuất hiện hai người.
Vị số một đấu tướng của Tây đại lục, chính là Mục tướng quân luôn theo bên người Trần Bách Lý.
Sau khi nhìn thấy là Mục tướng quân ra sân, trên khán đài, người Đại Càn bên này tất cả đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Càn đế thậm chí cười nói: “Xem ra Lục Nguyên Hạo vững vàng rồi.”
Lục tổng quản gật đầu nói: “Chúng ta từng thử thực lực của Mục tướng quân, quả thật có chút không tầm thường, nhưng cũng chỉ là vừa vặn đạt tới trình độ hai vị tướng quân Lâm Tiết. Nếu so với lão Cửu, có khoảng cách không thể vượt qua.”
Đại Càn dám đáp ứng Trần Bách Lý đấu tướng, tự nhiên là có tự tin.
Đại Càn bên này yêu nghiệt thật sự nhiều.
Mà bọn người Trần Bách Lý nói đến cùng chỉ là một sứ đoàn ngoại giao.
Có thể mang đến mấy thiên tài?
Cho dù tất cả đều mang đến, nhất định có thể đánh thắng Đại Càn?
Dù sao Đại Càn bên này rất nhiều người đều không tin.
Sau khi Mục tướng quân ra sân, phe Đại Càn càng cho rằng đại cục đã định.
Ngụy Quân cũng ở trên khán đài.
Hắn cũng tò mò Trần Bách Lý rốt cuộc là có ý tứ gì.
Thực lực Mục tướng quân bày rõ là không bằng Lục Nguyên Hạo.
Mặc dù là chiến tích bày ở bên ngoài của Lục Nguyên Hạo, Mục tướng quân cũng quả quyết không phải đối thủ.
Cho nên Trần Bách Lý đây là thành tâm muốn thua?
Thân ở Tào doanh lòng ở Hán?
Ngụy Quân lại nghĩ tới thái độ của Trần Bách Lý.
Hắn thù hận đối với Đại Càn cũng không giống làm bộ.
Xem không hiểu.
Ngay lúc này, làm người nắm giữ trước mắt của đài đấu tướng, Trần Bách Lý đi đến chính giữa đài đấu tướng, bắt đầu chính thức đi lưu trình đấu tướng.
“Hai tướng xưng tên.”
Sau khi xưng tên, đó là chiến đấu.
Đài đấu tướng là chuẩn bị cho dũng sĩ hai bên, vì tỏ vẻ tôn trọng đối với hai bên đấu tướng, xưng tên khâu này cực kỳ quan trọng.
Đây là chiến đấu đánh bạc danh dự cả đời.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất