Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 569. Ngôi sao sáng nhất trong trời đêm (2)

Chương 569. Ngôi sao sáng nhất trong trời đêm (2)


Ngôi sao sáng nhất trong trời đêm (2)
Nhưng Ngụy Quân không chút do dự đuổi theo bước chân Chu Phân Phương.
Đại nho khác cũng không hoài nghi, lập tức đi theo.
Nhân phẩm Chu Phân Phương cùng miệng của nàng giống nhau, căn bản không cần hoài nghi.
Phòng sách số Ba rất lớn.
Đủ để đám Đại nho này có đầy đủ không gian đặt chân.
Chờ sau khi mọi người đều tiến vào phòng sách số Ba, Chu Phân Phương nhìn Ngụy Quân một cái, chủ động mở miệng: “Nói trước, cái khác đều dễ nói, nhưng đừng hy vọng lão nương nghe lời Ngụy Quân. Nhãi con chưa đủ lông đủ cánh, còn muốn cưỡi ở trên đầu ta, nằm mơ à.”
Ngụy Quân nghiêm túc nói: “Lão sư, ta không ngại ngươi ở trên ta.”
Ở trên có phong tình ở trên.
Hơn nữa vô hạn phong cảnh ở núi cao và hiểm trở.
Gấu mèo* của Chu Phân Phương là rất lớn.
Chu Phân Phương rõ ràng chưa nghe hiểu Ngụy Quân đang nói cái gì, ngạo nghễ nói: “Cái này còn tương đối, tính ngươi còn biết tôn sư trọng đạo.”
Trong lòng Ngụy Quân nói ta quá biết.
Một lão sư trước của ta chính là bị ta tự tay giết chết.
Hơn nữa còn mang thi thể hắn phân thành mười tám khối.
Từ xưa đến nay, đồ đệ tôn sư trọng đạo như ta tuyệt đối không nhiều.
Ngụy Quân cảm thấy Chu Phân Phương có thể ở bên trên.
Nhưng một đám Đại nho tỏ vẻ phản đối tập thể.
“Tiểu Chu, ngươi không được.”
“Tiểu Chu, ngươi ngay cả Chính Khí minh cũng quản không tốt, đừng nói chấp chưởng Nho gia.”
“Tiểu Chu thiên phú của ngươi tuy không tệ, nhưng so với Ngụy Quân mà nói vẫn là kém quá xa. Để Ngụy Quân thượng vị chúng ta đều phục, cho ngươi thượng vị, chúng ta nhóm người này vẫn sẽ tước quyền lực ngươi, không có ý nghĩa.”
...
Sắc mặt Chu Phân Phương đỏ lên.
“Đủ rồi, các ngươi mấy lão già này muốn chết sao?”
Ở địa bàn của lão nương chỉ vào mũi lão nương nói ta không bằng đồ đệ ta.
Lão nương không cần mặt mũi sao?
Sự thật chứng minh, đám Đại nho này thật đúng là chưa giữ lại thể diện cho nàng.
Dù sao đều là tiền bối của nàng.
Hơn nữa lúc trước ở trước Học hải, bọn họ đã đứng ở mặt đối lập Chu Phân Phương.
Đối với chuyện chọc giận Chu Phân Phương, bọn họ cũng không phải đặc biệt sợ.
Vẫn như cũ là Phục Văn Tuyên mở miệng nói: “Tiểu Chu, năng lực cùng tài tình của ngươi đều là có, chúng ta cũng đều công nhận. Nhưng trò giỏi hơn thầy, chính như ngươi mạnh hơn chúng ta mấy lão già này, Ngụy Quân cũng mạnh hơn ngươi, ngươi phải đối mặt hiện thực.”
Chu Phân Phương: “...”
Nàng ôm Ngụy Quân, hung tợn hỏi: “Nói, hai chúng ta ai mạnh hơn?”
“Ngươi mạnh, tuyệt đối là ngươi mạnh, Chu lão sư ngươi mạnh vô địch.” Ngụy Quân nói láo không có một chút áp lực tâm lý, “Nếu không có lão sư ngươi thì không có ta, ân giọt nước ta ngày sau nhất định báo bằng cả dòng suối.”
Chu Phân Phương chớp chớp mắt, hồ nghi nói: “Sao ta cảm giác có chỗ nào không đúng? Tiểu tử ngươi có phải đang cố ý nói mát hay không?”
“Tuyệt đối không có.” Ngụy Quân thề với trời.
Hắn nói tuyệt đối không phải nói mát.
Tất cả đều là ý tứ mặt chữ.
“Được rồi, Ngụy Quân, ngươi cũng đừng khiêm tốn.”
Phục Văn Tuyên chen ngang Ngụy Quân cùng Chu Phân Phương liếc mắt đưa tình.
“Ngụy Quân, chúng ta hiểu tình thầy trò của ngươi cùng Chu Phân Phương, cũng mời ngươi hiểu cho chúng ta đám lão già này một lần. Không nói dối ngươi, chúng ta đều là phản đồ. Lúc trước chúng ta đều là theo Hải Vương tiền bối làm chủ, sai đâu đánh đó, bởi vì chúng ta chỉ từ trên người Hải Vương tiền bối thấy được hy vọng của Nho gia. Nhưng hiện nay đã có ngươi, hy vọng ngươi có thể dẫn dắt chúng ta, đi hướng con đường Nho gia hoàn toàn mới.” Phục Văn Tuyên nghiêm mặt nói.
Ngụy Quân: “...”
Vấn đề là bản Thiên Đế cũng không phải quá muốn dẫn dắt các ngươi.
“Ngụy Quân, hành vi của chúng ta tất cả đều là vì tương lai Nho gia, cũng không phải vì tư lợi bản thân. Nếu không phải như thế, ở trước Học hải chúng ta sẽ không sẽ đứng ở mặt đối lập Hải Vương tiền bối bảo vệ ngươi. Ngươi có thể khinh thường chúng ta, cho rằng chúng ta không kiên định, nhưng ta tin tưởng chúng ta là có mục tiêu chung. Sau khi chúng ta nhận định ngươi là tương lai Nho gia, chúng ta những lão già này nguyện ý làm hậu thuẫn kiên cố nhất của ngươi.”
“Không sai, Ngụy Quân, ngươi vượt Học hải, đã có tư cách chịu tải khí vận Nho gia. Chúng ta đã thánh đạo vô vọng, thành tựu hiện nay đã là cực hạn thiên phú tài tình của chúng ta có khả năng đạt tới. Nhưng ngươi khác, ngươi có tiềm lực vô hạn, cũng có tương lai sáng sủa. Sau khi vượt Học hải, thu hoạch thật lớn hẳn là cũng đủ cho ngươi tấn thăng Bán Thánh. Nếu chúng ta hợp sức, mang tu vi cùng khí vận của mình tặng hết cho ngươi, có lẽ có thể tạo nên một Thánh nhân mới. Tệ nữa, trở thành Á Thánh gần với Thánh nhân, cho ngươi có được thực lực vượt lên đỉnh phong giới này, cũng sẽ không quá khó khăn.”
“Tính ta một suất, nếu mang hy vọng gửi gắm ở trên thân người khác, lão phu là sẽ chần chờ. Nhưng nếu là Ngụy Quân, lão phu nguyện ý hy sinh bản thân. Ngụy Quân thiên phú tài tình thật sự là quá kinh diễm rồi, phẩm tính cá nhân cũng không thể bắt bẻ. Nho gia giao cho hắn, lão phu yên tâm.”
“Lão phu cũng rất yên tâm.”
...
Ngụy Quân: “...”
Ánh mắt Chu Phân Phương nhìn về phía Ngụy Quân đã có ghen tị không che giấu.
“Ngụy Quân, ngươi trút thuốc mê cho mấy lão già này? Bọn họ thế mà đối với ngươi tốt như vậy?”
Ngụy Quân cũng rất bất đắc dĩ: “Cái này không phải điều ta muốn.”
Bản Thiên Đế chỉ muốn chết.
Không muốn mạnh lên.
“Ngụy Quân, ngươi không cần có áp lực tâm lý, thật ra chuyện tương tự, lúc trước Nho gia chúng ta cũng từng làm một lần. Hải Vương tiền bối có thể có thực lực bây giờ, chính là vì năm đó lão cũng chịu tải một nửa khí vận của Nho gia. Năm đó Nho gia mang tất cả hy vọng đều gửi gắm ở trên thân Hải Vương tiền bối, Hải Vương tiền bối cũng chưa làm Nho gia thất vọng một lần nào, Nho gia ở các nơi của Đại Càn mọc lên như nấm, cường thịnh nhất thời, về sau...”
Phục Văn Tuyên không nói tiếp, nhưng Ngụy Quân biết hắn muốn nói cái gì.
“Về sau đã xảy ra chiến tranh vệ quốc, một cuộc chiến tranh vệ quốc, mang tinh nhuệ Nho gia tất cả đều đánh hết, đúng không?” Ngụy Quân hỏi.
Phục Văn Tuyên gật đầu nói: “Không sai, một cuộc chiến tranh vệ quốc, khiến toàn bộ tính kế của Hải Vương tiền bối đều thất bại trong gang tấc. Về sau hắn điều chỉnh bố cục chiến lược, ý đồ tìm cho Nho gia một phương hướng tiến lên mới, chúng ta vẫn như cũ tin hắn, thẳng đến khi ngươi xuất hiện. Ngụy Quân, ta nói những thứ này là vì nói cho ngươi, chúng ta thật ra không phải đang giúp ngươi, chúng ta là hy vọng ngươi có thể giúp Nho gia. Chúng ta không có tư tâm, ai có thể dẫn dắt Nho gia đi hướng tương lai tốt hơn, chúng ta nhóm người này liền nguyện ý giúp người đó, dù chết cũng không hối hận.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất