Chương 572. Bệnh nặng sắp chết chợt ngồi dậy, nội gian lại là bản thân ta (1)
Bệnh nặng sắp chết chợt ngồi dậy, nội gian lại là bản thân ta (1)
Hôm nay thấy Ngụy Quân nở mày nở mặt như thế, Triệu Thiết Trụ cũng chỉ có cực kỳ hâm mộ, không có ghen tị.
Hắn và Ngụy Quân là không có chút xung đột.
Nhưng suy nghĩ của Lục tổng quản hoàn toàn khác với Triệu Thiết Trụ.
Nhìn Ngụy Quân giữa không trung, vẻ mặt Lục tổng quản cực kỳ phức tạp.
“Thiết Trụ à.”
Triệu Thiết Trụ rất muốn nhắc lần nữa, mình tên Triệu Phi Long.
Nhưng nghĩ một chút giá trị vũ lực chênh lệch của mình cùng Lục tổng quản, hắn nhịn.
Thiết Trụ thì Thiết Trụ đi.
Chờ mình ngày sau chấp chưởng Giám sát ti, hắn nhất định khiến cả thiên hạ đều gọi hắn Triệu Phi Long.
Trước mắt, nhịn trước.
Lục tổng quản rất hiển nhiên không biết suy nghĩ của Triệu Thiết Trụ, cho dù là biết, Lục tổng quản khẳng định cũng không để trong lòng.
“Thiết Trụ à, ngươi có biết chúng ta đang chứng kiến cái gì không?” Lục tổng quản hỏi.
Triệu Thiết Trụ trả lời như lẽ đương nhiên: “Chứng kiến Ngụy huynh đệ nở mày nở mặt nha.”
“Không chỉ là nở mày nở mặt, chúng ta đang chứng kiến truyền kỳ.” Vẻ mặt Lục tổng quản có chút phức tạp, “Thiết Trụ, ta hỏi ngươi, người trước đó ngươi từng gặp thiên phú tu luyện kinh tài tuyệt diễm nhất là ai?”
Triệu Thiết Trụ nghĩ chút, chần chờ nói: “Hẳn là lão Cửu đi, thiên phú tu luyện của lão Cửu, so với Ma Quân trong truyền thuyết hẳn là cũng không kém.”
Đại bộ phận người đời cũng không biết chiến tích chân thật của Lục Nguyên Hạo.
Nhưng Triệu Thiết Trụ là biết.
Nói ra thật sự hù chết người ta.
Hơn nữa Lục Nguyên Hạo tiến bộ còn rất nhanh.
Triệu Thiết Trụ hoài nghi nghiêm trọng hiện nay Lục tổng quản đã không phải đối thủ của Lục Nguyên Hạo.
Lục Nguyên Hạo tuổi này, loại thực lực này, quả thực kinh thế hãi tục.
Lục tổng quản gật gật đầu, nói: “Trước hôm nay, ta vốn cũng cho rằng lão Cửu ở trên tu luyện là một người xuất chúng nhất, thẳng tới hôm nay. Thiết Trụ, ngươi nghĩ xem, Ngụy Quân là khi nào bắt đầu tu luyện?”
Triệu Thiết Trụ suy nghĩ đơn giản một lần.
Sau đó hít một ngụm khí lạnh.
Ngay cả giọng cũng có chút run run: “Hình như là... Năm nay?”
“Không sai, chính là năm nay. Ngụy Quân sau khi đỗ trạng nguyên, ở Diệu Âm phường đứng ra trượng nghĩa nói thẳng, bị Thượng Quan Tinh Phong phái người bắt đi, chính là khi đó hắn đã thức tỉnh hạo nhiên chính khí.” Lục tổng quản nói.
Rất nhiều người còn tưởng hạo nhiên chính khí của Ngụy Quân là sau khi leo Thư sơn mới thức tỉnh.
Nhưng Giám sát ti dù sao cũng là Giám sát ti, sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp đó.
Bọn họ rất rõ ràng biết Ngụy Quân ở trước khi leo Thư sơn đã thức tỉnh hạo nhiên chính khí.
Giám sát ti tính sai là bối cảnh sự kiện Ngụy Quân thức tỉnh hạo nhiên chính khí.
Bọn họ cho rằng lúc ấy Ngụy Quân là bị Thượng Quan Tinh Phong làm nhục, phẫn nộ mà thức tỉnh hạo nhiên chính khí.
Không biết sự thật vừa vặn trái ngược.
Thượng Quan Tinh Phong đời này chỉ thích người khác bắt nạt hắn, hắn ngược lại không thích ức hiếp người khác.
“Thiết Trụ, ngươi tính chút, Ngụy Quân từ thức tỉnh hạo nhiên chính khí đến bây giờ, tổng cộng mới tốn bao lâu thời gian?” Giọng điệu Lục tổng quản có chút phức tạp.
Mà giọng Triệu Thiết Trụ càng thêm run run: “Tựa như... Không đến nửa năm.”
Lục tổng quản nhìn Ngụy Quân giữa không trung, trong ánh mắt tản mát ra thần thái khác thường, cảm khái nói: “Đúng vậy, không đến nửa năm, đã là Bán Thánh. Loại tốc độ tiến bộ này, từ xưa đến nay, có từng xuất hiện người thứ hai? Trước kia ta cho rằng lão Cửu đã là kỳ tài ngút trời, nhưng so với Ngụy Quân, cũng hoàn toàn là thua chị kém em. Lão Cửu đã tu luyện hơn hai mươi năm, Ngụy Quân, không đến nửa năm Bán Thánh, chậc chậc...”
Lục tổng quản cũng là không biết nói cái gì cho phải.
Triệu Thiết Trụ vốn còn chưa ý thức được điểm ấy.
Sau khi bị Lục tổng quản nói toạc ra, đại não Triệu Thiết Trụ tiếp cận treo máy.
Tu luyện không đến nửa năm đã tiến giai Bán Thánh, loại tốc độ này, đừng nói Lục Nguyên Hạo, Ma Quân và Thánh nhân cũng bị Ngụy Quân bỏ xa nhìn không thấy bóng người.
Ngụy Quân nếu là thứ nhất, thứ hai đến một trăm cộng lại, tốc độ tu luyện cũng chưa chắc theo kịp hạng nhất.
“Cái này... Thiên phú của Ngụy Quân có phải yêu nghiệt có chút quá phận hay không?” Triệu Thiết Trụ rung động nói.
Trong mắt Lục tổng quản tỏa tia sáng kỳ dị, “Đúng vậy, Ngụy Quân thật sự là xuất sắc quá phận rồi.”
“Nghĩa phụ, hắn hôm nay mạnh mẽ giảm cảnh giới, hy sinh tu vi Bán Thánh của mình, lựa chọn tạo phúc thiên hạ, sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với căn cơ của hắn không?” Triệu Thiết Trụ quan tâm nói.
Lục tổng quản cười khẽ một tiếng, nói: “Nếu là người khác, tự nhiên sẽ có ảnh hưởng. Nhưng nếu là Ngụy Quân... Ngươi chưa nhìn thấy bộ dáng sao Văn Khúc vừa rồi sao?”
Triệu Thiết Trụ nhớ lại một lần tình cảnh vừa rồi, sau đó kinh hãi.
“Năm đó Thánh nhân như là thừa nhận ân trạch mưa móc của sao Văn Khúc?” Triệu Thiết Trụ hỏi.
Lục tổng quản gật gật đầu.
Triệu Thiết Trụ tiếp tục nói: “Nhưng sao Văn Khúc... Hình như là đang thần phục Ngụy Quân.”
“Không sai, cảnh giới của Ngụy Quân, đã không phải một cái Nho đạo, một sao Văn Khúc có khả năng khái quát.” Lục tổng quản cười to.
Hắn tự nhận là học sinh của Ngụy Quân, đang tùy tùng bước chân của Ngụy Quân.
Chủ trương của Ngụy Quân hắn là biết.
Đó quả thực không phải chủ trương của Nho gia.
Ở trong mắt Lục tổng quản, Ngụy Quân trên danh nghĩa tuy là đệ tử Nho gia, nhưng trên thực tế hoàn toàn đi ra một con đường mới rồi.
Một con đường mới tuyệt không kém hơn Nho đạo.
Ngụy Quân như vậy, tự nhiên không phải Nho gia có thể trói buộc.
Kết hợp hành động của Ngụy Quân hôm nay.
Lục tổng quản chỉ có thể nói, lão phu không theo lầm người.
Đoàn kết ở chung quanh Ngụy Quân, đi hướng một thế giới mới, phương hướng này tuyệt đối không sai.
...
Tổng bộ Liên Minh Tu Chân Giả.
Đao Thần ở sau khi nhìn thấy Ngụy Quân chế tạo thiên địa dị tượng, sắc mặt cũng có chút vi diệu.
“Nhân gian, quả thật là một nơi rất thần kỳ, luôn có thể sinh ra kỳ tài ngút trời.” Đao Thần lặng lẽ nói.
Tống Liên Thành vừa mới bị Đao Thần gọi tới, cùng Đao Thần thảo luận việc yêu đình.
Đối với dị tượng Ngụy Quân chế tạo, tâm tình Tống Liên Thành cũng cực kỳ phức tạp.
Hắn là rất muốn để Ngụy Quân đi chết.
Ngụy Quân không chết, hắn liền rất có thể chết.
Bởi vì hắn biết Ngụy Quân luôn muốn giết hắn.
Nhưng thiên hạ này, Ngụy Quân tước khí vận của hắn, khiến hắn ở trong Liên Minh Tu Chân Giả từng bước khó khăn, nhưng hắn lại chưa thể mang đến thương tổn cho Ngụy Quân.
Điều này làm Tống Liên Thành có chút khó chịu.
Bây giờ Ngụy Quân lại tiến bộ nhanh như vậy, hắn càng thêm khó chịu.