Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 586. Bốn phương loạn chiến, đại kiếp nạn đã tới (1)

Chương 586. Bốn phương loạn chiến, đại kiếp nạn đã tới (1)


Bốn phương loạn chiến, đại kiếp nạn đã tới (1)
Môi đỏ mọng của Bạch Khuynh Tâm khẽ nhếch, có chút không thể tưởng tượng nói: "Còn có thể như vậy hay sao?"
Ngụy Quân nở nụ cười: "Đương nhiên có thể, cho tới bây giờ thế giới này cũng không thể hoàn toàn phân rõ trắng đen, muốn đạt được mục đích, không chỉ một hoặc hai loại biện pháp."
Kể từ khi Trần Vạn Lý tiết lộ rằng Tây đại lục đã sẵn sàng tái chiến, Ngụy Quân thực sự đã tự hỏi về vấn đề này.
Trước mắt xem như làm ra quyết định.
Dù cuộc chiến tranh vệ quốc có bắt đầu hay không, thì ít nhất nó cũng không liên quan gì đến hắn.
Ngụy Quân cũng không sợ gánh vác trách nhiệm, nhưng mà hắn không muốn bởi vì mình trở thành đường dây dẫn nổ trực tiếp làm cho sinh linh đồ thán, tiếng kêu than dậy khắp đất trời.
Nhìn thấy bóng người thấp thoáng phía trước, Ảnh Tử dừng lại.
Hắn bỗng nhiên bật cười.
"Ngụy Quân, tận chức tận trách, lấy đại cục làm trọng, thực là chân quân tử.
Nghe danh không bằng gặp mặt, ta phục rồi, không hổ là nam nhân được đại ca khen không dứt miệng.
"Từ nay về sau, ta cũng có thể buông tha chuyện ám sát Ngụy Quân."
Hành động của Ngụy Tuấn rất có nguyên tắc, và hắn đã xác định sẽ không vi phạm sự giao phó của Tiên đế.
Ảnh Tử vốn không có lý do giết Ngụy Quân.
Mà tất cả hoàn toàn là do Ngụy Quân tự phát tự cứu.
Điều này làm cho Ảnh Tử không thể không tán thưởng nhân phẩm trong sáng của Ngụy Quân.
Chỉ cần Ngụy Quân không đề xuất ý tưởng về quyền hạn bảo mật, hiện tại nói không chừng Ngụy Quân đã có thể trở thành vong hồn dưới kiếm của hắn.
"Đây đại khái chính là người tốt có tốt báo, ngay cả lão thiên gia cũng bảo hộ Ngụy Quân." Ảnh Tử cảm khái nói.
Hắn quyết định tiếp xúc với Ngụy Quân một chút, cho Ngụy Quân ăn một viên thuốc an thần, để cho Ngụy Quân biết vận khí của mình tốt đến mức nào.
Ảnh Tử tin tưởng nhất định Ngụy Quân sẽ mười phần kích động.
Ảnh Tử là người đi theo Tiên đế lăn lộn.
Cho nên Càn đế nghĩ như thế nào, thật ra Ảnh Tử không quan tâm lắm.
Hắn nhận di mệnh của Tiên đế.
Tiên đế chỉ yêu cầu hắn chịu trách nhiệm giữ bí mật chuyện tình năm đó.
Ngụy Quân ấn định thời hạn như vậy, tạm thời để cho thế nhân không biết được chân tướng, liền thỏa mãn yêu cầu của Tiên đế.
Do đó Ảnh Tử không còn lý do tiếp tục đối địch với Ngụy Quân.
Dù sao hắn vốn cũng không muốn giết Ngụy Quân.
Về phần cảm nhận của Càn đế... Hắn quan tâm làm quái gì chứ?
Hắn và Càn đế một chút cũng không thân, mấy năm nay ngay cả kinh thành đều không có ghé quá.
Còn có thể trông cậy vào độ trung thành của hắn đối với Càn đế hay sao?
Không thực tế.
Thậm chí Càn đế còn không biết hắn đã quay trở về kinh thành.
Tin tức này... Ngụy Quân còn biết sớm hơn cả Càn đế.
Bởi vì Ảnh Tử vừa hiện thân là gặp mặt hắn ngay.
Sau khi giới thiệu thân phận mình, Ảnh Tử tiếp tục nói:
"Ta có thể sẽ không ở kinh thành lâu dài, lần này đến kinh thành, vốn là vì việc của Trần Vạn Lý. Ngụy đại nhân, ta muốn xin lỗi ngươi. Vừa rồi nếu không phải ngươi cùng Bạch đại nhân nói sẽ ấn định quyền hạn giữ bí mật, chỉ sợ ta đã giết chết ngươi."
Răng rắc!
Sét đánh giữa trời, khiến cho Ngụy Quân choáng váng.
"Ngươi... ngươi nói cái gì?" Ngụy Quân sắc mặt có chút tái nhợt.
Ảnh Tử tỏ vẻ lý giải.
Dù sao vừa rồi thiếu chút nữa đi dạo một vòng trước quỷ môn quan.
Chuyện này đổi lại là ai cũng không bình tĩnh được.
Cho dù là hắn, vô duyên vô cớ đối mặt với phiêu lưu trí mạng, hắn cũng không thể thản nhiên.
Cho nên hắn đối với phản ứng của Ngụy Quân cũng không kỳ quái, ngược lại hổ thẹn nói: "Là ta theo dõi Ngụy đại nhân, vốn ta đã quyết định ra tay giết Ngụy đại nhân, nhưng Ngụy đại nhân tận tâm với cương vị công tác lại lấy đại cục làm trọng, một phen ngôn luận khiến cho ta mặc cảm, không hổ là Ngụy Quân trong truyền thuyết. Ta lại có thể muốn xuống tay giết ngươi, thật sự là hổ thẹn, hổ thẹn."
Thân thể Ngụy Quân lung lay một cái, hốc mắt đỏ bừng.
Bản Thiên Đế sao lại lắm mồm vậy chứ?
Cả cái gã Ảnh Tử này nữa.
Ngươi đánh rắm thì đánh rắm luôn đi, còn cố ý chạy lại thông báo với bản Thiên Đế một tiếng.
Cái này cũng hơi quá đáng.
Giết người còn muốn tru tâm.
Quả thực buồn cười.
Ma Quân lúc này đang bị Ngụy Quân ôm vào trong ngực, nhìn thấy biểu tình này của Ngụy Quân, đôi mắt mèo của Ma Quân thoáng chốc liền long lanh, dán mắt lên người Ảnh Tử.
Lập tức cả người Ảnh Tử rùng mình một cái, cảm nhận được khí tức tử vong.
Nhưng Ảnh Tử cũng không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra
Lục tổng quản biết thân phận Ma Quân, nhưng mà chắc chắn Lục tổng quản sẽ không thông báo với hắn.
Thân phận Ma Quân tự nhiên là bí mật bằng trời, càng ít người biết bí mật thì càng an toàn.
Cho nên Ảnh Tử cho rằng vừa rồi mình sinh ra sát ý đối với Ngụy Quân, hiện tại bị khí vận của Ngụy Quân phản phệ.
Ảnh Tử là Ảnh Tử của Giám sát ti, hắn biết được rất nhiều tin tức.
Trải qua các đời, đều có người mang đại khí vận.
Sau khi đắc tội người như thế, thường thường bản thân sẽ bị khí vận phản phệ, vận rủi quấn thân, cuối cùng mạng mất thân vong.
Xem ra Ngụy Quân, giống như đám người Đại Hoàng tử Lục Nguyên Hạo là khí vận chi tử của thế hệ này.
Tuy nhiên, trong mắt người khác, Ngụy Quân mới thực sự là khí vận chi tử trong đại kiếp nạn lần này.
Đương nhiên, Hồ Vương bất đồng ý kiến.
Hồ Vương không hổ là Hồ Vương, so với người bình thường mạnh hơn nhiều, liếc mắt một cái liền nhìn thấu Lục Nguyên Hạo mới là khí vận chi tử chính thống, Ngụy Quân chẳng qua là kẻ giả mạo mà thôi.
Điều này chính xác.
Bởi vì Ngụy Quân là một tồn tại siêu thoát tất cả rồi, khí vận còn phải quỳ gối liếm chân hắn, nói hắn là khí vận gia gia còn không khác biệt lắm.
Khí vận chi tử, thật ra Đại Hoàng tử Lục Nguyên Hạo và đám thế hệ người trẻ tuổi tranh giành thân phận này, không quan hệ với Ngụy Quân.
Phán đoán của Hồ Vương là chính xác, chỉ có thể nói không hổ là Hồ Vương.
Mà thế nhân đều sai lầm rồi.
Nhưng, sai thì sai.
Ảnh Tử nháy mắt liền tự cho là đúng, sau đó lại xin lỗi nói: "Ngụy đại nhân, là do ta lỗ mãng, ta thực xin lỗi ngươi. Ta cam đoan với ngươi, về sau ta sẽ không bao giờ sinh ra sát ý đối với ngươi nữa. Nếu ngươi có nguy hiểm, chỉ cần ta đủ khả năng, khẳng định sẽ toàn lực bảo vệ tính mạng ngươi."
Ngụy Quân: "..."
Hắn cảm giác tên Ảnh Tử này quá đáng ghét.
Sát nhân tru tâm còn chưa tính.
Còn muốn đâm bản Thiên Đế hết đao này đến đao khác.
"Ta cảm ơn ngươi..."
Cảm ơn cả nhà ngươi.
Ngụy Quân nghiến răng nghiến lợi nói.
Nhưng Ảnh Tử không có để ý.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất