Chương 172: Hàn sương (Hạ) (2)
* * *
Không có ai là vô địch, mỗi người có tính cực hạn của mình.
Ở trong quá trình giao chiến với Cơ Hàn Yến, Tô Trầm đã phát hiện điểm yếu của Cơ Hàn Yến.
Đó là cô ta sở trường công kích từ trên xuống dưới, lại không am hiểu từ dưới lên trên.
Vô luận Sương Tuyết Hàn Băng Chưởng, hay là Sương Điểu Bạch Băng Quyền, hoặc Huyền Âm Liệt Hồn Chỉ, đều là lúc từ trên hướng xuống đánh ra, mới có thể phát huy uy lực lớn nhất.
Chính là vì nguyên nhân này, Cơ Hàn Yến mới cố ý học tập pháp môn ngự không.
Nếu không cô ta ăn no rửng mỡ lãng phí nguyên lực ra tay trên không, chỉ vì uy phong sao?
Tô Trầm lần này nhảy còn cao hơn Cơ Hàn Yến, khiến Cơ Hàn Yến cũng kinh hãi không nhẹ.
Nâng tay lại ra Sương Tuyết Hàn Băng Chưởng, vẫn như cũ là mảng băng tuyết sương hoa kia đánh tới, lực lượng băng hàn thấu xương, nhìn như uy lực cực mạnh như cũ, Tô Trầm lại vẫn phát hiện, uy lực này so với lúc trước ít giảm xuống một phần rưỡi (15%).
Quả nhiên không sai!
Ầm!
Bạo Liệt Hỏa Điểu cường hóa và Sương Tuyết Hàn Băng Chưởng va chạm với nhau, một lần này, băng cùng hỏa không cân sức ngang tài nữa, thế lửa rõ ràng vượt lên băng tuyết, đánh về phía Cơ Hàn Yến.
Cùng lúc đó, Toái Vân Liệt Không của Vương Đấu Sơn cùng Điệp Dực Kiếm của Kim Linh Nhi cũng cùng nhau đâm về phía Cơ Hàn Yến.
Trong ánh mắt Cơ Hàn Yến chợt lóe hào quang sương tuyết.
Nàng khẽ quát một tiếng.
Đây là nàng lần đầu tiên phát ra tiếng kêu từ khi giao thủ tới nay.
Vòng bảo hộ băng tinh tái hiện.
Đồng thời Cơ Hàn Yến liên tục vỗ mấy chưởng.
Không là Sương Tuyết Hàn Băng Chưởng nữa, mà là một loại chưởng pháp chưa bao giờ gặp, biến ảo ra chưởng ảnh đầy trời, dệt ra tầng tầng chưởng phong, lại là thủ thế thuần khiết.
Rầm rầm rầm rầm!
Liên tiếp có tiếng nổ vang.
Chưởng phong tán loạn, vòng bảo hộ tan vỡ, phòng thủ của Cơ Hàn Yến hiển nhiên không mạnh như tiến công của nàng, ở dưới ba người liên thủ tiến công tan rã toàn bộ.
Nhưng bản thân nàng lại vẫn nhân cơ hội này bay lui.
Đây là lần đầu tiên nàng từ khi chiến đấu tới nay lui về phía sau.
Trận chiến đấu này, Cơ Hàn Yến đã làm vài chuyện nàng trước đây chưa bao giờ làm.
Lần đầu tiên phòng thủ, lần đầu tiên lui về phía sau, còn có nhiều hơn nữa.
Ví dụ như lần đầu tiên bị thương.
Phành!
Tiếng nổ thật lớn luân phiên vang lên.
Cơ Hàn Yến ngẩng đầu, phun ra một ngụm hoa máu tươi đẹp.
Bị thương, mình thế mà bị thương rồi?
Nàng giật mình nhìn về phía Tô Trầm trên không trung.
Hắn là làm như thế nào?
Mình không phải đã đỡ được tiến công của hắn sao?
Chỉ có người trên khán đài thấy rõ, ngay cùng lúc Tô Trầm đánh ra một đòn Bạo Liệt Hỏa Điểu cường hóa kia, hắn thật ra còn lén ném ra ba bầu rượu.
Chẳng qua ba bầu rượu này hắn là ném hướng tới không trung.
Giống với lúc đối phó Kim Linh Nhi, bầu rượu không phải mở ra đến mức lớn nhất, mà là để lại một đường, khiến bầu rượu này phát nổ cũng sẽ muộn một chút.
Khi Cơ Hàn Yến toàn lực ứng đối ba người công kích, cũng lui về phía sau, nàng chưa chú ý tới ba bầu rượu từ trên trời giáng xuống hạ xuống đúng phía sau của nàng.
Nếu nàng không lùi, thật ra sẽ không có chuyện gì.
Nhưng nàng vừa lùi, lại đem bản thân đưa vào trong vòng phát nổ của bầu rượu.
Đương nhiên, Tô Trầm còn chưa thể chuẩn đến mức khiến Cơ Hàn Yến vừa lúc tiến vào trong vòng ba bầu rượu, ba bầu rượu thực tế chỉ một cái nổ lan đến.
Nhưng chỉ một cái, cũng đủ Cơ Hàn Yến uống no nước.
Nàng đã bị thương!
Nàng thế mà bị thương rồi!
Từ khi tiến vào trường thi tới nay, Thủy Điểu Cơ Hàn Yến quét ngang trường thi, phá tan rào cản, còn chưa từng có ai khiến nàng bị thương.
Hôm nay, nàng lại lần đầu tiên cảm nhận được tư vị đau.
Vù!
Lại là ba bầu rượu bày ra hình tam giác bay tới, ở giữa xen lẫn chim lửa cường hóa to béo, Yên Xà Bộ phát huy đến mức tận cùng, ở trên tốc độ, không gian cùng hỏa lực mọi phương vị áp chế Cơ Hàn Yến, phía dưới là Vương Đấu Sơn Kim Linh Nhi dốc hết toàn lực công kích.
Thừa dịp ngươi bệnh, lấy mạng ngươi!
Ba người ra tay vừa hăng vừa ác, Cơ Hàn Yến thế mà nháy mắt đã vào tuyệt cảnh.
Ngay tại một khắc đó, Cơ Hàn Yến chợt há mồm.
“Rít!” Nàng phát ra tiếng rít sắc nhọn.
Mang theo vô tận hàn ý gào thét như tuyết địa hàn băng thấm vào ruột gan, khiến tâm thần toàn bộ mọi người đều chấn động, cùng lúc đó, trên người Cơ Hàn Yến đã bùng nổ một luồng không khí lạnh thật lớn, ầm ầm thổi quét về phía ba người.
Uy lực luồng không khí lạnh này là to lớn như thế, khiến Bạo Liệt Hỏa Điểu cường hóa, bầu rượu nổ của Tô Trầm, Toái Vân Liệt Không của Vương Đấu Sơn, Điệp Dực Kiếm của Kim Linh Nhi đều như trò đùa, ở gió lạnh gột rửa run rẩy, ở trong cuồng phong thổi quét bay đi như lá.
Ba người đồng thời ói máu, ngã xuống đất.
Trong mắt cùng nhau lộ ra nét kinh hãi.
Nữ nhân này, sao còn có chiêu số kinh người khủng bố như thế.
Quả nhiên tập hợp sức của ba người, vẫn như cũ không phải đối thủ của cô ta sao?
Trong lòng đám người Vương Đấu Sơn Kim Linh Nhi cùng nhau dâng lên sự cay đắng.
Lại nghe tiếng rống dài vang lên, Cơ Hàn Yến không tiến ngược lại lui, thế mà hướng về xa xa bay đi.
Một tanh âm lạnh như băng từ từ bay tới: “Ngươi được lắm, ta nhớ ngươi rồi đó.”
Ủa?
Cái này có ý tứ gì?
Vương Đấu Sơn Kim Linh Nhi nhìn nhau.
Tô Trầm trả lời: “Chúng ta thắng rồi.”
Cái gì?
Chúng ta thắng rồi?
Hai người rốt cuộc tỉnh ngộ, thì ra vừa rồi một chiêu đó, đã là Cơ Hàn Yến nỏ mạnh hết đà, ở sau khi phát ra một chiêu kia, cô ta không còn sức chiến tiếp, chỉ có thể lui.
“Rống, chúng ta thắng rồi!” Vương Đấu Sơn và Kim Linh Nhi cùng nhau hưng phấn la lên.
Có thể chiến thắng Cơ Hàn Yến, đối với bọn họ mà nói, đây là vinh quang rất lớn.
Chỉ có Tô Trầm nhìn phương xa, nhìn bóng lưng Cơ Hàn Yến biến mất, ánh mắt lóe lên.
Hôm nay chiến một trận, chung quy là hợp sức ba người mới miễn cưỡng thắng lợi.
Lần sau, ta muốn bằng vào lực lượng của chính mình, thật sự đánh bại ngươi!
Sau khi đánh lui Cơ Hàn Yến, tất cả tựa như đều trở nên thuận lợi.
Tổ hợp ba người tự do qua lại ở trong trường thi, hành tẩu các khu, càn quét mỗi một thí sinh nhìn thấy.
Cả đường nghiền ép.
Ngẫu nhiên cũng sẽ có một số đối thủ cường đại xuất hiện, nhưng ba người ngay cả Cơ Hàn Yến cũng đã đánh bại, lòng tin cường đại chưa từng có, cuối cùng đem đối thủ lần lượt đánh bại.
Một ngày này, ba người thu hoạch nhiều điểm nhất từ khi tiến vào trường thi tới nay.
Ở trong lúc đó, Tô Trầm có ý tìm kiếm hai người Lý Thanh Vân Bạch Cách, chỉ tiếc mãi không thấy, cũng không biết bọn họ có tới khu thứ nhất hay không.
Cứ như vậy mãi cho đến bình minh ngày kế, theo một tiếng hô kia vang lên, ba ngày thời gian Tiềm Long chi tranh rốt cuộc chấm dứt.