Chương 179: Giám sát
* * *
“Ừm.” Nam trung niên để râu nói: “Như vậy kế tiếp, ta liền nhắc nhở ngươi một lần. Trong Tiềm Long viện bố trí lịch sử nguyên lực phát triển, nguyên lực phù ấn, chỉ đạo thuật hấp thu, nguyên cấm học, tài liệu học, nguyên năng nguyên tố học, sinh mệnh học, thảo dược học, dược tề học tổng cộng ba mươi mốt môn học. Toàn bộ các chương trình học này đều có lớp công khai, thời gian cùng địa điểm lên lớp cụ thể ở trên bảng phát cho ngươi đều có. Ngươi có thể tự an bài nghe lớp nào, hướng phương hướng nào phát triển. Học viện sẽ không hạn chế sự phát triển của ngươi. Nhưng chúng ta sẽ cho một ít đề nghị. Bình thường chúng ta không đề nghị một lần học quá nhiều chương trình học, ngoài ra toàn bộ chương trình học học tập tốt nhất có tính tương quan nhất định. Nếu ngươi tương lai muốn trở thành một nguyên cấm sư, như vậy cơ sở nguyên cấm, tài liệu học, nguyên năng cơ học các chương trình học là chương trình học ngươi phải học tập; nếu ngươi muốn trở thành một dược tề sư, như vậy thảo dược học, dược tề học, sinh mệnh học các chương trình học chính là thứ ngươi phải theo; nếu ngươi muốn làm một nguyên sĩ chiến đấu cường đại, như vậy nguyên lực phù ấn, chỉ đạo thuật hấp thu, nguyên năng nguyên tố học các chương trình học chính là chương trình học ngươi phải học...”
Tô Trầm nghe nam tử để râu nói chuyện, đối với phương thức lên lớp của Tiềm Long viện dần dần có một cái hiểu biết đại khái.
Cơ bản mà nói, Tiềm Long viện áp dụng là phương thức chăn thả mà không phải nuôi nhốt, tận khả năng cho học viên sự tự do lớn nhất, nhưng đồng thời lại cho áp lực nhất định.
Nhưng toàn bộ lớp công khai đều là nội dung cơ sở, nếu muốn học được thứ càng thêm cao thâm, nhất là các tri thức tu hành có giải thích cá nhân độc đáo, thì cần phải có đạo sư chuyên môn chỉ điểm.
Quan hệ của đạo sư cùng học viên bởi vậy cũng chia học viên, đệ tử, thân truyền.
Lên lớp công khai đều là học viên, chỉ có lựa chọn đạo sư rồi mới gọi là đệ tử, nhưng từ trong hàng ngũ các đệ tử, đạo sư thường thường còn có thể lại lấy ra một ít người ưu tú hơn thích hơn, đó mới gọi là thân truyền, cũng là người thật sự có thể kế thừa y bát của đạo sư.
“Đa tạ thượng sư chỉ điểm!” Thời khắc này Tô Trầm ở sau khi hiểu tình huống, hướng nam tử để râu thi lễ.
Nam tử để râu vuốt râu cười nói: “Ta tên Lý Hoành Viễn, một trong các đạo sư giảng bài của Tiềm Long viện, chủ giảng phương pháp cấu thành nguyên lực phù ấn, am hiểu là hỏa hệ phù ấn. Ngươi nếu có chí ở đây, không ngại lưu ý một chút lớp của ta.”
Đạo sư Tiềm Long viện cũng có nhiệm vụ của mình. Ai dẫn dắt nhiều học sinh, ai dẫn dắt học sinh tốt, địa vị liền cao, thưởng cũng cao, bản thân cũng sẽ càng thêm vinh quang. Một số thời điểm nào đó, thậm chí thường xuyên xảy ra chuyện tranh đoạt học viên ưu tú. Tình huống như thế, cũng khó trách nam tử để râu tích cực tiếp thị bản thân.
Sau khi báo danh, Tô Trầm mang theo Cương Nham tự đi lầu Thanh Vân, về phần Minh Thư, Lý Thứ và Chu Hoành, ở ngoài Tiềm Long viện tự có an bài.
Lúc tới lầu Thanh Vân, sắc trời đã bắt đầu tối.
Chỉ thấy chỗ cửa lầu đặt một pho tượng thân ưng mặt người thật lớn.
Tô Trầm đem lệnh bài thân phận của mình đưa qua, chỉ thấy tượng thân ưng mặt người kia thế mà đem lệnh bài thân phận nuốt vào, một lát sau đánh ra một tia sáng rơi ở trán Tô Trầm, hình thành một ấn ký. Tượng thân ưng mặt người kia đã phát ra tiếng cười khặc khặc: “Ghi nhớ ngươi rồi, vào đi. Nhớ kỹ ấn ký này, sẽ luôn làm bạn ngươi ở trong học viện. Tuyệt đối đừng làm ra chuyện gì vi phạm quy củ học viện, nếu không quản lý viên của học viện đều có thể thông qua ấn ký biết. Đến lúc đó... Hắc hắc hắc hắc.”
Tượng thân ưng mặt người phát ra tiếng cười khủng bố, Tô Trầm lại thờ ơ.
Thấy không thể dọa được Tô Trầm, tượng thân ưng kia lầu bầu một tiếng: “Thực không có ý tứ.”
Cửa đã ‘Kẹt’ một tiếng mở ra.
Phòng mười hai ở tầng ba của Thanh Vân lâu, Tô Trầm đi mãi lên, tới trước phòng của mình, mới nhìn thấy nơi đó thế mà còn có một thiếu niên đồ đen đứng.
Nhìn thấy Tô Trầm tới, trong mắt thiếu niên đồ đen sáng ngời, lên đón nói: “Ngươi chính là Tô Trầm nhỉ? Ta chờ ngươi đã lâu.”
Nghe khẩu khí, lại là lai giả bất thiện.
Tô Trầm hỏi: “Xin hỏi ngươi là vị nào?”
“Ta họ Phan, ta tên Phan Hạo, nhớ kỹ cái tên này, bởi vì đây sẽ là ác mộng cuối cùng của ngươi!”
“Phan...” Tô Trầm trầm ngâm một phen, có chút hiểu ra: “Tùng lâm Phan gia?”
Người Phan gia, rốt cuộc vẫn tìm tới cửa.
Thật ra sớm ở trước đó, bọn họ đã muốn tìm Tô Trầm gây sự.
Ngại là Tô Trầm đi xa Vân Khởi, Phan gia không tìm thấy hắn, chỉ có thể đợi tới hôm nay.
Thời khắc này nhìn đối phương, Tô Trầm hỏi: “Ngươi cũng là học sinh Tiềm Long viện?”
Phan Hạo cười hắc hắc, dùng ngón tay cái chỉ vào bản thân nói: “Học sinh Tiềm Long năm thứ ba, Hóa Long phân bảng hạng một trăm bốn mươi hai.”
Hắn khi nói đến thứ tự phía sau, tỏ ra đặc biệt tự hào một chút.
Tô Trầm biết, Tiềm Long viện có Hóa Long bảng, chuyên môn dùng để xếp hạng cho học sinh. Từ Hóa Long, chỉ chính là toàn bộ học viên trong lúc ở học viện đều chỉ là rắn, không phải rồng, chỉ có sau khi trải qua học viện bồi dưỡng, mới có thể thật sự hóa rồng, trở thành nhân tài của Long Tang quốc.
Hóa Long bảng chia tổng bảng cùng phân bảng, phân bảng chỉ ở giữa học sinh cùng năm học, mỗi người đều có vị trí, chỉ là trước sau khác nhau, tổng bảng thì chẳng phân biệt năm, toàn bộ mọi người cùng nhau xếp hạng, chỉ lấy một ngàn người đứng cao nhất.
Phan Hạo này đứng hạng một trăm bốn mươi hai phân bảng, ý nghĩa hắn ở trong học sinh năm thứ ba cũng là đứng hàng ngũ cao, thực lực khẳng định không kém.
Nhưng đối với Tô Trầm mà nói, cái này hoàn toàn không có ý nghĩa.
Hắn gật đầu: “Như vậy ngươi tới đây, chính là chuyên môn đến nói cho ta biết điều này sao?”
Phan Hạo tức giận hừ: “Tô Trầm, ngươi chớ càn rỡ. Ta tới là muốn nói cho ngươi, có ta ở đây, thời gian ngươi ở trong Tiềm Long viện này nhất định sẽ không dễ chịu. Ở trong Tiềm Long viện này, ta có cả đống cơ hội thu thập ngươi!”
“Nói cách khác ngươi bây giờ không làm được gì, đúng không?” Tô Trầm cười hỏi.
Hắn vừa xem qua nội quy trường học, biết trong Tiềm Long viện nghiêm cấm tư đấu. Phan Hạo chạy đến chỗ hắn diễu võ dương oai, nhưng trên thực tế gã cái gì cũng không làm được.
Phan Hạo hê hê: “Bây giờ không thể làm gì ngươi, không có nghĩa là về sau không được. Không sai, trong Tiềm Long viện không thể tư đấu, nhưng sảnh diễn võ, thú ma tràng, Tham Pháp điện, Nạp Nguyên đường, là có chỗ có thể đấu, có một số nơi thậm chí có thể chết! Tô Trầm, tiểu tử ngươi cứ chờ mong đừng để ta ở những nơi đó nhìn thấy ngươi đi.”
“Ta nhớ rồi.” Tô Trầm nghiêm túc gật đầu: “Nếu thực có một ngày như vậy, ta nhất định sẽ không nương tay.”