Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 205: Kiểm Tra Nói Dối (1)

Chương 205: Kiểm Tra Nói Dối (1)



* * *

Trên trình độ nào đó, nó thật ra giống công thức Bố Lỗ Khắc, đều là dùng để hiểu biết nguyên năng vận hành biến hóa. Chẳng qua một cái tác dụng ở trên nguyên lực mô khối, một cái tác dụng ở trên nguyên lực phù ấn, đều có công năng không đồng nhất, lại đều cực độ phức tạp. Mặc kệ là công thức Bố Lỗ Khắc hay Nguyên Phù Quang Năng Trận, chúng nó đều là công cụ dùng để hiểu biết nguyên năng, bản thân chúng nó không cho ra kết quả, lại có thể vận dụng chúng nó đi tính ra kết quả mong muốn.
Thạch Khai Hoang có thể chế tạo ra một trận pháp như vậy, bản thân đã là một phát minh rất khá, cũng khó trách hắn tự kiêu ngạo. Có cái này rồi, nếu không phải theo đuổi quá nhiều, phát minh một ít nguyên kỹ hiện đại đơn giản không phải vấn đề.
Tô Trầm vốn định đem công thức Bố Lỗ Khắc lấy ra, để Thạch Khai Hoang biết, thượng cổ áo thuật cũng có phát minh vĩ đại giống như lão, nhưng ngẫm lại vẫn cảm thấy chờ thêm mấy ngày tương đối tốt hơn. Trái lại không phải không tin nhân phẩm Thạch Khai Hoang, thật sự là làm đệ tử không cần thiết mọi chuyện nghiêm túc, như vậy cũng quá mức không biết cách làm người.
Bên này Thạch Khai Hoang đã nói: “Thân là đạo sư, vốn nên là trực tiếp dạy ngươi một ít nguyên kỹ cường đại, chỉ điểm ngươi tu hành, tăng lên thực lực của ngươi. Nhưng ngươi đã giống ta, theo đuổi là giấc mộng đỉnh cao kia của Nhân tộc, con đường vận dụng đỉnh cao về nguyên năng, như vậy truyền cho ngươi phương thức tu luyện có sẵn không có bất cứ ý nghĩa gì, chỉ có Nguyên Phù Quang Năng Trận này, mới là thứ duy nhất ta có thể truyền cho ngươi. Từ hôm nay trở đi, ngươi mỗi ngày ở trong trận này học tập trận pháp này, học tập cấu thành, vận dụng cùng kiến tạo nó. Chỉ cần nắm giữ nó, ngươi liền nắm giữ tinh túy của nguyên kỹ hiện đại!”
“Vâng, đạo sư!” Tô Trầm cung kính trả lời.
Cho người ta cá, không bằng dạy người ta bắt cá.
Thạch Khai Hoang quán triệt lý niệm của mình, vừa bắt đầu đã đem tri thức trân quý nhất của mình lấy ra dạy cho Tô Trầm, không có chút ý tứ giấu diếm.
Không phải vì lão tín nhiệm Tô Trầm, mà vì đây chính là bước thứ hai lão từng nói.
Vì Nhân tộc cống hiến, không giấu riêng bất cứ trân pháp bí kỹ nào.
Trước kia là chưa tìm được người có thể tiếp nhận cùng kế thừa giấc mộng của lão, cho dù cho, cũng chưa chắc coi trọng, bây giờ tìm được rồi, tự nhiên muốn dốc túi truyền thụ, cho dù ngay sau đó Tô Trầm phản bội lão, cũng không oán không hối hận.
Đây mới là thái độ cuộc đời một người vì giấc mộng đỉnh cao, kính dâng cả đời nên có.
Bắt đầu từ hôm nay, Tô Trầm mỗi ngày ban ngày đi học, buổi tối theo Thạch Khai Hoang học tập Nguyên Phù Quang Năng Trận, lại khôi phục cuộc sống bận rộn học tập cùng thực nghiệm ngày xưa. Cũng may sau khi hoàn thành Phong Thanh Võng, Tô Trầm giảm đi một công tác quan trọng, do đó cũng ứng phó được.
Hắn bận rộn, khổ cho những kẻ chờ cơ hội muốn giáo huấn hắn.
Bởi vì Tô Trầm trừ học viện chỗ nào cũng không đi, mỗi ngày không phải lớp học thì là nguyên năng tháp hoặc chính là học xá. Ngẫu nhiên có rảnh, thì đi thư viện đi dạo, tra chút tư liệu, trải qua cuộc sống đơn giản mà phong phú.
Nhưng đối với người muốn đối phó hắn mà nói, Tô Trầm càng thu mình, bọn họ lại càng không có cơ hội.
Hôm nay tan học, Tô Trầm đang về học xá.
Một học viên vội vàng chạy tới: “Tô Trầm!”
Tô Trầm nhận ra học viên kia, tên là Thang Linh, là học viên đến từ Ngọc Hoa quận, có duyên gặp mặt mấy lần với Tô Trầm, cũng là học viên vô huyết.
Trong Tiềm Long viện không nhiều học viên vô huyết, đại khái chỉ chiếm khoảng một phần mười tổng số, đây còn là kết quả Tiềm Long viện phân khu chọn danh ngạch, cũng biểu hiện đầy đủ bản chất học viện quý tộc của Tiềm Long viện.
Chính vì nguyên nhân này, học viên vô huyết mạch ở trong Tiềm Long viện theo bản năng ôm đoàn.
Tô Trầm sau khi tiến vào Tiềm Long viện không lâu, đã từng nhận được lời mời của một tổ chức tên là “Phi Tuyết hội”. Cái gọi là Phi Tuyết giả, thật ra chính là phi huyết, chính là học viên vô huyết mạch trong Tiềm Long viện liên hợp.
Tô Trầm trong mười hạng đầu của kỳ thi Tam Sơn quận, tự nhiên được Phi Tuyết hội coi trọng, lúc ấy phụ trách mời hắn chính là Thang Linh này. Nhưng Tô Trầm chí không ở đây, cũng không có hứng thú đối với loại liên hợp có chứa mục đích chính trị to lớn này, lúc ấy đã từ chối. Phi Tuyết hội không cam lòng, mời hắn mấy lần nữa, thường xuyên qua lại, Thang Linh cứ như vậy thân quen với hắn.
Nhìn thấy là gã tới, Tô Trầm cười nói: “Thang huynh hôm nay nghĩ như thế nào tới tìm ta? Sẽ không lại là vì chuyện nhập hội chứ?”
Thang Linh cười ha ha nói: “Ngươi vị đại thần này không mời nổi, ta đã bỏ cuộc, cho nên ngươi có thể yên tâm, tìm ngươi không phải vì chuyện vào hội. Ta cũng thật không hiểu được ngươi, Phi Tuyết hội tốt như vậy, ngươi sao không chịu gia nhập.”
“Mỗi người có chí hướng riêng.” Tô Trầm thản nhiên nói: “Vậy không biết Thang huynh tìm ta có việc gì?”
“Cũng không có gì, chỉ là tiểu đệ ta hôm nay sinh nhật, muốn tìm mấy người bạn tán gẫu được cùng nhau tụ tập chút. Đêm nay Đức Khánh lâu, như thế nào?”
“Như vậy à.” Tô Trầm trầm ngâm một phen, sau đó lắc đầu: “Xin lỗi, ta gần đây khá bận, sợ là không rút ra được.”
Sắc mặt Thang Linh hơi thay đổi: “Tô huynh như vậy cũng quá không đủ bạn bè rồi nhỉ? Ta tốt bụng mời ngươi, ngươi lại từ chối ta? Đây là ý tứ gì?”
“Thật sự là không có thời gian, xin Thang huynh bao dung.” Tô Trầm không nhanh không chậm trả lời.
“Ngươi có thể bận cái gì? Không phải là tu luyện những việc đó sao? Bớt một ngày không ảnh hưởng gì.”
Tô Trầm nghiêm mặt nói: “Bớt một ngày thì ảnh hưởng một ngày, bớt mười ngày thì ảnh hưởng mười ngày. Hôm nay ta có thể ngoại lệ vì Thang huynh, ngày mai ta có thể ngoại lệ vì Lý huynh Trương huynh Vương huynh. Thiên hạ bằng hữu vô số, thời gian học tập lại có thể đếm được trên đầu ngón tay, học viên vô huyết chúng ta, trời sinh vốn đã kém hơn một bậc so với đám huyết mạch quý tộc kia, nếu là bản thân còn không cố gắng, vậy vào học viện này lại có ý nghĩa gì? Chỉ vì dát một lớp vàng, tương lai sau khi rời khỏi càng tiện hơn cho việc làm quan lại? Xin lỗi, đó không phải thứ ta muốn.”
Thang Linh bị hắn chọc giận đến mức cười lên: “Ngươi người này, ta tốt bụng khuyên ngươi đi ra giải sầu, ngược lại bị ngươi thuyết giáo một phen, trái lại giống như ta tới là có ý hại ngươi. Thôi thôi, ngươi một lòng đọc sách tu hành, ta đến gọi ngươi tụ hội, ngược lại là ta chậm trễ ngươi, là ta không phải. Về sau, ta không bao giờ làm phiền đại giá ngươi nữa.”
Nói xong vung tay áo rời đi.
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Tô Trầm lắc lắc đầu, tùy tay vung lên, trong bất động thanh sắc, đã đem một cái nguyên kỹ giải tán.
Thang Linh không biết, ở trong quá trình hắn nói chuyện, Tô Trầm đã sử dụng một nguyên kỹ đối với hắn.
Kiểm Tra Nói Dối.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất