Chương 260: Huyết chiến (2)
* * *
Hai bên lại lần nữa dây dưa với nhau, chỉ thấy ba bóng người của Chung Đỉnh vây quanh Vân Báo chuyển động không ngừng, mỗi thời mỗi khắc đều có quyền cước đánh về phía Vân Báo, các quyền cước đó ngưng tụ nguyên lực cường đại, mỗi một đòn đều không thể xem nhẹ, càng có một huyết phân thân đem cánh tay của mình hóa thành Huyết Yêu Quỷ Thứ (gai quỷ), không ngừng phát ra đánh lén âm độc.
Trên đất bằng chỉ thấy thân hình Vân Báo không ngừng vặn vẹo, cao thấp tung bay lóe lên một lại một tàn ảnh, ở trong nháy mắt né tránh không biết bao nhiêu quyền cước, lại đánh trả bằng thế công sắc bén.
Hắn công kích đơn giản mà trực tiếp, trừ Lôi Âm Đao với Xà Hình Điêu Thủ, hầu như không có phương thức công kích khác, nhưng chính là công kích đơn giản này, lại khiến Chung Đỉnh cảm nhận được phiền toái thật lớn.
Nếu nói Lôi Âm Đao của Tô Trầm là đao âm ngưng lôi, mỗi một lần ra đòn đều đang chế tạo âm lôi, hình thành lôi âm cạm bẫy, như cách hắn làm người, thích lấy lui làm tiến, bố trí bẫy, như vậy Lôi Âm Đao của Vân Báo hoàn toàn khác. Lôi Âm Đao của hắn không theo đuổi hiệu quả âm lôi, mà là đơn thuần nhanh.
Nhưng ở trong sự nhanh này ngưng tụ ra lực sát thương cường đại, mang theo thuộc tính xuyên thấu độc đáo.
Đây là trăm ngàn lần lặp đi lặp lại khổ luyện mới có thể làm được, khi Tô Trầm dùng nghiên cứu cùng phát hiện của hắn nâng cao bản thân, cách làm của Vân Báo lại càng thêm đơn giản, trực tiếp, hiệu suất cao.
Chung Đỉnh mỗi một lần lao vào với hắn, đều như gặp đao sắc bén nhất, mặc dù là tiếp được một đao này, cũng có thể cảm nhận được đau đớn do cắt thấu xương.
Rõ ràng Huyết Hà Chung gia Hắc Sát Ma Thủ mới là nguyên kỹ lực xuyên thấu mạnh nhất, tiểu tử đen trước mắt này thế mà so với hắn còn có tính xuyên thấu hơn.
Còn có tốc độ khủng bố kia của hắn là chuyện gì xảy ra?
Vì sao mình cũng đã ngưng tụ hai huyết phân thân, thế mà còn không áp chế được hắn?
Vì sao hắn sẽ càng đánh càng nhanh?
Chung Đỉnh càng đánh càng kinh ngạc.
Ở lại một lần va chạm rồi tách ra, hai người đồng thời cùng tránh né cự nhân tấn công, mượn thời cơ này, Chung Đỉnh một lần nữa lấy máu, ngưng tụ ra huyết phân thân thứ ba.
“Ta cũng không tin không giết được ngươi!” Chung Đỉnh thét chói tai đánh tới.
Ba phân thân một bản thể đồng thời tấn công, bốn người tám nắm đấm đánh ra một mảng lưới nắm đấm dệt dày đặc.
Vân Báo trầm mặc trước sau như một.
Địch nhân đến một tên cũng tốt, đến một đám cũng thế, với hắn mà nói thật ra đều không khác gì cả.
Đánh lộn ở phố khổ, nào từng có công bằng, thường xuyên chính là một đám người đánh một người.
Đối mặt loại tình huống đó, oán giận vô dụng, cầu xin không có kết quả, chỉ có hung hăng chiến đấu mới có thể đánh ra một khoảng trời.
Mà chiến đấu cũng cần phương pháp, ngươi không có khả năng đồng thời đánh thắng toàn bộ mọi người, nhưng ngươi ít nhất có thể đánh thắng kẻ quan trọng nhất kia.
Cho nên mỗi khi ở phố khổ gặp được một đám người đánh hắn, hắn sẽ túm lấy tên đầu lĩnh kia đánh mạnh.
Thường xuyên hắn bị người khác đánh ngắc ngoải, tên đầu lĩnh kia cũng bị hắn đánh ngắc ngoải.
Thời gian dài, liền không ai dám đánh với hắn nữa.
Về sau nữa, hắn chủ động một mình đánh một đám.
Chơi quần chiến?
Vân Báo đi ra từ phố khổ quả thực chưa từng sợ.
Khi Chung Đỉnh dắt ba phân thân lao tới, ánh mắt Vân Báo sẽ nhìn không tới người khác, mà chỉ nhìn thẳng một cái bản thể.
Hắn xông lên, cách đánh ở trong nháy mắt đó thay đổi.
Không để ý các huyết phân thân kia công kích nữa, đấm một phát ở trên mặt Chung Đỉnh.
Chung Đỉnh chỉ nhìn thấy một nắm tay ở trước mắt mình không ngừng phóng to, ngay sau đó hắn đã theo tiếng mà bay lên.
Đau!
Chung Đỉnh chỉ cảm thấy mũi của mình sắp bị đối phương đánh gãy rồi.
Tuy huyết phân thân của mình cũng đánh trúng Vân Báo, nhưng đối phương như không có cảm giác vẫn lao tới, nhào về phía hắn, tiếp tục công kích hắn.
Chung Đỉnh kinh hãi vội lui, nhưng tốc độ Vân Báo không chậm hơn hắn chút nào, hai nắm đấm ở trong truy kích đánh ra quyền ý kinh thiên.
Chung Đỉnh lật tay một đòn Huyết Yêu Thứ (gai huyết yêu) bay ra, bắn về phía Vân Báo, Vân Báo thế mà không thèm để ý, tùy ý một cú đâm này trúng mình, đồng thời ép người đuổi theo, hướng hắn lại là một cú đấm nữa.
“Ngao!” Chung Đỉnh phát ra tiếng kêu thảm thiết cực kỳ thống khổ.
Lực lượng một quyền này thế mà so với trước đó còn lớn hơn mấy lần.
Bị thương chưa khiến lực lượng Vân Báo giảm xuống, ngược lại khiến hắn công kích trở nên càng thêm khủng bố.
Là thủ đoạn nào đó thông qua bị thương kích phát bản thân!
Chung Đỉnh lập tức hiểu ra, Vân Báo thế mà học loại nguyên kỹ kiểu hình lưỡng thương này.
Bị thương càng nặng, chiến lực càng mạnh.
Cho nên đối thủ không sợ bị thương, thậm chí hoan nghênh.
Đây là nguyên kỹ chỉ có loại người hung ác thật sự mới nguyện ý đi học đi dùng.
Lấy vết thương đổi vết thương!
Lấy mạng đổi mạng!
Lấy máu trả máu!
Đây là phong cách chiến đấu của loại người này!
Thật ra Chung Đỉnh bây giờ đã có thể ngưng tụ ra bốn huyết phân thân.
Riêng đối mặt một đối thủ không sợ bị thương, chỉ thẳng bản thể, Chung Đỉnh biết dựa vào nhiều người ý nghĩa đã không lớn nữa.
“Đồ điên!” Chung Đỉnh hô một tiếng, ngay trước khi Vân Báo bổ nhào tới, thân hình chợt lóe biến mất.
Lúc xuất hiện một lần nữa lại là từ trong một huyết phân thân của mình.
Đây chính là bí kỹ Huyết Yêu phân thân tự mang, có thể khiến hắn tự do cắt đổi ở giữa phân thân. Nhưng mỗi một lần cắt đổi đều sẽ tiêu hao lực lượng huyết phân thân, cho nên hắn không muốn tùy tiện sử dụng.
Nhưng bây giờ đối mặt tên điên không sợ bị thương thậm chí khát vọng bị thương này, hắn rốt cuộc sợ rồi, tránh rồi.
Từ trong huyết phân thân đi ra, Chung Đỉnh đang muốn từ sau lưng Vân Báo khởi xướng công kích, nhưng ở một khắc đó, Vân Báo ngay cả nhìn cũng không nhìn, bóng người vội lui, húc thẳng hướng Chung Đỉnh mới vừa đi ra.
Sao có thể?
Chung Đỉnh kinh hãi mở to hai mắt.
Vân Báo biết bí mật cắt đổi huyết phân thân, cái này không kỳ quái, dù sao Huyết Hà gia tộc tồn tại nhiều năm như vậy, điều này đã sớm không phải bí mật gì nữa.
Nhưng hắn làm sao biết mình là từ trong phân thân nào đi ra?
Mang theo đầy nghi hoặc, Chung Đỉnh nhìn thấy bóng người Vân Báo đã đánh tới, không có lực lượng hùng tráng như núi, lại mang theo sự băng lạnh cùng cứng rắn như kim loại, hung hăng nện ở trên người Chung Đỉnh.
Răng rắc, Chung Đỉnh bay lên khi, thậm chí có thể nghe được mình xương sườn gãy đoạ thanh âm.
Không!
Hắn ở trong lòng kêu to.
Vân Báo đã tung người bay lên, trên người dâng trào ra một mảng lớn máu tươi.
Đó là ba huyết phân thân lưu lại vết trảo ở trên người hắn, ở trong nháy mắt xé xuống ba miếng thịt của hắn.
Hắn lại như hoàn toàn không cảm thấy mà bay lên, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm Chung Đỉnh.
Chung Đỉnh rống quái dị, cố nén thống khổ lại lần nữa phát động huyết độn, thân hình nháy mắt biến mất, xuất hiện ở trong một huyết phân thân khác.