Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 280: Ta không phải đệ tử như vậy (1)

Chương 280: Ta không phải đệ tử như vậy (1)



* * *

Một mặt nói Nhân tộc không thể cường đại, một mặt nói bản thân công pháp của ngươi cũng không đạt tới mức cường đại.
Nhưng có ai là một hơi nghiên cứu ra phương pháp trùng kích phí huyết, trùng kích Khai Dương, trùng kích Diêu Quang vân vân?
Những pháp môn này, còn không phải đều là lần lượt sáng tạo, sau đó lần lượt truyền bá, cuối cùng lại lần lượt nghiên cứu ra sao?
Đã không có vô huyết trùng kích Phí Huyết hiện tại, thì nhất định không có về sau vô huyết trùng kích Khai Dương!
Nghe được Tô Trầm nói, Chư Thần cũng biết, lần lừa dối này xem như hoàn toàn thất bại rồi.
Ánh mắt hắn dần dần lạnh như băng:
“Nói như vậy, ngươi là từ chối ý tốt của Chư gia ta?”
“Không sai, ta từ chối.” Tô Trầm trả lời.
Chư Thần cũng không nổi giận, chỉ là cười lạnh: “Người trẻ tuổi, lòng mang lý tưởng, đây là chuyện tốt. Nhưng có một số thời điểm, vẫn phải học được cân nhắc rồi sau đó làm! Ta đề nghị ngươi trước đừng vội vã từ chối, gặp chuyện nghĩ nhiều trước một chút.”
“Đây là lợi dụ bất thành, bắt đầu cưỡng ép sao?” Tô Trầm cười.
Chư Thần chậm rãi nói:
“Có lẽ ngươi chưa từng nghe nói Chư gia, nhưng không có vấn đề gì, ta cho ngươi thời gian đi thăm dò. Chờ ngươi thăm dò xong, lại làm quyết định cũng không muộn.”
Hắn nói xong, chắp hai tay sau lưng, chậm rãi rời khỏi quán trà.
“Hoành Lĩnh Chư gia?”
Thanh âm Thạch Khai Hoang đột nhiên đề cao tám độ, hai lông mày nhướng lên, kéo ra một mảng trịnh trọng, cẩn thận.
“Đạo sư biết đó là quý tộc thế nào?” Ngồi ở trung tâm Nguyên Phù Quang Năng Trận, đầu đội ánh sao đầy trời, Tô Trầm hỏi.
Thạch Khai Hoang ngửa đầu suy tư chốc lát, mới trả lời: “Ngươi hẳn biết, quý tộc cũng chia ra tầng thứ cao thấp? Hoành Lĩnh Chư gia này, chính là yêu hoàng huyết mạch.”
“Yêu hoàng huyết mạch?” Tô Trầm cả kinh.
Đây là một xã hội có chế độ giai cấp nghiêm khắc.
Ở trong một xã hội như vậy, mặc dù là huyết mạch quý tộc, cũng có phân chia cao thấp.
Mà quyết định quý tộc cao thấp, chính là nguồn gốc huyết mạch.
Dựa theo yêu thú phân loại, yêu thú chia thượng trung hạ phẩm, hướng lên trên nữa chính là lĩnh chủ, yêu vương cùng yêu hoàng, ở trên cơ sở này, lại chia ra thuần huyết cùng hỗn huyết.
Đáng lưu ý là, trong huyết mạch quý tộc, số lượng khổng lồ nhất không phải huyết mạch hạ phẩm yêu thú, mà là thượng phẩm yêu thú.
Đây là vì mỗi người đều nỗ lực phấn đấu, ở dưới điều kiện cho phép, ai cũng không hy vọng sử dụng huyết mạch cấp thấp.
Bằng không vì sao không có hung thú huyết mạch?
Nói trắng ra là vì cấp bậc quá thấp, không ai sử dụng.
Đến trước mắt, huyết mạch truyền thống cũng thế, chiết ghép mang đến tạp huyết cũng thế, cơ bản không ai sử dụng hung thú huyết mạch, mặc dù yêu thú huyết mạch cũng ra sức tranh thượng du. Cho nên huyết mạch trung hạ phẩm yêu thú tuy tồn tại, nhưng số lượng ngược lại so với thượng phẩm còn ít hơn chút.
Đây là nguyên nhân Tô Trầm ở trên sân đấu tùy tùy tiện tiện cũng có thể gặp được huyết mạch thượng phẩm yêu thú, không có gì khác, đây vốn là chủ lưu huyết mạch quý tộc.
Ở trên cơ sở này hướng lên trên, mới là trung hạ tầng huyết mạch cùng lĩnh chủ huyết mạch.
Hướng lên trên nữa, chính là yêu vương huyết mạch.
Loại huyết mạch này đã có thể nói là quý tộc trong quý tộc, địa vị tôn quý, thân phận phi phàm, cho tới bây giờ, Tô Trầm một cái cũng chưa từng tiếp xúc. Nhưng hoàn toàn có thể tưởng tượng, người có được huyết mạch bực này, cấp bậc thấp nhất nhắm chừng cũng là Cơ Hàn Yến tầng cấp đó.
Về phần yêu hoàng chính là đứng đầu thú tộc hôm nay, thống lĩnh vạn thú, xưng bá tam vực. Từ thượng cổ trở xuống, mấy vạn năm qua, yêu hoàng thú tộc có sử để tra tổng cộng một ngàn ba trăm bốn mươi hai vị, từ thời kì Áo tộc đã bắt đầu thu được yêu hoàng huyết thống kéo dài mãi đến bây giờ, cũng chỉ ba trăm mười hai phần.
Mà ở sau khi trải qua vạn năm diễn biến, yêu hoàng huyết mạch cuối cùng còn lưu lại, tổng cộng chỉ có một trăm lẻ tám vị, kẻ còn lại phần nhiều chết trong vô số lần đại chiến từ xưa đến nay.
Chư gia chính là một nhà trong đó.
Tô Trầm không nghĩ tới mình yêu vương gia tộc còn chưa gặp, yêu hoàng gia tộc ngược lại đi ra trước.
Quả nhiên sự thật không thể so với trò chơi, sẽ không cho ngươi từng bước một đi đánh quái.
“Đúng, Hoành Lĩnh Chư gia, lại xưng Quỷ Tâm Chư gia, chính là Quỷ Tâm yêu hoàng huyết mạch. Bản thể Quỷ Tâm yêu hoàng là một con Quỷ Tâm Yêu Hồ, sở trường mị hoặc, đùa bỡn lòng người. Mị hoặc thuật của họ cực kỳ cường đại, không giống mị hoặc thuật của Kim Linh Nhi còn cần bắt bẻ kén chọn, chỉ có thể bắt nạt kẻ yếu, mị hoặc thuật của Quỷ Tâm yêu hoàng huyết mạch một khi thi triển ra, phải trúng tám chín phần mười.”
“Lợi hại như vậy? Vậy không phải vô địch rồi?”
“Thiên hạ nào có vô địch thật sự. Mị hoặc thuật của Quỷ Tâm huyết mạch tuy cường đại, cũng có hạn chế của mình. Đặc biệt là cần thời gian khá dài ngưng tụ cùng phát động, không thích hợp cho chiến trường thay đổi trong nháy mắt. Loại mị hoặc thuật này thích hợp nhất vẫn là đánh lén, một điểm này ngược với Mê Điệp gia tộc, ít nhất mị hoặc thuật của Mê Điệp gia tộc mặc kệ ở trong chiến đấu hay là phi chiến đấu, đều có thể vận dụng. Hai là cũng có cấp bậc hạn chế, đối với tu vi cao tỷ lệ hạ xuống không nói, thậm chí còn có thể cắn trả. Ba là chỉ có thuần huyết nữ tính trong gia tộc mới có thể thi triển, cũng chỉ hữu hiệu đối với nam tính. Cho nên địa vị gia tộc này thật sự cao thật ra là nữ nhân, nam nhân ở gia tộc này chỉ là địa vị phụ thuộc, huyết mạch truyền thừa cũng là lấy nữ tính làm chủ. Bọn họ thế mà lấy nữ tử gia tộc làm tấm thẻ đánh bạc để mượn sức ngươi... Ta là nên nói bọn họ không có thành ý? Hay là quá có thành ý?”
Thạch Khai Hoang nói xong đã cười lên ha ha.
“Địch nhân cũng giết tới tận cửa rồi, đạo sư lão nhân gia ngài còn có tâm tư cười?” Tô Trầm bất đắc dĩ.
Thạch Khai Hoang không nhanh không chậm trả lời: “Từ khi ngươi quyết định làm đệ tử của ta bắt đầu, không phải đã có chuẩn bị tâm lý phương diện này sao?”
“Lời là nói như vậy, nhưng xem ngài vẻ mặt không lo lắng, luôn cảm giác có chút làm người ta ngứa răng.” Tô Trầm than thở: “Trách không được ngài bảo con tự mình xử lý Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật, bây giờ thì tốt rồi, tìm phiền toái đều là con, người ngược lại không có việc gì.”
“Ngươi đây là có bất mãn đối với ta?” Thạch Khai Hoang cười hì hì hỏi.
“Không dám.” Tô Trầm cho lão một cái lườm nguýt.
Làm thầy trò hơn ba năm, quan hệ đã sớm không tầm thường, cho nên nói chuyện cũng sẽ không khách khí. Thạch Khai Hoang tự nhiên không phải thật sự không lo cho Tô Trầm, chẳng qua từ khi đi lên con đường này, lão đã có sự chuẩn bị đối với việc này.
Nếu ở sau khi chuẩn bị nhiều năm như vậy, còn phải vì chuyện như vậy mà phiền não, lo lắng, sợ hãi, ưu sầu, phẫn nộ, vậy mới gọi là có vấn đề.
Còn nữa, Thạch Khai Hoang cũng không có khả năng thật sự khoanh tay đứng nhìn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất