Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 318: Quên đi (2)

Chương 318: Quên đi (2)




* * *

Nàng bịa ra từng gia nhân chết thảm, Mã Nhân Trạch xuất hiện, Thập nhất thúc bị Mã Nhân Trạch ép sử dụng ra thủ đoạn ngọc đá cùng vỡ.
Hình ảnh đến đây là hết, tuy không có Thập nhất thúc ngã xuống, nhưng Chư Tiên Dao vẫn ý thức được cái gì.
Toàn thân nàng run run rên rỉ thành tiếng: “Thập nhất thúc...”
Sau đó nàng trừng mắt lên với Nguyệt Lông Sa: “Ngươi sao có thể có lưu ảnh bàn này?”
Nguyệt Lông Sa khẽ hát tóc tơ trên trán: “Phải hướng một người mất trí nhớ giải thích rõ tất cả cái này, thật đúng là có chút phiền phức. Ta nói rồi, ta tên Nguyệt Lông Sa, là con gái Nguyệt Ô Đề. Người giết Thập nhất thúc của ngươi tên Mã Nhân Trạch, cũng là một trong những hung thủ giết cha ta. Ngày đó ta theo dõi hắn muốn tìm cơ hội báo thù, không nghĩ tới lại thấy trận chiến này, liền đem nó ghi lại. Phần ban đầu kia đã cho ngươi, do ngươi gửi cho trong nhà, đây là một phần chuẩn bị khác. Thập nhất thúc ngươi trước khi chết làm Mã Nhân Trạch bị thương nặng, sáng tạo cơ hội cho ta...”
Nàng ấn lưu ảnh bàn một cái, trong khay xuất hiện hình ảnh mới. Đó là Nguyệt Lông Sa đem đầu Mã Nhân Trạch cắt xuống.
“Lưu ảnh này không được đầy đủ!” Chư Tiên Dao chuẩn xác ý thức được cái gì.
“Mã Nhân Trạch là Diêu Quang cảnh, mặc dù bản thân bị thương nặng cũng không dễ đối phó. Ta không muốn để người ta thấy con bài chưa lật giết chết hắn, cho nên làm chút xử lý.” Nguyệt Lông Sa thản nhiên trả lời.
Chư Tiên Dao ngẩng đầu nhìn Nguyệt Lông Sa: “Vậy sau đó thì sao?”
“Sau đó ta liền quen biết ngươi, chúng ta thành bạn bè.” Nguyệt Lông Sa cười nói: “Bởi vì đều có cừu oán với Vĩnh Sinh Điện Phủ, chúng ta cùng nhau đối nghịch với Vĩnh Sinh Điện Phủ. Trước đó không lâu ngươi ta cùng đi hốt một điểm ẩn nấp của Vĩnh Sinh Điện Phủ ở đây, nhưng ở trong trận chiến đấu đó, ngươi đã bị thương. Những thứ này ngươi đều không nhớ?”
Chư Tiên Dao ôm đầu: “Ta cái gì cũng không nhớ rõ.”
“Đừng lo lắng, chỉ là di chứng bị thương mà thôi, ngươi rồi mọi thứ đều sẽ tốt lên.” Nguyệt Lông Sa nhẹ nhàng an ủi.
Cứ như vậy chậm rãi nói ra, Chư Tiên Dao cũng biết toàn bộ chuyện xưa Tô Trầm chuẩn bị cho nàng, biết được nhiệm vụ thất bại, toàn bộ người thân chết hết, trong lòng Chư Tiên Dao thống khổ, ngay cả tinh thần cũng trở nên uể oải.
Nguyệt Lông Sa cho nàng húp một bát cháo nóng, đỡ nàng ngủ, lúc này mới đi ra khỏi cửa.
Ngoài cửa, Tô Trầm đứng thẳng.
“Thế nào?” Nguyệt Lông Sa hỏi.
“Cô ta không nói dối.” Tô Trầm trả lời.
Vì bảo đảm không chút sơ hở, ở lúc Nguyệt Lông Sa lừa gạt Chư Tiên Dao, Tô Trầm ở ngay bên cạnh, dùng Kiểm Tra Nói Dối
Sự thật chứng minh, cô xác thực mất đi ký ức trong khoảng thời gian này.
Kế hoạch của Tô Trầm thành công, từ giờ trở đi, sức chú ý của Chư gia sẽ không ở trên người Tô Trầm nữa, mà sẽ chỉ tập trung tinh lực đối phó Vĩnh Sinh Điện Phủ.
Ba ngày sau, thân thể Chư Tiên Dao hoàn toàn khôi phục.
Một ngày này, Chư Tiên Dao chính thức hướng Nguyệt Lông Sa từ biệt.
Nàng phải về Chư gia.
Một ngày này, Nguyệt Lông Sa và Chư Tiên Dao lưu luyến chia tay.
Trước khi chia tay, Chư Tiên Dao cầm tay Nguyệt Lông Sa nói nhiều lời, lúc này mới không nỡ mà buông tay rời đi.
Nhìn bóng lưng rời khỏi, trong lòng Nguyệt Lông Sa cũng có mấy phen thổn thức, cuối cùng chỉ lắc lắc đầu, quay trở về Tiềm Long viện.
Cho nên cô cũng không biết, ngay sau khi cô rời khỏi không lâu, bóng người Chư Tiên Dao lại lần nữa xuất hiện.
Nhìn bóng lưng Nguyệt Lông Sa mặt không biểu cảm rời đi, Chư Tiên Dao xoay người đi về một bên khác.
Tới trong một quán trà nhỏ dựng ven đường, Chư Tiên Dao ngồi xuống: “Chủ quán.”
“Tới đây, khách quan, xin hỏi muốn dùng cái gì?” Một lão nhân khô quắt đen gầy lưng còng đi tới.
Tới gần Chư Tiên Dao, thấp giọng nói: “Ra mắt đại tiểu thư, ngươi cuối cùng đã tới.”
“Ngươi cũng vậy, là chỉ bao lâu thời gian?” Chư Tiên Dao trầm giọng hỏi.
“Ba tháng.” Lão nhân thấp giọng trả lời.
Trong mắt Chư Tiên Dao chợt lóe ánh sao: “Ba tháng? Ngươi là nói ba tháng qua, ta mãi không liên hệ với ngươi?”
“Không có!”
“Trận chiến rừng rậm đỏ, ngươi biết manh mối hay không.”
“Tiểu (tiểu nhân) phụng mệnh ẩn núp, không đến, không biết tình huống.”
“Vậy ta thì sao? Tình huống ta ba tháng qua, ngươi biết không?”
“Biết một ít.” Lão nhân ngẩng đầu, nhìn Chư Tiên Dao nói: “Ba tháng qua, ngươi vẫn luôn ở Tiềm Long viện.”
“Đã biết ta luôn ở Tiềm Long viện, vì sao không tới tìm ta?”
“Tiểu (tiểu nhân) từng tìm đến đại tiểu thư, nhưng đại tiểu thư đối với tiểu (tiểu nhân) vẫn luôn coi như không thấy, cho nên tiểu (tiểu nhân) không dám nhận nhau.”
Sắc mặt Chư Tiên Dao càng thêm âm trầm.
“Đối với ngươi như không thấy... Khi đó ta đang làm gì?”
“Hoàng hôn mỗi ngày, ngươi đều sẽ tản bộ ở bên hồ Tiềm Long viện.”
“Tản bộ bên hồ? Cùng ai? Là Nguyệt Lông Sa sao?”
“Tô Trầm.”
Bốp!
Cái chén trong tay Chư Tiên Dao nổ tung.
Xuân đi thu đến, đảo mắt lại là nửa năm trôi qua.
Ở sau khi tiễn Chư Tiên Dao, tất cả liền lại khôi phục bình thường.
Tô Trầm đầu nhập toàn thân tâm đến trong việc nghiên cứu của hắn.
Không còn nghiên cứu huyết mạch Chư gia, hắn còn có Trương gia, Hồng gia, Chung gia, Quan gia… một đống lớn huyết mạch có thể nghiên cứu.
Một trận chiến Rừng rậm đỏ giống như mở ra một kho báu, mang tới cho Tô Trầm quá nhiều nguyên kỹ, quá nhiều tri thức, quá nhiều tài nguyên, lại thêm Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật bán chạy mang đến lượng lớn tài phú, khiến hắn có lượng lớn không gian nghiên cứu.
Có tiền, làm nghiên cứu cũng nhanh chóng, hiệu quả ra cũng nhanh.
Cho nên chỉ nửa năm, Tô Trầm đã thu hoạch chồng chất.
Hôm nay Tô Trầm đem Vương Đấu Sơn, Đỗ Tình, Tôn Kế Tổ, Kim Linh Nhi đều gọi hết tới, đoàn người tề tụ ở trong nguyên năng tháp của Tô Trầm.
“Ồ, sao đều đến đây?” Vương Đấu Sơn vĩnh viễn là một người đến cuối cùng.
Lắc lư thân hình mập mạp, cả đám người đã ở đó, phát ra tiếng cười ha ha.
Chỉ cười bộ dáng cùng một khuôn mặt béo cả người lẫn vật vô hại, nhìn như thế nào cũng có một loại cảm giác vụng về. Nhưng chỉ có ở lúc chiến đấu thực tế, mới có thể phát hiện một mặt khôn khéo cường hãn của hắn.
“Tô Trầm gọi chúng ta đến, cũng không biết chuyện gì, thần thần bí bí.” Tôn Kế Tổ nói.
Từ sau khi Trương Thánh An chết, đây vẫn là lần đầu tiên tiểu đội Huy Hoàng tụ hội.
“Đánh cuộc thế nào? Ta đoán là chuyện tốt.” Đỗ Tình cười nói.
“Chuyện tốt gì? Sáu đại gia tộc hoàn toàn từ bỏ điều tra?” Tôn Kế Tổ hỏi. Hắn cũng không biết chuyện người sáu đại gia tộc tới bị giết, cho nên nửa năm qua vẫn luôn sinh hoạt thấp thỏm bất an.
Chỉ là từ khi lần điều tra trước qua đi, sáu đại gia tộc không có động tĩnh nữa, lòng hắn cũng dần dần bình tĩnh trở lại.
Hôm nay Tô Trầm đột nhiên triệu tập toàn bộ mọi người, lòng hắn vốn đã bình tĩnh lại không thể ức chế một lần nữa trở nên khẩn trương.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất