Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 326: Đại bỉ (4)

Chương 326: Đại bỉ (4)



* * *

Khiêu chiến thành công sẽ thay thế vị trí người bị khiêu chiến, người bị đánh bại tự động hạ một bậc.
Kỳ cuối đại bỉ tổng cộng mười ngày, trong đó hai ngày đầu quyết định người Hóa Long Bảng, tám ngày sau chính là để khiêu chiến.
Tô Trầm làm người tám năm vắng đại bỉ, chưa từng có thành tích.
Cho nên hắn là xếp hạng thứ hai trăm.
Án theo quy củ, hắn sẽ là người đầu tiên khởi khiêu chiến.
"Nếu như vậy, thì một trăm chín mươi đi." Tô Trầm bất đắc dĩ nói.
Hắn không thích đánh lần lượt như thế, nếu có thể, hắn càng hy vọng có thể một lần là xong.
Nhưng hiển nhiên, vì tránh cho khiêu chiến không có ý nghĩa, Tiềm Long viện mới quy định một lần khiêu chiến đối thủ không được vượt mình quá mười hạng.
Cho nên nếu muốn đạt tới thành tựu, hắn nhất định phải giống như leo núi vậy, từng bước một mà leo lên.
Hai mươi hạng đầu, ý nghĩa hắn cứ chiến là thắng, cũng cần đánh mười tám trận.
Thật là có chút mệt mỏi mà, Tô Trầm nghĩ.
Cứ như vậy, Tô Trầm bắt đầu hành trình lên núi của hắn.
Tuy mỗi ngày chỉ có thể khiêu chiến năm trận, nhưng Tô Trầm chiến đấu lại hiển nhiên không chỉ là năm trận như vậy —— bắt đầu từ khi hắn đánh thắng trận đầu, người mặt sau đã có tư cách khiêu chiến hắn.
Cũng may mỗi nhận một lần khiêu chiến, Tô Trầm đều có thời gian nghỉ ngơi cố định, không cần liên tục chấp nhận.
Dù vậy, theo xếp hạng của hắn một đường tăng lên, mỗi ngày cũng phải đánh tối thiểu mười trận.
Cái này được xem là cường độ tỷ thí cực kỳ cao, một ngày mười trận chiến đấu, rất nhiều người thậm chí ngay cả một nửa cũng chống đỡ không nổi.
Hai ngày sau, Tô Trầm tiến vào trăm hạng đầu, trong Tiềm Long viện một mảng ồn ào.
Tô Trầm lấy tư thái toàn thắng một đường sát nhập một trăm hạng đầu, rốt cuộc làm cho người ta ý thức được hắn cường đại, lúc này, đã không có người dám xem hắn là gà bệnh nữa.
Càng nhiều đệ tử bắt đầu đoán Tô Trầm cuối cùng sẽ ở nơi nào, trong Quảng Tiến phường tỷ lệ về Tô Trầm rõ ràng đã tăng nhiều, mà số lượng tiền cược trả cho Tô Trầm cũng hạ trên diện rộng, sát nhập hai mươi hạng đầu bồi từ 1 bồi 8 trực tiếp hạ xuống 1 bồi 2.5, theo thứ tự Tô Trầm tăng lên, còn có thể tiếp tục hạ xuống.
Hôm nay là ngày thứ sáu, Tô Trầm tiếp tục tăng lên.
Có thể tiến vào đệ tử trăm hạng đầu, thực lực phần lớn đã tương đương mạnh mẽ, có thể nói mỗi người đều có có chút tài năng. Cho dù là Tô Trầm, ở dưới tình huống không sử dụng vài loại thủ đoạn con bài chưa lật của mình, nếu muốn chiến thắng đối thủ, thường thường cũng cần phí một phen trắc trở.
Tuyển thủ xếp hạng chín mươi là một đệ tử trẻ tuổi cầm trong tay Mặc Sắc Chiến Đao, hắn là vân mặc thú huyết mạch, khi chiến đấu có thể phóng ra một mảng lớn sương mù màu đen, làm cho cả lôi đài đưa tay không thấy năm ngón.
Nguyên nhân đệ tử này cũng là một trong những người không được hoan nghênh nhất —— ai thích đánh mù như vậy?
Nhưng loại chiến thuật hắc vụ này đối phó Tô Trầm rõ ràng không có hiệu quả gì, từng làm một người mù, Tô Trầm phi thường am hiểu chiến đấu trong bóng đêm. Cho nên rất nhanh, đệ tử nọ đã từ trong hắc vụ bay ra, té ngã xuống dưới đài.
Cuối cùng vẫn là Tô Trầm ra tay không nặng, đệ tử nọ không bị thương tổn gì.
Tiếp theo Tô Trầm lại thắng một hồi, thuận lợi tấn thăng đến thứ 80.
Phía dưới đã là một mảng nghị luận.
"Lại thắng rồi, một trận mười cấp, thế mà một hơi vọt tới 80. Tô Trầm thực lực không thể khinh thường."
"Tám năm ngủ đông, chỉ vì hôm nay bỗng nhiên nổi tiếng sao?"
"Có lẽ là như vậy."
"Nhưng chuỗi thắng này cũng sẽ chấm dứt thôi."
"Sao vậy?"
"Không thấy Liễu Nguyên đã khởi khiêu chiến đối với hắn sao?"
Theo mọi người nói chuyện, chỉ thấy trên lôi đài đã xuất hiện một người trẻ tuổi ôm kiếm, vẻ mặt cao ngạo, lạnh lùng trầm trầm.
Hắn không có lập tức ra tay, bởi vì án theo quy củ, thời gian nghỉ ngơi của Tô Trầm còn chưa có chấm dứt.
Người trẻ tuổi ôm kiếm vừa lên, phía dưới lập tức một mảng ồn ào.
"Liễu Nguyên? Lại là Tuyệt Kiếm Liễu Nguyên. Người kia không phải xếp hạng 39 chín sao? Sao lại lập tức hạ xuống dưới 80?"
"Bởi vì những trận trước đó hắn đều nhận thua người khiêu chiến, hơn nữa cũng không có khiêu chiến một đối thủ nào." Có người biết liền nói.
Hai ngày qua, Tô Trầm là tăng lên xếp hạng của mình, Liễu Nguyên này lại đang chủ động hạ xếp hạng của mình.
Có người đầu óc linh hoạt lập tức rõ ràng:
"Liễu Nguyên là nhắm vào Tô Trầm."
"Ha ha, vậy là có náo nhiệt để xem."
"Đúng vậy, Tuyệt Kiếm Liễu Nguyên cũng không phải là người hiền lành gì, người này ra tay thật sự hung, có ra tay lần nào mà đối thủ không bị thương nặng? Hiện tại chủ động tìm tới Tô Trầm, chỉ sợ lai giả bất thiện à."
"Đúng vậy đúng vậy, Tô Trầm này cũng là xui xẻo, sao lại gặp phải Liễu Nguyên đây?"
"Đụng phải Liễu Nguyên, chiến đấu kế tiếp có thể nói là không cần đánh, chỉ có thể dừng ở đây."
"Có thể dừng lại đã là tốt rồi, nếu như bị Liễu Nguyên đánh cho bị thương nặng, có bảo vệ được xếp hạng hiện có cũng đã là vấn đề. Nói không chừng sẽ một lần nữa rơi ra khỏi một trăm hạng đầu."
Mọi người đều nghị luận.
Trên đài Liễu Nguyên đang cười lạnh.
Hắn nói: "Ta đã phạm vào sai lầm."
"Ồ?" Tô Trầm nhướng mày một cái: "Sai lầm gì?"
Dù sao thời gian nghỉ ngơi còn chưa có chấm dứt, hắn cũng vui vẻ cùng đối thủ tán gẫu vài câu. Tên của Tuyệt Kiếm Liễu Nguyên hắn đã nghe nói qua, cho tới nay đều là hảo thủ trong bốn mươi hạng đầu trên bảng, đột nhiên hạ xuống hơn tám mươi, hiện tại lại khiêu chiến hắn, hiển nhiên là hướng về phía hắn mà đến.
Liễu Nguyên nói: "Ta đã xem thường. Vốn ta nghĩ có thể tiến vào trăm hạng đầu chính là cực hạn của ngươi, cho nên vẫn nhận thua, hạ xếp hạng của mình xuống, để gặp ngươi. Nhưng mấy trận chiến đấu trước, thoải mái có thừa, thực lực hiển nhiên không chỉ như thế, ta đã biết ta đã làm một chuyện dư thừa. Ta căn bản không cần thua nhiều như vậy, chỉ cần xếp hạng chừng năm sáu mươi, hẳn là có thể đợi được ngươi. Hiện tại để leo lên, ta còn phải đánh thêm một số trận nữa, quả thực là tự mình tìm phiền toái."
"Thì ra là như thế. Ta còn tưởng rằng ngươi muốn nói tới tìm ta chính là sai lầm của ngươi chứ."
Liễu Nguyên sắc mặt trầm xuống: "Tô Trầm, ngươi không cần kiêu ngạo. Ta biết ngươi thực lực không kém, nhưng ai bảo ngươi chọc phải người không nên dây vào đây? Có người dùng nhiều tiền mời ta phế đi ngươi, cho nên hạng tám mươi, chính là chung kết con đường của ngươi rồi. Không cần nghĩ chạy trốn, ở dưới Xích Tuyệt Kiếm của ta, ngươi ngay cả tư cách nhận thua đều không có!"
Nói xong hắn rút ra trường kiếm, chỉ Tô Trầm phía xa.
Thân kiếm một mảng đỏ đậm.
"Có thể nói cho ta biết, là ai mời ngươi đến đối phó ta không?" Tô Trầm hỏi.
"Ngươi nếu muốn biết, nên nghĩ tới ngươi đã đắc tội qua người nào."
Nghe hắn nói như vậy, Tô Trầm thở dài: "Được rồi, ngươi đã không muốn nói, vậy chỉ có thể trước đem ngươi đánh một trận. Nhớ kỹ, chống đỡ không được mà nói, thì cứ nói ra cái tên kia."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất