Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão

Chương 149: Khoái Nhạc thủy, ta muốn bay

Chương 149: Khoái Nhạc thủy, ta muốn bay
Cố Tử Dao thận trọng đưa mắt nhìn Tần Mạn Vân và Lạc Thi Vũ, phát hiện ánh mắt các nàng rất bình thường, trên mặt duy trì dáng vẻ bình tĩnh thì trong lòng lập tức hiểu rõ.
Chỉ sợ đây cũng không phải là lần đầu tiên.
Xem ra tâm cảnh của chính mình vẫn phải tôi luyện cho thật tốt a, chỉ như vậy làm sao có thể thật tốt ở bên cạnh cao nhân được.
Hiệu suất làm việc của máy nén (Áp khí cơ) cao tới kỳ lạ, vẻn vẹn một lát đã hoàn thành quá trình mấu chốt nhất của Khoái Nhạc thủy, mấy ly Khoái Nhạc thủy đặt ở trước mặt mọi người.
Mọi người thi nhau nhìn chằm chằm vào.
Biến hóa rõ ràng nhất là màu sắc nước trong ly, từ vốn là trong suốt tinh khiết đã biến thành màu cam diễm lệ, tuy nhiên vẫn mang tới cảm giác rất tinh khiết cho người khác, ánh mắt hoàn toàn có thể xuyên qua màu cam, trông thấy mặt sau của cái ly.
Ánh mặt trời chiếu vào trong ly, nước màu cam hơi lắc lư, phản xạ ra ánh sáng rực rỡ của mặt trời, giống như để cho đôi mắt của người ta cũng trở nên lóng lánh theo vậy.
So với màu sắc vốn có, màu sắc đặc biệt này giống như sinh ra đã có sức hút với người, nhất là bên trong tầng màu cam này, thường xuyên có bọt khí hiển hiện, một cái rồi lại một cái bay lên, kéo theo lấy một chút xíu nước nhảy nhót ở trên mặt nước.
"Ừng ực."
Không thể nào kìm lòng được, cổ họng của tất cả mọi người ở đây đều giật giật, lè lưỡi liếm lấy bờ môi của mình, không thể không cảm thấy cổ họng của mình có chút khô khốc.
Ban đầu rõ ràng không khát, nhưng chẳng hiểu tại sao sau khi nhìn thấy nước màu cam này thì một loại cảm giác khát nước xông lên đầu, hiển nhiên thân thể theo bản năng đã sinh ra khát vọng đối với loại nước này, hy vọng đạt được tưới nhuần.
Lý Niệm Phàm nhìn ra bọn họ đã không kịp chờ đợi, vậy chính mình tại sao không?
Khẽ mỉm cười nói: "Mấy vị, mời từ từ dùng."
Chính là đang chờ câu nói này.
Trong nháy mát lời nói của hắn vừa mới rơi xuống, mọi người đã lấy thế sét đánh không kịp bưng tai vươn tay ra, giống như thể ăn ý với nhau, trực tiếp cầm mục tiêu mà mình đã định trước lên như thể đã được tập luyện đều đặn một cách nhuần nhuyễn, bỏ qua vẻ rụt rè e thẹn của nữ nhân.
Tới tay, cảm giác lạnh buốt ôn hòa, để mọi người bởi vì khát vọng mà cảm nhận được lửa nóng hay tay cảm thấy khoan khoái một trận.
"Đáng tiếc, không mang theo tủ lạnh đến đây, bằng không, chậc chậc chậc..." Lý Niệm Phàm lắc đầu, không nghĩ tới, nước miếng cũng đã sắp chảy ra.
Những người khác thì đã không rảnh để nghĩ tới những thứ khác, thậm chí xem như ba nữ tử, đã ném hình tượng thục nữ của mình ra đằng sau, trong đầu chỉ có một vài chữ, "Khát vọng, uống nó!"
Cũng chỉ có Đát Kỷ là khá hơn một chút, cười dịu dàng đối với Lý Niệm Phàm, lúc này mới cầm ly nước lên.
Tần Mạn Vân đã đưa ly nước tới trước mặt của mình, đôi môi anh đào vội vội vàng vàng há ra, từ từ liềm miệng ly, nghiêng thân ly, lập tức một dòng lớn chất lỏng mát lạnh đổ thẳng vào miệng.
Trong một cái chớp mắt, nàng ta cảm giác miệng của mình như muốn nổ tung ra.
Là thật muốn nổ tung ra!
So với Tỉnh Thần thủy uống trước đó, thể khí ở bên trong ly nước này rõ ràng là nhiều hơn rất nhiều, gần như có thể dùng từ bão hòa tới để hình dung, nước vừa mới vào miệng giống như vô số hài tử bướng bỉnh nhảy loạn lên ở trong miệng, cùng với đó loại cảm giác này khuếch đại hương vị của nước lên cực độ, trực tiếp lôi tất cả vị giác của chính mình ra để trêu đùa.
Dễ uống!
Quá dễ uống!
Mà ngoài thể khí bão hòa ra, bên trong nước này lại mang tới vị ngọt của quýt, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, đã hoàn toàn không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Tần Mạn Vân kìm lòng không được mà nhắm mắt lại, hai gò má dâng lên một vệt đỏ ửng làm say lòng người, thân thể mềm mại bắt đầu hơi run rẩy.
"Ừng ực."
Cái cổ trắng nõn nà của nàng ta hơi động một chút, Khoái Nhạc thủy lập tức xuôi dòng mà xuống, cảm giác tê dại lập tức từ bên trong miên di chuyển tới toàn thân.
Thân thể mềm mại của nàng ta run rẩy lên rồi đột nhiên cứng đờ, lỗ chân lông khắp toàn thân đều giống như đang được thư giãn ra, tế bào khắp toàn thân đạt được sung sướng tới cực hạn.
"Ô —— "
Thật sự là khó nhịn xuống được, môi đỏ khẽ há, một cỗ cảm giác sung sướng từ trong miệng của nàng rên rỉ truyền ra ngoài.
Không chỉ có mỗi nàng ta như vậy, Cố Tử Dao và Lạc Thi Vũ cũng không khác gì, một ngụm uống xuống bụng, các nàng giống như hoàn toàn mất đi lực lượng, ngồi im dưới mặt đất, hai gò má đỏ ửng lên, trong đầu mất đi khả năng suy nghĩ trở nên lười biếng để hưởng thụ cảm giác sung sướng này.
Khoái Nhạch thủy, khó trách có tên gọi là Khoái Nhạc thủy.
Thật là uống quá ngon!
Quá hạnh phúc!
Một cảm giác thỏa mãn chưa từng có lập tức dâng lên khắp toàn thân, có thể uống vào một ngụm Khoái Nhạc thủy này, cuộc sống mới tính được là tốt đẹp cỡ nào a!
Hơn nữa, các nàng sau đó lại phát hiện, tuy rằng đều được trải qua Tỉnh Thần châu luyện chế, vượt qua rất nhiều luyện chế trước đó, nhưng tính sát thương của ly nước này gần như không có, giống như ... được thứ gì đó làm cho trung hòa.
Đạo vận, là đạo vận!
Các nàng đưa mắt nhìn nhau, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn, chắc chắn là đạo vận ở bên trong vị quýt kia!
Tỉnh Thần thủy vốn là có thể rèn luyện thần thức của người, tuy nhiên một khi quá liều, sẽ làm cho thần thức của người bị đau nhức như bị kim châm, nhưng là có thêm đạo vận vào thế mà lại không có như vậy, đạo vận sẽ cho người cảm ngộ thiên địa, cùng với Tỉnh Thần thủy rèn luyện thần thức thế mà có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau!
Không chỉ không có bất kỳ tổn thương nào, ngược lại ... còn mang tới có người cảm giác thoải mái từ trước tới nay chưa từng có.
Ngay cả linh hồn cũng giống như bởi vì sảng khoái tới run rẩy, có loại cảm giác thoát khỏi thân thể, phiêu phù ở trong đám mây, hiệu quả vượt qua kết quả của một cộng một bằng hai.
Ai có thể tưởng tượng được, một khi rèn luyện thần thức có đạo vận thêm vào thế mà lại sinh ra công hiệu thần kỳ như vậy, chỉ tiếc, hai thứ đồ này thật sự là quá ít, muốn thu hoạch được bất luận cái nào thì cũng đèu cần phải có cơ duyên to lớn, huống chi là đi gom góp?
Lý công tử hiển nhiên đã sớm biết công hiệu khi trộn hai thứ này vào với nhau, lúc này mới làm Khoái Nhạc thủy cho chúng ta uống, chúng ta đây là dính lấy ánh sáng của Lý công tử a!
Lý công tử đối với chúng ta thật sự là quá tốt rồi, quả thực không thể báo đáp.
"Không được, ta phải bay, ta muốn bay..."
Đột nhiên, một giọng nói không hài hòa vang lên, đã thấy Cố Tử Vũ một mặt say mê, như phê thuốc, nhắm mắt lại, hai tay như cánh chim, quên tất cả mọi việc trên đời.
Dần dần, hắn thật đúng như là chim, bay lên, độ cao không cao, thân thể nằm ngang, như thể là cá đồng đang bơi, vung tay vẫy vẫy ở giữa không trung, bay vòng quanh mọi người.
Cố Tử Dao đưa tay che mặt mình, người đệ đệ này của chính mình ... quá mất mặt ...
...
Cùng thời gian này, bên ngoài Tứ Hợp viện.
Một con tiểu hồ ly mọc ra bảy cái đuôi đang đứng trên đầu một con mãng xà màu danh vừa lớn vừa dài, gố gắng trợn tròn mắt, không ngừng nhìn khắp nơi bên trong Tứ Hợp viện.
Ở bên cạnh bọn nó còn đi theo một con Dã Trư tinh mọc ra răng nanh và một con Hắc Hùng toàn thân lông đen làm vệ sĩ đang thực hiện chức trách hộ tống.
Tiểu hồ ly mở miệng nói: "Tiểu Thanh, đầu của ngươi không phải có thể dựng thẳng lên sao? Dựng thẳng lên trên một chút nữa, ta còn chưa nhìn thấy bên trong."
Con mãng xà lớn màu xanh này chính là con yêu quái lần trước nói với tiểu hồ lý "Ngươi nhìn cái gì", tiểu hồ ly biểu thị chính mình không chỉ không mang thù, còn ở trước khi lên làm Yêu Hoàng, thu nạp nó đầu tiên.
Biểu cảm của con Thanh Xà tinh lập tức trở nên chua xót, "Yêu, Yêu Hoàng đại nhân, ta thật sự không thể chịu đựng được nữa, dù ta có đứng cao bao nhiêu, ta vẫn sẽ ở trên một đường thẳng bay vút lên bầu trời ..."
"..."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất