Chương 148: Cho mặt đất một quyền, thế giới này chẳng phải sẽ nổ tung?
Đặc thù của món tay gấu dẫn đến nó phải sử dụng rất nhiều nguyên liệu, hơn nữa cần có quy trình chế biến đòi hỏi không kém gì chế biến một bữa tiệc lớn.
Lý Niệm Phàm lấy ra tất cả một số linh dược và rau quả còn thừa lại của chính mình ra, lập tức có mùi thơm thanh nhã phiêu tán mà ra, để cho mọi người ngửi thấy mà sảng khoái tinh thần.
Sau khi quay dao vài phát thì những rau quả và linh dược kia đã được thái đều ra hết, chuẩn bị đảm nhiệm phụ liệu.
Mà ngoài những linh dược này ra, Lý Niệm Phàm đương nhiên sẽ không buông tha con cá chép đỏ kia tới làm phụ trợ
Hai tay cầm dao, đột nhiên đập mạnh vào thân cá, lập tức vảy cá nổi lên, phản chiếu ánh nắng chói chang dưới ánh mặt trời, chiếu sáng rực rỡ.
Mổ ngực, phá bụng, rửa sạch, thực hiện hàng loạt động tác như nước chảy mây trôi.
Khóe miệng Cố Tử Vũ giật một cái, vội vàng quay đầu đi, không đành lòng nhìn vào đó.
Tàn nhẫn, nhân loại làm sao có thể tàn nhẫn như vậy.
Ô ô ô, cá và chim của ta a, các ngươi chết cũng quá thảm rồi.
Ta quyết định, về sau ta sẽ ăn chay!
Làm xong tất cả, Lý Niệm Phàm đưa ánh mắt chuyển hướng về phía tay gấu trong nồi đất.
Ngọn lửa của người tu tiên vẫn là rất mãnh liệt, Linh thủy trong nồi đã có xu hướng sôi trào, cô cô cô bốc hơi nóng bay lên.
Tay gấu có hơi run rẩy.
Một cỗ mùi tanh tưởi bay ra ngoài.
Khóe mắt Lý Niệm Phàm hơi nhíu, lập tức vớt tay gấu ra để ở bên cạnh, chuẩn bị rửa qua nồi nước.
"Lý công tử." Cố Tử Dao chờ chính là cái lúc này, cũng không biết nàng ta lúc nào lấy ra một cái thùng đỏ chót, đỏ mặt mở miệng nói: "Công tử đổ nước trong nồi vào cái thùng này đi."
"Ta đúng là sơ sót." Lý Niệm Phàm lấy lại tinh thần, ở chỗ của người ta, làm sao có thể đổ nước bừa bãi đây?
Nghĩ không ra nha đầu này có ý thức bảo vệ môi trường mạnh như vậy.
Cố Tử Dao nhìn vào Lý Niệm Phàm đổ nước vào trong thùng của mình thì đôi mắt không thể không dần hiện ra vẻ kích động, như nhặt được chí bảo vậy.
Đây chính là Linh thủy a, xem như mang đi để cho những yêu quái kia uống cũng là cực tốt.
Sau đó, Lý Niệm Phàm lại một lần nữa đổ thêm Linh thủy vào bên trong nồi đất, sau khi cứ như thế ba lần, mùi tanh trên tay gấu đã hoàn toàn không còn, ngược lại còn phiêu tán ra một chút mùi thơm ngát của Linh thủy, xen lẫn mùi thịt tỏa ra từ tay gấu, hình thành một loại hương vị kỳ lạ, để cho người ta chờ mong.
Cũng vào lúc này, Lý Niệm Phàm lấy tay gấu từ trong nước ra, chỉ cần lau nhẹ vào tay gấu thì lớp lông đen ngoài cùng của tay gấu kia tất cả đều tróc ra, lộ ra bàn tay trụi lủi bên trong.
Ngón tay của Lý Niệm Phàm tinh vi, dao làm bếp được vờn quanh tay.
Một tay đè vào tay gấu, đặt dao làm bếp ở trên tay gấu, hơi cứa một chút, lớp vết chai chồng chất ở lớp bên ngoài của tay gấu được cắt đi, sau đó dùng dao làm bếp tạo ra một vài vết cắt trong lòng bàn tay gấu, khiến thịt trở nên lỏng lẻo.
Sau đó, dao làm bếp ở trong tay Lý Niệm Phàm như là bướm vỗ cánh, mọi người chỉ có thể nhìn thấy ánh dao thoáng hiện, từng khúc xương bên trong tay gấu được loại bỏ ra ngoài.
Đám người Tần Mạn Vân đưa mắt nhìn nhau đều từ trong mắt của đối phương nhìn ra được vẻ kinh hãi.
"Ừng ực."
Hai miệng một nuốt, bọn họ cùng nhau nuốt xuống ngụm nước miếng.
Lý Niệm Phàm mặc dù không sử dụng linh lực, nhưng bọn họ có thể cảm nhận đượ rõ ràng, lúc hắn đùa nghịch con dao làm bếp, chỗ vết đao có đạo vận lưu chuyển, kèm theo lấy hắn vung vẩy, đạo vận như thủy triều dập dờn mở ra, hơn nữa động tác thoải mái tự nhiên, dường như hòa hợp với thiên địa, trông thoải mái tới cực hạn!
Điều này đại biểu cho cái gì?
Điều này đại biểu căn bản không cần linh lực, hắn thuận tay một con dao, đoán chừng có thể chặt đứt mọi thứ trên thế gian!
Mặc dù hơi cường điệu, nhưng trong thâm tâm họ biết rằng họ thậm chí không thể vùng vẫy dưới con dao này.
Đây chính là cao nhân sao? Ngay cả lúc múa dao trong lúc làm đồ ăn cũng đủ để hủy thiên diệt địa, khó trách sẽ muốn lấy thân thể phàm nhân để sống, nếu như hắn không như vậy, thuận tay cho mặt đất một quyền, thế giới này chẳng phải sẽ nổ tung?
Đáng sợ, thật là đáng sợ!
Bọn họ đồng thời rụt cổ một cái, tê cả da đầu, không còn dám nghĩ.
Ở trong lúc sợ hãi, nội tâm của bọn họ lại không thể không phát lên kích động vô hạn.
Một bữa cơm như thế này quả thực chính là bữa tiệc đệ nhất trong thiên địa, có thể ăn được một ngụm xem như tiên nhân cũng phải hâm mộ đi!
Chính mình chắc chắn là tu phúc tám kiếp, lúc này mới có thể đạt được sự ưu ái của Lý công tử, quả thực quá hạnh phúc a!
Cuối cùng, với một tiếp bộp, Lý Niệm Phàm dùng dao đập mạnh vào tay gấu.
Được rồi!
Lý Niệm Phàm nở ra nụ cười tươi, một lần nữa để tay gấu vào trong nồi đất, đồng thời bắt đầu đổ Linh thủy vào.
Đổ Linh thủy vào trong nồi đất cao bằng hai phần ba tay gấu.
Lần này, chính thức bắt đầu nấu ăn!
Tất cả nguyên liệu nấu ăn đều đã chuẩn bị xong, một mạch cũng đổ toàn bộ vào trong nồi, cá thì đặt ở trên tay gấu, có loại cảm giác tay gấu nắm lấy con cá này.
Sau đó bắt đầu đun nhỏ lửa hầm từ từ.
Lý Niệm Phàm thi thoảng vung vào một số gia vị vào trong đó.
Sau khi cất tất cả gia vị đã được bỏ vào, có một mùi hương thoang thoảng thoang thoảng phiêu tán mà ra, moi người vừa mới ngửi một cái, còn chưa kịp lộ ra vẻ ngất gây thì Lý Niệm Phàm đã dùng cái nắp đậy lên nồi đất.
Mùi thơm lập tức đoạn tuyệt.
Trên khuôn mặt của mọi người đều lộ ra vẻ mặt chưa thỏa mãn tiếc nuối.
Lý Niệm Phàm mở miệng nói: "Tiếp theo đợi tới mở nồi sôi là được, tay gấu đặc sệt lại, muốn ngon hoàn toàn thì phải mất nhiều thời gian."
Mọi người liên tục gật đầu, nhu thuận không chịu được.
Lý Niệm Phàm nhớ tới cái máy nén (Áp khí cơ) kia, nhịn không được nội tâm có chút chờ mong, ngứa tay khó chịu đến chuẩn bị thử một lần, mở miệng nói: "Nhân vào lúc này, ta lại làm cho các ngươi một số Phì Trạch Khoái Nhạc thủy đi."
Phì Trạch Khoái Nhạc thủy?
Không phải là nước có thể làm cho người ta sung sướng chứ?
Mọi người chấn động tinh thần, lộ ra vẻ chờ mong.
Thật ra thì có máy nén (Áp Khí cơ), chế tạo nước làm cho người ta sung sưỡng trở nên vô cùng đơn giản.
Lý Niệm Phàm đầu tiên là đổ linh thủy vào trong ly, sau đó, lấy quýt ra, sau khi ép thành nước thì hòa với Linh thủy.
Sau khi đợi cho nước quýt và Linh thủy dung hợp hoàn toàn vào nhau thì hắn lúc này mới lấy máy nén (Áp Khí cơ) ra, thử cho vào ly.
Bởi vì là lần đầu tiên sử dụng máy nén, đối với cách dùng, hắn còn có chút chưa nắm chắc.
Cố Tử Dao há to miệng, nhịn không được mở miệng nói: "Cái này ... Lý công tử, cái máy nén (Áp Khí cơ) này chỉ sợ cần một chút thời gian."
Lý Niệm Phàm hơi sững sờ, "Cần thời gian? Sẽ không cần lâu chứ?"
Nếu như không cần lâu ta sẽ không, ta sẽ không cố ý nói ra.
Tỉnh Thần châu muốn chuyển hóa một chén nước thành Tỉnh Thần thủy, ít nhất cần thời gian nửa năm, nước càng nhiều thì khoảng thời gian chuyển hóa càng dài.
Cố Tử Dao đang chỉnh sửa câu từ, nghĩ nên mở miệng nói như thế nào.
Đúng lúc này, trong chén đột nhiên truyền tới tiếng vang xì xì xì.
Đãy thấy, Tỉnh Thần châu thế mà trôi nổi ở trong chén, chậm rãi chuyển động, trong đó dường như có thể khí dung nhập trong nước từng cái bọt nước nhỏ tuôn ra, phát ra tiếng vang.
Miệng Cố Tử Dao khẽ há ra, giống như lần đầu tiên nhận thức Tỉnh Thần châu này vậy.
"Cũng không cần bao nhiêu thời gian nha, cái này đã bắt đầu." Lý Niệm Phàm cười ha ha một tiếng, hắn tò mò nhìn vào máy nén đang làm việc, không thể không lóe lên linh quang, mở miệng hỏi: "Thứ này có phải cũng khống chế bằng thanh âm hay không?"
Còn không đợi Cố Tử Dao trả lời, hắn không kịp chờ đợi mở miệng nói: "Tăng tốc tốc độ nén khí lên."
"Xì xì xì —— "
Máy nén khí (Áp khí cơ) quả nhiên bắt đầu gia tốc tốc độ xoay tròn, ngay cả nước trong ly cũng bắt đầu cuộn trào lên, chỉ mất một lát, một chén Phì Trạng Khoái Nhạc thủy đã thông báo chế tạo hoàn thành.
"Cái này, cái này, cái này ..." Cố Tử Dao một mặt mờ mịt, ta nhớ được Tỉnh Thần châu không phải như vậy chứ? Chẳng lẽ là ta nhớ nhầm rồi?
Lý Niệm Phàm thì hài lòng khẽ gật đầu, cười nói: "Thật đúng là khống chế bằng âm thanh, đồ tốt a!"
Cố Tử Dao vội vàng cưỡng ép gạt ra một nụ cười tự nhiên, "Đúng là khống ... khống chế bằng âm thanh, Lý công tử ngay cả caics này cũng phát hiện, lợi hại."