Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão

Chương 203: Tần Mạn Vân, tấm lòng son!

Chương 203: Tần Mạn Vân, tấm lòng son!
Trong từ đường, rơi vào sự im lặng một lúc lâu.
Tần Mạn Vân đợi một lát, khe khẽ hỏi thăm: "Sư tôn, sư tổ nàng ta ... đi rồi sao?"
Diêu Mộng Cơ nhìn xung quanh một chút, "Không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là đi rồi."
"Cung chủ, không phải ta nói a, sư tổ của chúng ta, quả thực là ..." Chu Đại Thành mặt mày lấm la lấm lét thấp giọng nói: "Có chút hố!"
Lại là một đoạn thời gian rơi vào sự im lặng....
Đại trưởng lão cũng mở miệng, "Đại Thành nói đúng a!"
"Quá hố!"
"Đứng sau lão tổ như vậy, gia môn bất hạnh a!"
"Cuộc sống vốn đã khó khăn, nay càng khó khăn hơn."
"Ngươi nhìn bên ngoài một chút, đám đệ tử kia còn một mặt hừng hực, nói tiên nhân của đạo cung chúng ta lợi hại cỡ nào a, chỉ thiếu cúng bái."
"Ai, một đám người không biết gì a."
...
"Được rồi, đừng nói nữa."
Diêu Mộng Cơ lên tiếng.
"Dựa vào ta hiểu rõ đối với lão tổ, nếu có hàng, nàng ta sớm đã không kịp chờ đợi lấy ra thổi rồi, loại tình huống này rất rõ ràng, lão tổ ở Tiên giới chắc chắn trà trộn không ra sao cả, không nói, cuộc đời đã đủ gian nan rồi, có một số chuyện không nhất thiết phải nói rõ ra."
Diêu Mộng Cơ tiếp tục nói: "Chúng ta có tầm nhìn xa hơn, chỉ vì cúng ta quen với cao nhân, cho nên nhất định phải duy trì được mối quan hệ này, chúng ta dùng mật ong của cao nhân cứu được tổ tiên, không cần biết đây có nằm trong tính toán của cao nhân không, về tình về lý cũng cần phải đi cảm tạ một phen."
Đại trưởng lão lại mở miệng, "Mộng Cơ nói đúng a."
Chu Đại Thành khẽ gật đầu, khổ não nói: "Cảm tạ chắc chắn cần, hiện tại phát sầu bây giờ chính là nên tặng cái gì."
Diêu Mộng Cơ cau mày, "Mạn Vân, ngươi có ngộ tính cao, nghĩ giúp ta xem nên tặng cái gì?"
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều đang trầm tư suy nghĩ.
"Cao nhân sớm đã siêu phàm thoát tục, thật ra thì đồ vật xen như trân quý hơn nữa trong mắt cao nhân đều là bình thường, chúng ta đã không có khả năng vậy thì cũng không cần phải suy nghĩ thứ đặc biệt gì cả."
Tần Mạn Vân bắt đầu phân tích từng chút một, cẩn thận thăm dò, "Chúng ta có thể dựa vào sở thích của cao nhân, hứng thú của cao nhân và nhu cầu của cao nhân để đi cân nhắc, quan trọng phải nặng ở thành ý!"
Đại trưởng lão rất tán thành, "Mạn Vân nói đúng a."
Mọi người lại rơi vào trầm tư một lần nữa.
"Nói tới hứng thú, cao nhân hình như thích nhất chính là thịt rừng ..."
Diêu Mộng Cơ lẩm bẩm nói, đột nhiên linh quang lóe lên, kinh hô nói: "Không sai! Chính là thịt rừng! Mạn Vân, ngươi còn nhớ tới, lần trước chúng ta đi tới chỗ của cao nhân, lúc đầu cao nhân là muốn ăn con Hỏa Tước kia, cuối cùng bởi vì Hỏa Tước biết đẻ trứng mà không ăn được, cao nhân hình như vẫn rất tiếc nuối!"
"Đúng, đúng!" Tần Mạn Vân gật đầu liên tục không ngừng, "Cao nhân không ăn được thịt rừng thì chắc chắn là tiếc nuối! Chúng ta tặng thịt rừng nhưng tặng loại nào đây? Nhất định phải có thể biểu lộ ra thành ý rõ ràng!"
Nàng ta lại bắt đầu cẩn thận thăm dò.
Mở miệng hỏi: "Sư tôn, lần trước sư tôn nói Độ Kiếp là cao nhân dùng một con Dã Trư tinh giúp sư tôn, nói cách khác, cao nhân khả năng có liên hệ với yêu tinh xung quanh hắn?"
Diêu Mộng Cơ gật đầu, "Nghĩ tới là không sai, dù sao Đát Kỷ cô nương là Cửu Vĩ Thiên Hồ, có liên hệ với yêu tinh xung quanh đó cũng chẳng có gì lạ."
"Lần này ta ra ngoài, nghe nói ở địa vực Nam Sơn, yêu hoạn hoành hành, yêu khí ngút trời, có vẻ như Thiên Trư hoàng đang tập hợp yêu tinh, chuẩn bị thừa cơ Ngân Nguyệt Yêu Hoàng bỏ mình, nơi này rắn mất đầu, công về phía nơi này."
Tần Mạn Vân sáng tỏ thông suốt, con mắt càng ngày càng sáng, "Nếu như thật chờ nó công tới, như vậy sẽ quấy rầy cao nhân thanh tu, hơn nữa còn sẽ tạo thành tổn thương với yêu tinh thủ hạ của cao nhân."
Diêu Mộng Cơ cũng là càng ngày càng kích động, "Hơn nữa Thiên Trư hoàng là đại yêu Hợp Thể đỉnh phong, đến rất gần với Độ Kiếp, thực lực yêu tinh thủ hạ cũng không thể khinh thường, xem như chúng ta xuất thủ, cũng phải bỏ ra công phu không nhỏ, nhưng ... càng là gian nan thì càng có thể hiển lộ ra thành ý của chúng ta!"
Trên mặt Tần Mạn Vân hiện ra nụ cười tươi, "Chúng ta không thể cứ một mực chờ ám chỉ của cao nhân, mà là phải giúp cao nhân nắm được tai họa ngầm, đây mới là tiến bộ! Lễ vật như vậy chắc chắn có thể kích thẳng vào nội tâm của cao nhân, hiển lộ tấm lòng son của chúng ta! "
Trên mặt Đại trưởng lão nở ra nụ cười tươi như hoa, gật đầu như giã tỏi, "Mộng Cơ và Mạn Vân nói đúng a!"
Chu Đại Thành đã bắt đầu bay lên, "Vậy còn chần chờ gì nữa, nhanh đi diệt Thiên Trư hoàng!"
Những người khác cũng dần dần bay lên, "Cùng đi cùng đi!"
...
Nam Sơn.
Sâu trong rừng rậm.
Yêu khí ngập trời phóng lên tận trời, khí tức giết chóc tràn ngập trong toàn bộ núi rừng, bầu trời dường như cũng bởi vậy mà trở nên hơi âm u.
Trong rừng, dưới mặt đất, dòng sông thậm chí còn trên cả bầu trời, đều có yêu quái đi qua đi lại, phóng tầm mắt nhìn tới, có thể nói là cả núi yêu cả biển yêu, như là một đội quân toàn yêu tinh, để cho người ta tê cả da đầu.
Một con 'Dã Trư tinh' lông bờm đang đứng ở trên đỉnh núi, lông toàn thân heo như lợi kiếm, yêu khí dậy sóng, nhìn xuống chúng yêu, khí thế bức yêu.
Giọng nói của nó cuồn cuộn như lôi, bá đạo nghiêm nghị, "Các vị, hôm nay ta triệu tập các ngươi tới đây, chính là chuẩn bị tiến công có quy mô vào địa bàn của Ngân Nguyệt Yêu Hoàng, hợp nhất tất cả yêu quái ở nơi đó, thành toàn địa vị Yêu Hoàng độc nhất vô nhị của ta!"
"Trư Yêu hoàng uy vũ, Trư Yêu hoàng ức tuổi ức tuổi ức ức tuổi."
"Ha ha, Ngân Nguyệt Yêu Hoàng con chim ngốc kia, thế mà cứ như vậy chẳng hiểu sao cả lăn ra chết rồi, ta còn muốn lấy nó hầm một nồi canh điêu để uống nha!" Trư Yêu hoàng cười lạnh, "Tiện nghi cho nó!"
Nó càn rỡ cười một tiếng, mắt heo quét qua, mở miệng nói: "Nghe nói chỗ đó không chỉ đi ra một con Cửu Vĩ Thiên Hồ, hình như còn có một con Thất Vĩ Yêu Hồ, có phải thật vậy hay không?"
Trong đám yêu hơi xôn xao, mấy con tiểu yêu từ từ tiến lên, "Hồi bẩm Trư Yêu hoàng, sau khi Ngân Nguyệt Yêu Hoàng chết, chúng ta từ nơi đó chạy trốn tới đây tìm nơi nương tựa, Thất Vĩ Yêu Hồ quả thực có, chúng ta trước đó còn tham gia bắt giữ."
"Ồ? Ha ha ha, tốt!"
Đôi mắt Trư Yêu hoàng tỏa sáng lóe lên, "Ở trong Yêu tộc chúng ta có một câu, đạt được Cửu Vĩ Thiên Hồ yêu tới Yêu giới, nó chắc chắn sẽ là Yêu phi của ta! Chúng tiểu nhân, nghe rõ cho ta, giết vào Lạc Tiên sơn mạch, bắt sống Thất Vĩ Yêu Hồ!"
"Giết vào Lạc Tiên sơn mạch, bắt sống Thất Vĩ Yêu Hồ!"
"Giết vào Lạc Tiên sơn mạch, bắt sống Thất Vĩ Yêu Hồ!"
...
Tiếng kêu vang dội cả bầu trời.
Lúc này, mấy đạo độn quang từ đằng xa bay nhanh tới, căn bản không cần phải cố gắng tìm kiếm làm gì, lao thẳng về phía hò hét mà tới.
"Quả nhiên là muốn tiến công Lạc Tiên sơn mạch, xem ra không thể tha cho ngươi, nạp mạng đi!"
Theo lời nói rơi xuống, đám người Tần Mạn Vân đã đứng ở khoảng không trên đầu của Trư Yêu hoàng, từng người một cầm cổ cầm vào trong tay, chuẩn bị hợp tấu một khúc.
"Ừm?" Đôi mắt Trư Yêu hoàng nhíu lại, lãnh đạm tới cực điểm, "Các vị đạo hữu đây là ý gì, chúng ta dường như không quen đi, nướng giếng không phạm nước sông không tốt sao?"
Diêu Mộng Cơ cười lạnh, "Ha ha, ý định của ngươi rất nguy hiểm, cho nên phải chết!"
Trên mặt Trư Yêu hoàng tràn đầy vẻ hung tàn, "Quả thực không thể nói lý, các ngươi cho là Trư Yêu hoàng ta dễ bắt nạt sao?"
"Không cần nhiều lời, thịt heo của ngươi chúng ta lấy rồi!" Chu Đại Thành đã không kịp chờ đợi xuất thủ, năm ngón tay đã đặt sẵn trên cổ cầm.
"Khanh!"
Lập tức tiếng đàn như nước thủy triều, bao phủ tất cả yêu tinh ở bên dưới.
"Khinh người quá đáng!"
Trư Yêu hoàng phát ra một tiếng kêu của heo, hiện ra nguyên hình, dưới làn da heo đen nhánh là thịt heo vô cùng cường tráng, hai cái răng nanh to dài lóe ra vẻ sắc bén.
Bốn vó một bước, lao vút lên trời, trầm giọng nói: "Chúng tiểu nhân, theo ta giết!"
Lập tức, tiếng đàn tàn phá bừa bãi, quang mang bao phủ bầu trời, yêu khí như cầu vồng, bầu trời trở nên hỗn loạn.
Chiến đấu kinh thiên đã bắt đầu mà không hề có điềm báo trước!
Trong rừng cây, cây cối xung quanh trong nháy mắt được san bằng, thậm chí trong hơn trăm dặm, cây không đủ tính bền dẻo đều bị gió lốc thổi gẫy.
Sau nửa canh giờ, đám người Diêu Mộng Cơ khiêng một con lợn rừng to lớn, biến thành độn quang hướng về Lạc Tiên sơn mạch mà đi ...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất