Chương 244: Là lúc cho ngươi thấy gia gia của ngươi mạnh mẽ như thế nào
Hôm nay, Thanh Vân Cốc.
Màn đêm buông xuống, bao trùm toàn bộ cốc trong một màu đen kịt.
Trên bầu trời, ánh trăng trong sáng chiếu xuống, mang theo một chút ánh sáng lạnh lẽo chiếu vào trong cốc.
Cố Trường Thanh và Cố Uyên đứng ở trong cốc, ngẩng đầu nhìn về vầng trăng tròn kia, cau mày, một bộ dáng vẻ lo lắng.
Cố Uyên đột nhiên thở dài một hơi, "Cũng không biết sư tổ sao rồi?"
Cố Trường Thanh mở miệng hỏi: "Gia gia, vị Tông chủ Thiên Thủy tông kia là ai?"
"Tên là Đinh Tiểu Trúc, là tình nhân cũ của sư tổ ngươi ở Tiên giới, ta nghe nói, trước đây khi sư tổ ngươi vừa mới phi thăng tiên giới, chưa quen cuộc sống nơi đó, may mắn mà có nàng chỉ dẫn, lúc này mới có thể sống được tốt."
Cố Uyên dừng một chút, dường như có chút do dự, mở miệng nói: "Tuy nhiên về sau, cả hai xảy ra một số mâu thuẫn cho nên tách ra."
Đôi mắt Cố Trường Thanh lập tức sáng lên, "Mâu thuẫn gì?"
Cố Uyên lắc đầu, "Không thể nói, chuyện này chỉ có một số người biết mà thôi, ta chính là nghe một tên trưởng lão của Thanh Vân tông nói, đã đáp ứng tuyệt đối không truyền cho người ngoài."
Cố Trường Thanh nói ngay: "Gia gia, nơi này chỉ có hai chúng ta, hơn nữa chúng ta còn là hai ông cháu, có cái gì mà phải giấu diếm, ta cam đoan sẽ không nói ra ngoài."
Cố Uyên nhíu mày xoắn xuýt, sau đó bất đắc dĩ nói ra: "Thôi được, vậy ta sẽ nói cho một mình ngươi biết là được rồi, đây chính là chuyện xấu của sư tổ, tuyệt đối không được truyền lung tung ra ngoài."
"Gia gia cứ việc yên tâm." Cố Trường Thanh nghiêng tai lắng nghe.
"Sư tổ cái gì cũng tốt, nhưng là lại rất thích nuôi yêu tinh, càng là trân quý thì càng thích, nhưng là ngươi phải biết, nuôi yêu tinh là rất tiêu hao tài nguyên, hơn nữa yêu tinh trân quý đều có huyết mạch không thấp, hơn nữa sư tổ lại rất chiều bọn chúng, cho nên bọn chúng càng ngạo mạn hơn."
Sắc mặt Cố Uyên hơi có chút cổ quái, tiếp tục nói: "Lúc trước có một con Hỏa Loan, sư tổ phụng làm chí bảo, đặt ở trong nhà nuôi không nói, hận không thể cúng bái nó, chính mình cũng không tu luyện, có đồ tốt đều cho nó, ngươi nói như vậy thì ai chịu nổi, mấu chốt nhất là, Hỏa Loan này còn dám sai khiến Đinh Tiểu Trúc, khoa tay múa chân đối với nàng."
"Sau đó thì sao?" Cố Trường Thanh không kịp chờ đợi mà hỏi.
"Sau đó, tự nhiên là thành một nồi canh."
Cố Uyên thở dài, "Đinh Tiểu Trúc vốn là bụng đầy tức giận, nó còn dám tìm đường chết như thế, cái này điển hình là sống chán rồi a."
"Thì ra là thế." Cố Trường Thanh nhẹ gật đầu.
Sau đó thì căn bản khỏi cần phải nói, con chim chính mình yêu quý thành một nồi canh, còn đến mức nào, tự nhiên trời đất âm ú tăm tối.
Cố Uyên cảm khái nói: "Có thể làm cho sư tổ cam tâm tình nguyện giao chim mà mình yêu thích ra thì cũng chỉ có mỗi cao nhân."
Cố Trường Thanh có chút lo lắng nói: "Cũng không biết Đinh tiền bối như thế nào?"
"Khó mà nói, tuy nhiên hẳn không có lo lắng tính mạng." Cố Uyên thở dài một cái, "Tiên Quân tìm sư tổ, nhất định là vì chuyện của cao nhân, sẽ không hạ sát thủ mới đúng."
Cố Trường Thanh hỏi: "Nhưng nếu như sư tổ không phối hợp thì chẳng phải là sẽ chọc Tiên Quân nổi giận sao?"
"Có thể trở thành Tiên Quân, bình thường đầu óc đều sẽ không ngốc, ngươi nói ngươi sẽ đi vào chỗ chết đắc tội một người đứng sau lưng cao nhân sao? Phàm là có chút đầu óc đều khó có khả năng làm như vậy."
Cố Uyên cười ha ha, "Cái gọi là đánh cờ, chính là thăm dò lẫn nhau, nhìn vào thực lực và điểm mấu chốt của đối phương một chút, bằng không đoán chừng sẽ chết như thế nào cũng không biết, hiện nay chúng ta dù sao cũng là người có chỗ dựa."
"Hy vọng chuyến đi này của sư tổ được thuận lợi đi." Cố Trường Thanh trầm mặc một lát, lại nói: "Ma tộc gần đây giống như có hơi yên tĩnh."
Cố Uyên cười lạnh một tiếng, "Bọn chúng trước đó sở dĩ có thể mở rộng ra thuận lợi như vậy chính là bởi vì có ôn dịch, lại bởi vì công chúng ta khi chúng ta chưa chuẩn bị, hiện tại mặc kệ là phàm nhân hay là người tu tiên đều phản ứng lại, đương nhiên sẽ không giống như trước đó."
Cố Trường Thanh kính nể nói: "Đúng vậy a, khó trách cao nhân sẽ bổ nhiệm Nhân Hoàng, bố cục thật là để cho người ta nhìn mà than thở."
"Cao nhân không thích Ma tộc, cái này chính là kết quả cuối cùng đã định sẵn cho Ma tộc!" Cố Uyên cười lạnh, sau đó nói: "Tuy nhiên Ma tộc yên tĩnh nói không chừng là đang nổi lên âm mưu gì đó, như vậy thì càng phải cẩn thận hơn."
"Đinh linh linh!"
Gần như ngay ở khí lời nói của hắn vừa dứt, dãy linh đang treo ở bên ngoài cốc đột nhiên rung rinh dữ dội, phát ra tiếng vang, ở trong màn đêm trở nên vô cùng chói tai.
Sắc mặt Cố Uyên và Cố Trường Thanh đều trầm xuống, "Nói chuột, chuột liền tới!"
"Sưu sưu sưu —— "
Bên trong màn đêm, mấy đạo bóng đen vọt bắn mà qua, thẳng tới Thanh Vân cốc mà tới, mục tiêu của bọn hắn rất rõ ràng, chính là chỗ Phong Ma chi địa kia!
Đám người này, bọn hắn căn bản không có ý định che giấu thân hình của mình, tốc độ cực nhanh, khói đen cuộn trào quanh thân, mang theo xu thế nổ vang, để bóng tối trong cốc trở nên càng thâm thúy quỷ dị hơn.
"Lớn mật!"
Cố Uyên quát một tiếng chói tai, nhấc chân một bước, thân thể đã xuất hiện ở trung tâm Phong Ma chi địa kia, vẻ mặt âm trầm, thuận tay vung lên, lập tức biển lửa như cột trụ, từ tứ phía bốc lên, trong nháy mắt làm bốc hơi những khói đen kia, chiếu sáng bầu trời đêm.
Dưới hỏa diễm màu đỏ thắm, có thể thấy được hai mươi tên Ma Nhân lơ lửng giữa không trung, đều mặc một thân áo bào đen che lại dung mạo của mình, khí tức cuồn cuộn truyền ra từ trên người bọn hắn, rõ ràng đều là Hợp Thể kỳ.
"Chỉ bằng các ngươi mà cũng dám xông vào Thanh Vân cốc ta?" Cố Uyên căn bản không nói nhảm với bọn hắn, đưa tay một chỉ, một cây hỏa trụ trong đó lập tức biến thành một một long hỏa dài vạch phá trời không dũng mãnh lao về phía hai mươi tên Ma Nhân kia.
Nhiệt độ cao mãnh liệt khiến không gian cũng có hơi vặn vẹo, tuy rằng không nhìn thấy rõ khuôn mặt của hai mươi tên Ma Nhân kia, nhưng đều có thể cảm nhận được tâm trạng của bọn chúng đều bất an, căn bản không làm được động tác phản kháng.
Một kích của tiên nhân căn bản không thể ngăn cản.
"A? Bên trong Thanh Vân cốc thế mà có tiên nhân hạ phàm?"
Trong không trung truyền tới một tiếng kêu khẽ, sau đó dưới chân hai mươi tên Hợp Thể kỳ đột nhiên dâng lên từng làn từng làn khói đen, những làn khói đen này tạo thành vòng xoáy màu đen, từng tầng từng tầng xoay tròn bốc lên, từ xa nhìn lại tạo thành một cái chuông lớn màu đen, bao bọc hai mươi người vào bên trong.
"Xì xì xì —— "
Hỏa diễm và chuông đen va chạm vào nhau, hai bên hòa vào nhau, khói đặc cuộn trào.
Cố Uyên kết động lấy pháp quyết, hỏa trụ xung quanh càng nhiều, dưới chân của hắn cũng dâng lên một tầng biển lửa, lúc này mới nhìn về phía không trung xa xa, giọng điệu ngưng trọng nói: "Ma sứ! Ngươi là A Mông hay là Hậu Ma?"
Một người có thân hình cao lớn mặc khôi giáp màu đen cất bước đi ra, "Có tiên nhân, ngược lại là có chút khó giải quyết, tên ta, Hậu Ma!"
Lúc này, từng đạo độn quang cũng từ bên trong Thanh Vân cốc bay lên, pháp lực bao quanh nơi này, hơn một trăm tên đệ tử đều là mặt mũi đầy vẻ ngưng trọng, cảnh giác nhìn vào đám Ma Nhân kia.
Cố Trường Thanh đi tới bên cạnh Cố Uyên, ngưng giọng nói: "Gia gia."
"Đừng hốt hoảng, có ta ở đây." Vẻ mặt Cố Uyên rất bình tĩnh, trong giọng nói mang theo một chút ngạo nghễ, "Hôm nay, là lúc cho ngươi thấy gia gia của ngươi mạnh mẽ như thế nào, để ngươi nhìn vào cái gì gọi là càng già càng deo dai!"
"Tiên nhân chiến đấu các ngươi không chen tay vào được, cứ chú ý ổn định phong ấn là được, nhất định phải cẩn thận với hai mươi tên Ma Nhân Hợp Thể kỳ kia, tuyệt đối không được để cho bọn hắn hủy phong ấn!"
"Gia gia yên tâm, bao trên người ta." Cố Trường Thanh trịnh trọng khẽ gật đầu, sau đó nói: "Thật ra thì ... càng già càng dẻo dai dùng ở trên người ta cũng thích hợp a."
"A Mông đúng không, đã tới vậy thì ở lại đi!"
Trong mắt Cố Uyên lóe lên vẻ sắc bén, cổ tay vừa nhấc, trên mặt đất đen kịt của Phong Ma chi địa, lập tức tuôn ra từng dãy hỏa diễm đột nhiên xuất hiện, sau đó một cái lá cờ nhỏ màu đỏ từ trung tâm bay lên, theo gió mà động, quanh thân lá cờ nhỏ tràn ngập ánh sáng.
Chính là Thiên Viêm kỳ.
Từng dãy hỏa diễm đi qua và hỏa trụ kết hợp hoàn mỹ, hai bên tương trợ lẫn nhau, lập tức để trong này trở thành một mảnh thế giới hỏa diễm, từ xa nhìn lại, toàn bộ biểu lửa này giống như một đầu của một con Long đang há hốc cái mồm lớn ra để thét gào.
Mà đám Ma Nhân kia đang rơi vào trong miệng Long!
Ánh lửa, xua tan đi màn đêm tối.
Nhiệt độ cao để trong này thành lò luyện dung luyện Ma Nhân.
Cố Uyên ngạo nghễ đứng ở vị trí trung tâm của biển lửa, hỏa diễm quanh thân bao khỏa, cháy hừng hực, cảm giác cổ xưa nguyên bản biến mất không còn tăm tích, khí tức tiên nhân cuồn cuộn kéo dài, như là chiến thần!