Chương 284: Không Gọi Được
Khánh Trần nhíu mày.
Đúng vậy, muốn thực hiện kế hoạch thanh trừ để giết mấy người trùng tên trùng họ thì phải biết trước có bao nhiêu người như vậy, ở nơi nào.
Mà những thứ này đều có trong mạng thông tin hộ tịch của cả nước!
Hơn nữa nếu có kho thông tin hộ tịch, mục tiêu ám sát của kế hoạch thanh trừ sẽ càng thêm chính xác!
Trên đời này có rất nhiều người trùng tên trùng họ, nếu Lý thị có người tên là Lý Tường, vậy thì phải giết đến hàng trăm, hàng ngàn người mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng có kho thông tin hộ tịch thì sẽ không cần phiền phức như vậy, so sánh ảnh chụp là được.
Khánh Trần biết rõ, lấy trình độ khoa học kỹ thuật ở thế giới bên trong, sợ rằng những người kia chỉ cần mang một thiết bị nhỏ cũng có thể dễ dàng lấy được thông tin của bộ công an ở thế giới ngoài.
Không phải cấp bậc bảo mật của kho thông tin hộ tịch không đủ cao, mà đối phương có kỹ thuật vượt thời đại!
"Khoan đã, người du hành mà nghe lời như vậy sao?"
Khánh Trần khó hiểu, nhưng mà rất nhanh đã nghĩ thông suốt:
"Đúng rồi, chắc chắn sẽ có người chủ động phản bội, dùng việc này để mượn thế lực của Lý thị làm mình mạnh hơn. Đây cũng là một cách bám víu, chỉ là lợi ích này phải đổi bằng mạng sống của người vô tội.”
Lý Đồng Vân nói:
"Nhưng những người du hành kia không hiểu gì về kỹ thuật hacker, cũng không hiểu rõ lắm về cơ chế vận hành của kho hộ tịch. Chỉ có thể dùng cách lấy thiết bị mà Lý thị cho bọn họ, tìm cửa vào kho thông tin hộ tịch, dựa vào thiết bị sao chép lại.”
Cô bé tiếp tục nói:
"Nếu Lý thị lấy được thông tin hộ tịch, chỉ sợ sẽ sàng lọc toàn bộ gia tộc Lý thị một lần, đến lúc đó tên, tuổi tác, ảnh chụp của ta đều tương ứng, sợ sẽ bị lộ.”
Khánh Trần thở dài, hắn không ngờ được mình vừa về đã gặp phải chuyện khó giải quyết như thế:
"Bao giờ kế hoạch lấy trộm thông tin hộ tịch này đã được chấp hành?”
"Sắp rồi, nhưng ta không biết thời gian cụ thể, có thể sau lần trở về tiếp theo, cũng có thể là lần sau.”
Lý Đồng Vân giải thích:
"Ta còn quá nhỏ tuổi, ưu thế là lúc họ nói chuyện sẽ không cố gắng tránh ta, khuyết điểm là ta không thể chủ động mở miệng hỏi.”
Hắn hỏi:
"Bây giờ ngươi đang ở chỗ nào thế giới trong?”
Lý Đồng Vân nói:
"Trước khi ta trở về đã lấy cớ ra ngoài chơi, bây giờ đang ở trên đường Dạ Hành khu 1 thành phố số 18. Nơi đó đang có học sinh biểu tình, lưu lượng người rất lớn, ta có thể trà trộn vào trong đám người bất kì lúc nào. Nhưng bên cạnh ta có hai tên vệ sĩ, ta không xác định mình có cắt đuôi được họ không.”
Khánh Trần nhẹ nhàng thở ra:
"Không ngờ ngươi cũng rất lanh lợi, biết tự cứu như thế nào. Không sao, nếu họ thành công, ngươi cứ thoát khỏi vệ sĩ trước, sau đó ta sẽ nghĩ biện pháp tới đó giúp ngươi, ít nhất sẽ không để ngươi rơi vào tay Lý thị chịu tội.”
Nhưng trước khi bị lộ, vẫn nên cố gắng giải quyết chuyện ở thế giới ngoài thì hơn!
Dù sao kho thông tin bị lộ sẽ liên quan đến toàn bộ người du hành thời gian ở thế giới ngoài.
Nếu để cho Lý thị lấy được thứ này, họ sẽ có thể kiểm tra đối chiếu toàn bộ thế giới trong rất nhanh!
"Khánh Trần ca, làm sao bây giờ?"
Lý Đồng Vân thấp giọng hỏi.
Sắp tới đây, sẽ có bước ngoặc lớn giữa hai thế giới.
Tập đoàn phản ứng quá mức đột ngột, họ dùng hành động thực tế để nói cho tất cả mọi người, thế giới trong cũng không phải là cừu non mặc người chém giết.
Nhưng đây mới thật sự là tập đoàn, họ sẽ mở cái miệng lớn, để lộ răng nanh sắc bén của mình ra vào lúc gặp nguy hiểm.
Khánh Trần nhìn Lý Đồng Vân:
"Đây không phải là chuyện ta ngươi có thể nhúng tay vào, phải nghĩ biện pháp truyền tin cho Côn Luân.”
…
Đêm khuya, Khánh Trần quay lại phòng, mở máy truyền tin ra:
"Có đó không?"
Lần này, dù đã ba giờ sáng, Lưu Đức Trụ vẫn lập tức trả lời:
"Ông chủ! Có ta! Dù ngủ ta vẫn để máy truyền tin bên cạnh gối, có tin nhắn là ta tỉnh, sẵn sàng nghe lệnh bất cứ lúc nào! Ông chủ, biểu hiện của ta có tốt không ?"
Khánh Trần ngồi trên giường, sắc mặt vô cùng kì quái, sao tên Lưu Đức Trụ này bỗng đổi tính thế?
Đột nhiên biểu lộ sự trung thành làm hắn không thích ứng kịp.
Chẳng lẽ hình phạt lúc trước đã khiến Lưu Đức Trụ hối cải, muốn thay đổi thành con người mới?
Khánh Trần trả lời:
"Gọi cho Côn Luân ngay, có chuyện rất quan trọng nhất định phải thông báo cho họ liền."
Vài phút sau, Lưu Đức Trụ gửi tin nhắn cho Khánh Trần:
"Ông chủ, điện thoại của đội trưởng Lộ ở Côn Luân đã tắt máy..."
Khánh Trần bó tay, lần trước hắn bảo Giang Tuyết gọi cho Lộ Viễn, điện thoại tên này cũng tắt máy, không ngờ bây giờ vẫn gặp chuyện này.
Người khác chẳng bao giờ liên lạc được ngươi, cho người ta số điện thoại làm gì, cầu nguyện với số điện thoại của ngươi sao?