Chương 290: Học Sinh Chuyển Trường Thật Giàu
Lý Đồng Vân ở bên cạnh cũng ngẩng đầu nói:
"Đêm qua lúc mẹ trở về từ thế giới trong, hai bên má phình lên như con chuột hamster."
Giang Tuyết cười vỗ đầu Lý Đồng Vân:
"Ngươi lo ăn cơm đi."
Lúc này, Giang Tuyết lại nói với Khánh Trần:
"Sáng nay lúc ta đi mua đồ ăn, phát hiện nhà bên cạnh hình như đã có người ở. Hẳn là người đỗ xe máy ở cửa ra vào, ta còn tưởng rằng phải một thời gian nữa mới có người vào ở, ít nhất cũng phải sửa chữa một chút."
Khánh Trần nghĩ một lúc rồi nói:
"Vội vào như vậy, không phải là người du hành chứ? Dì Giang Tuyết, ngươi có thấy khuôn mặt chủ nhà mới không?"
Căn nhà trước kia của hắn lúc bán đi đã rất cũ, vỏ tường tróc ra, góc tường mốc meo, bóng đèn trong phòng cũng hỏng một cái, Khánh Trần chẳng muốn sửa nữa.
Đối phương cũng không thèm sửa sang gì đã dọn vào ở luôn.
Với lại bọn họ cũng không nghe thấy tiếng dọn nhà, không phải đối phương sẽ trực tiếp ngủ ở trên giường cũ đấy chứ?
Lúc ra cửa, Khánh Trần lặng yên không tiếng động quan sát chiếc xe máy đỗ trước cửa ra vào, nhưng hình như nó không có gì lạ cả.
Lúc tới trường học, hắn phát hiện có rất nhiều chiếc xe sang trọng đậu ở trong trường, tùy tiện một cái cũng có giá mấy triệu tệ, mấy chiếc xe đó còn chiếm hết chỗ đậu xe của các thầy cô giáo.
Khánh Trần không hiểu nổi, trường học đã xảy ra chuyện gì sao?
Bên cạnh hắn, có không ít người vừa đi vừa nói chuyện:
"Có rất nhiều học sinh chuyển đến trường chúng ta, lúc trước ta đã đoán vậy nhưng không ngờ lại nhiều như vậy!"
Có người nói:
"Cô họ ta là một trong những lãnh đạo của trường, nàng nói đột nhiên có rất nhiều học sinh chuyển tới, họ đều là con ông cháu cha, thậm chí có người là con của tỉ phú. Tất cả những chiếc xe sang trọng đậu ở cửa đều là của học sinh chuyển trường, hầu hết bọn họ đều tự lái xe đến."
"Ta cũng vừa nghe nói, phòng của Á Đinh Peninsula Hotels đã đều bị người ta bao hết, còn bao trọn một năm!"
"Đúng rồi, cô họ ta nói tất cả bọn họ đều chuyển vào lớp 11 ban 4..."
Lạc thành chỉ là một thành phố hạng ba, nhà ai có công ty mấy chục triệu đã được xem là học sinh giàu nhất rồi.
Nhưng những công tử tiểu thư ở đây, khi đi học nhìn không khác gì học sinh bình thường, chỉ là quần áo có nhiều hơn mọi người một chút, giày thể thao họ mang đắt hơn một chút, hút thuốc đắt hơn một chút, trừ những cái đó ra thì không khác gì nữa.
Mọi người từng thấy cảnh những chiếc xe sang trọng tụ tập như vậy bao giờ đâu?
Có bạn học thắc mắc:
"Sao đều là người giàu nhỉ, thật khoa trương."
Nhưng Khánh Trần lại cảm thấy đây không hề khoa trương, mà là sự thật của xã hội: Giống như có người muốn đánh giá kém một công ty, nhưng vì người muốn đánh giá kém đều chết nên không đánh giá kém được.
Cho nên, mọi người nhìn thấy vào trong chỗ bình luận chỉ có khen ngợi.
Đạo lý này đặt ở đâu cũng như nhau.
Chỉ có con nhà giàu mới có thể tùy ý chuyển trường, học sinh của những gia đình bình thường dù trở thành người du hành cũng chưa chắc có thể tùy ý chuyển trường đến bên cạnh “đại ca".
Cho nên mọi người nghĩ học sinh chuyển trường chỉ có "con nhà giàu”.
Các học sinh rộn ràng, náo nhiệt đi vào trường.
Trong đám người, có vẻ chỉ có Khánh Trần là bình tĩnh, giống như tất cả mọi chuyện đều không liên quan gì đến hắn.
Nhưng khi hắn đi qua hành lang trước cửa ra vào lớp 11 ban 4, dù là người du hành đã thấy nhiều việc lớn như Khánh Trần cũng phải ngây ngẩn cả người.
Có thể thấy được, trong phòng học không lớn kia tụ rất nhiều học sinh, trong đám học sinh kia có những người mặc những bộ quần áo kì quái được cho là thời thượng, còn có những người làm tóc kiểu dreadlocks*.
*Tóc bện thừng của mấy anh da đen hay làm
Mấu chốt nhất chính là, một lớp lại chứa hơn một trăm người!
Học sinh chuyển trường vây quanh Lưu Đức Trụ chật như nêm cối, mồm năm miệng mười báo nhu cầu:
"Cái kia...Đại ca, ta có hai kẻ địch ở thế giới trong, ngươi có thể sai Lý Đông Trạch giết chúng giúp ta không? Ta cho ngươi địa chỉ."
"Đại ca, ta muốn mua hai liều thuốc biến đổi gien, ngươi có hàng không?"
"Đại ca, ta muốn..."
Giọng nói vô lực của Lưu Đức Trụ truyền ra:
"Mọi người đừng gấp, từng người nói, ta cũng không vạn năng như mọi người tưởng..."
Khánh Trần thầm nghĩ, lớp này còn có thể dạy học được không đây?
Đây rõ ràng không phải lớp 11 ban 4, mà là một khu chợ đen mới đúng, còn Lưu Đức Trụ bị họ coi thành tThương nhân chợ đen như NPC.
Nhưng mà, lúc hắn nghe nhu cầu để Lý Đông Trạch giết người, bỗng ý thức được tại sao lại có nhiều học sinh chuyển trường đến như vậy.
Bởi vì Vương Vân đã chết.
Chuyện Lý Đông Trạch ra tay giết Vương Vân đã nhanh chóng lan truyền. Trong mắt của mọi người, đây đều là năng lực của Lưu Đức Trụ, có thể thể hiện được địa vị của hắn.