Chương 403: Khởi Động Tấn Công
---
Lâm Tiểu Tiếu cũng vui vẻ ha ha :
"Các ngươi không sợ ông chủ của ta đang ở trong ngục giam số 18 sao?"
Trần Vũ cũng cười:
"Nếu như hắn thật sự ở chỗ này thì sao có thể dễ dàng tha thứ cho việc chúng ta xuất hiện ở đây? Hơn nữa, ngươi nghĩ mọi người không có cách nào giết hắn thật sao? Bán Thần cũng chỉ là một tên gọi, không có nghĩa là hắn có thể vô địch thế giới, hắn vẫn chỉ là con người mà thôi. Ngươi biết không, thời đại bây giờ thuộc về khoa học kỹ thuật, những siêu phàm giả như ta và hắn cũng sẽ bị người khác điều khiển mà thôi."
"Ồ? Ngươi cũng xứng so sánh với ông chủ nhà ta sao.”
Lâm Tiểu Tiếu thắc mắc:
"Vậy sao trước đây ngươi không thử giết ông chủ ta? Nghe ngươi nói, có vẻ ngươi có thể giết ông chủ của ta rất dễ dàng, vậy tại sao tám năm trước các ngươi lại không làm."
Trần Vũ châm chọc:
"Tám năm trước là do gia chủ của Lý gia lão đã đứng ra bảo đảm cả đời này hắn sẽ không đi ra khỏi ngục giam số 18, nhưng bây giờ hắn đã làm trái với thỏa thuận. Hơn nữa, gia chủ Lý gia cũng không còn nhiều thời gian, ngươi không thấy người của Lý gia cũng đến đây sao."
Diệp Vãn bình tĩnh nói:
"Chẳng qua chỉ là nhánh thứ nhất của Lý gia, làm sao có thể đại biểu cho Lý gia được."
Sắc mặt Đỗ Hạo lạnh lùng, nhưng lại không dám nói gì.
"Ta cảm thấy ngươi nghĩ sai rồi."
Lâm Tiểu Tiếu thản nhiên đối mặt với mấy trăm người mà không hề thay đổi sắc mặt, hắn bỗng nhiên nở nụ cười:
"Nếu không phải các ngươi bí mật bắt giữ bạn bè của ông chủ, sao nơi này có thể giam giữ được hắn. Dùng con tin để bắt Thần Minh làm theo ý mình, các ngươi cho là làm vậy thì có thể ngang bằng với Thần Minh?"
Lâm Tiểu Tiếu gằn từng chứ:
"Ngươi xứng sao?"
“Lý Thúc Đồng còn bị tình cảm mà phải ở trong lồng giam này, cuối cùng hắn cũng chỉ là con người thôi.”
Trần Vũ vừa cười vừa nói:
"Cho nên, đêm nay hắn có đi cứu người không? Hắn sẽ chọn đi cứu bạn bè của mình hay vật cấm kỵ ACE-002?"
Sở dĩ bọn Trần Vũ bọn đợi lâu như vậy là vì muốn chờ Lý Thúc Đồng xuất hiện bên ngoài ngục giam.
Chỉ khi bọn họ xác định Lý Thúc Đồng không ở trong ngục giam, hơn nữa đêm nay hắn sẽ không trở về, thì mới có thể ra tay.
Lúc này, sắc mặt Lâm Tiểu Tiếu đã trở nên lạnh lùng:
"Tránh ra."
Trần Vũ mỉm cười hướng vẫy vẫy tay về phía sau, bức tường người đen nghịt đằng sau hắn đã tách ra thành một con đường.
Trong ngục giam bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.
Lâm Tiểu Tiếu và Diệp Vãn ngồi bên cạnh bàn ăn nhỏ giọng nói gì đó, ở đằng xa, Trần Vũ ngồi khoanh chân trên mặt đất nhắm mắt nghỉ ngơi, có mấy trăm người đứng bên cạnh bảo vệ cho hắn.
Chỉ có Quách Hổ Thiền là đứng cô đơn một mình, những người Át Bích xếp vào đã sớm bị Khánh Trần tìm ra rồi chuyển đi ngục giam khác....
Thời gian đếm ngược 7:00:00.
Tiếng chuông năm giờ chiều vang lên, chỉ còn 2 giờ là đến buổi tối, hai người Đỗ Hạo và Tạ Ứng Canh vẫn luôn chờ đợi.
Cho tới bây giờ bọn họ vẫn không thể hiểu được.
Đỗ Hạo nhỏ giọng nói:
"Trước khi mỗi tù nhân vào tù đều phải lục soát toàn thân, nếu như người giả mạo kia đeo mặt nạ da người thì sao có thể lừa được hệ thống quản lí ngục giam nghiêm khắc như vậy? Làm sao hắn có thể biến đổi gương mặt của mình được?"
"Có thể đối phương là siêu phàm giả có khả năng biến đổi gương mặt hay không?”
Tạ Ứng Canh hỏi:
"Trước kia ta từng gặp người cũng có năng lực như vậy."
"Như vậy cũng có thể, nhưng đối phương được sắp xếp đến ngục giam số 18 chỉ để giả mạo Từ Lâm Sâm thôi sao, âm mưu của đối phương là gì?”
Đỗ Hạo cảm thấy kỳ quái.
"Ta nghĩ mãi mà không hiểu được.”
Tạ Ứng Canh lắc đầu.
Đúng vậy, người giả mạo này đang có âm mưu gì?!
Nếu nói ra thì có lẽ bọn họ cũng không tin, thật ra vấn đề này ngay cả bản thân Khánh Trần cũng không biết âm mưu của mình là gì.
Nhưng khi bọn họ còn đang suy nghĩ, bão kim loại trên trời cao lại đột nhiên bắt đầu từ từ xoay tròn, sau đó những nòng súng vô tình nhắm vào đầu tất cả các tù nhân.
Điều đáng kinh ngạc là, lần này không chỉ có bão kim loại chuyên dùng đạn cao su được khởi động, mà ngay cả 36 bão kim loại dùng súng thật đạn thật cũng đã được khởi động!
Âm thanh âm u của dòng điện truyền đến từ trên đỉnh đầu khi bão kim loại bắt đầu xoay tròn, nghe vô cùng kinh dị.
Sau một lúc, cánh cổng hợp kim trên quảng trường ngục giam đang chậm rãi nâng lên, ngoài cửa đang có mười mấy tên cai ngục robot lặng lẽ đứng, trong tay chúng còn đang cầm súng ống.
Giọng nói trung tính trong loa phát thanh của ngục giam số 18 vang lên:
"Xin mời tù nhân mang những số hiệu sau tập hợp phía dưới cánh cổng: 039212, 039213...."
48 người được loa phát thanh gọi tên rồi mới ngừng lại.