Chương 595: Đã Bị Bán
Thanh niên lại gần nắm chặt lấy tay Khánh Trần, đau khổ tố cáo:
"Ông chủ nhỏ, ta đã sai những người khác đi hết rồi, ở đây không có máy theo dõi hay ghi âm gì, ta muốn khiếu nại Lý Đông Trạch. Hắn dám lấy tất cả thuốc biến đổi gien trong kho của ta, lại còn không trả đồng nào! Hắn nghĩ không ai dám quản hắn sao!"
Khánh Trần rất sửng sốt, hắn bình tĩnh rút tay lại:
"Việc này…..Ta không quản được đâu."
"Ngươi quản được! Chắc chắn quản được, tuy lúc ông chủ rời khỏi thành phố số 18 đã dặn chúng ta không được ra tay giúp ngươi, nhưng thân phận của ngươi vẫn là ông chủ nhỏ. Nếu một ngày nào đó ông chủ qua đời, chúng ta sẽ nghe theo ngươi, hắn chắc chắn sẽ nghe lời của ngươi, ông chủ nhỏ, ngươi phải làm chủ cho ta."
Tô Hành Chỉ nói như sắp khóc đến nơi.
Khánh Trần im lặng nhìn thanh niên trước mặt.
Người đã nói đóng cửa sau 2 giờ sẽ đâu, ai đã nói sẽ không có ngoại lệ, sao bây giờ lại biến thành một yếu đuối kẻ khóc lóc kể lể bên cạnh hắn thế này.
Hình tượng một Tô Hành Chỉ cao ngạo vừa được đắp nặn trong lòng hắn đã sụp đổ trong nháy mắt.
Khánh Trần thở dài rồi nói:
"Ta không biết quan hệ giữa ngươi và Lý Đông Trạch như thế nào, bây giờ ta không thể quản được chuyện này, ta nghĩ ngươi nên nói với sư phụ của ta thì hơn…”
"Ta không thể nói với ông chủ được."
Tô Hành Chỉ cảm thán:
"Bây giờ cả hai chúng ta đều không thể liên lạc được với ông chủ, nếu muốn liên lạc với hắn cần dùng tới vệ tinh, nhưng chúng ta lại không có vệ tinh…muốn liên lạc thì chúng ta phải dùng của người khác, nhưng làm vậy rất dễ bị người ta nghe lén hoạc theo dõi."
Khánh Trần thầm tự nhủ, một tổ chức bình thường cũng sở hữu vệ tinh, không biết xã hội ở đây sẽ loạn đến mức nào.
Hắn nghĩ một lúc rồi nói:
"Chúng ta sẽ nói đến chuyện này sau? Đêm nay ta tới là vì một chuyện khác."
"Ồ."
Tô Hành Chỉ lập tức nghiêm túc lại.
"Hóa ra ông chủ nhỏ có việc muốn nhờ, ta còn tưởng ngươi tới xử lí chuyện này giúp ta...Ngươi muốn nhờ ta giúp chuyện gì?"
"Là thế này, ta đang tìm một người bị người của Hằng Xã truy sát, tên là Trương Thừa Trạch."
Khánh Trần nói
"Ta nghĩ, có lẽ hắn bị thương nhân nào đo trong chợ đen dấu đi rồi, cho nên muốn nhờ ngươi tìm giúp. Tất nhiên, nếu thông tin này tính phí, ta có thể trả tiền thù lao ho ngươi."
Tô Hành Chỉ dẫn Khánh Trần đi vào trong.
“Giữa chúng ta còn cần nói đến tiền bạc sao, nếu có chuyện thì ngươi chỉ cần nói một câu, nếu ngươi muốn, cả tòa cao ốc Hành Ca này sẽ là của ngươi, Tô Hành Chỉ cũng là của ngươi!"
Khánh Trần nghe vậy thì bình bĩnh rút tay về, hắn luôn cảm thấy tên này rất không đứng đắn...
Lúc này, Tô Hành Chỉ lại nói.
"À, sao ta thấy cái tên Trương Thừa Trạch này quen thế nhỉ. Ông chủ nhỏ chờ một lát, để ta đi tra chuyện này..."
Hắn nói xong thì lấy một cái hộp đen từ trong ngăn tủ đặt lên bàn, sau đó nhẹ nhàng nhấn một cái, hộp đen lập tức biến thành một cái màn hình.
Một bộ bàn phím xuất hiện bên cạnh màn hình.
Tô Hành Chỉ nhanh chóng gõ vào ba chữ Trương Thừa Trạch rồi sửng sốt:
"Ông chủ nhỏ, ngươi tìm hắn làm gì thế? Nếu không có gì bất ngờ xảy ra…Thì chính ta là người đã giấu hắn đi. Đương nhiên ta không biết ngươi đang tìm hắn, tại ta thấy hắn bị Hằng Xã truy sát, nên không muốn cho Lý Đông Trạch thoải mái. Ngoài Trương Thừa Trạch ra thì ta còn giấu rất nhiều người nữa."
Khánh Trần không còn gì để nói, sau đó lại hỏi:
"Ngươi có thù với Lý Đông Trạch à?"
"Đương nhiên rồi!"
Tô Hành Chỉ nói:
"Hắn tự tiện xông vào cao ốc Hành Ca, cướp hết thuốc biến đổi gien trong kho của ta, việc này khiến ta mất hết thể diện, hắn nghĩ không ai dám quản hắn sao!"
"Ừ…. Nhưng ta tò mò, sao hắn nhất định phải cướp của ngươi chứ?"
Khánh Trần hỏi.
"Bởi vì hắn ngang ngược, muốn cố tình gây sự!"
Tô Hành Chỉ nói.
Khánh Trần cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, nhất định phải nghe Lý Đông Trạch nói thế nào mới được...Có khi Tô Hành Chỉ mới là người ra tay trước.
Nhưng lần tới cao ốc Hành Ca này chắc chắn sẽ có thu hoạch, Khánh Trần hỏi:
"Bây giờ Trương Thừa Trạch đang ở đâu? Có an toàn không?"
"À."
Tô Hành Chỉ đáp:
"Hơn 10 giờ tối qua, ta bán hắn cho Nhân Đồ Thường Bình rồi, nếu hắn không may thì chắc đã bị làm thịt, nếu may mắn thì chắc là đang chờ người mua…Ông chủ nhỏ, ta giúp ngươi liên lạc với hắn nhé?"
Khánh Trần hỏi:
"Tên Thường Bình kia, có nghe lời ngươi không?"
"Nghe chứ, tất nhiên là nghe rồi"
Tô Hành Chỉ nói:
"Hắn dám không nghe thì ta sẽ vặn đầu hắn! Lão già kia rất khôn, hắn biết không thể trêu vào ta, với lại đối với hắn, Trương Thừa Trạch chỉ là một món hàng mà thôi, nên không cần vì một món hàng mà đắc tội với ta."
Khánh Trần phát hiện, Tô Hành Chỉ không những có tính cách kỳ quặc, mà còn là một kẻ lắm mồm.
Thật ra, hắn rất chờ mong lúc Diệp Vãn, Lý Đông Trạch, Lâm Tiểu Tiếu, Tô Hành Chỉ tụ lại một chỗ, không biết lúc đó sẽ có như thế nào.
Khánh Trần suy nghĩ mấy giây rồi nói:
"Vậy ngươi có thể gọi điện thoại cho Thường Bình ngay bây giờ không, nhưng ta không muốn thả Trương Thừa Trạch ra ngay, ta còn muốn diễn một vở kịch cho hắn xem nữa."