Chương 32: Ta Từng Nói Thế Ư?
Sau đó dưới cái nhìn nhìn soi mói và trợn mắt hốc mồm của Bàng Đại Hải cùng Dư Hiểu Điệp, hắn ngồi xổm người xuống, thu khối khoáng thạch đã lấy ra đầu tiên vào túi trữ vật, sau đó ngẩng đầu nhìn Bàng Đại Hải: "Có đủ hay không?"
Con mắt Bàng Đại Hải triệt để mở to, vẻ mặt đầy khiếp sợ nhìn Lục Diệp, trong lòng là một mảnh lộn xộn.
Dư Hiểu Điệp cũng bị kinh hãi không nhẹ vì thao tác của Lục Diệp, nàng không hiểu vị Lục đại ca này đang có ý gì.
Lục Diệp lại thu hồi khối khoáng thạch mới lấy ra lần thứ hai rồi ngẩng đầu hỏi Bàng Đại Hải một câu: "Có đủ hay không?"
"Ta. . ." Dường như Bàng Đại Hải rất muốn mắng người, nhưng lời đã ra đến khóe miệng lại nhịn xuống, cố gắng duy trì phong phạm cao nhân.
Chẳng qua lúc này vẻ mặt gã đã có chút bực bội.
Lục Diệp chẳng nói chẳng rằng, tiếp tục vươn ma trảo chộp về phía khối khoáng thạch thứ ba.
Bỗng nhiên có một bàn tay đè xuống cánh tay của hắn, Lục Diệp ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Bàng Đại Hải nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn: "Đủ rồi, đủ rồi!"
Một lát sau.
"Tiểu tử ngươi có chút thú vị đó." Bàng Đại Hải đã thu hai khối khoáng thạch kia rồi.
Dư Hiểu Điệp vẫn đang kinh hồn táng đảm đứng một bên, thấy gã chẳng những không tức giận, ngược lại còn cười rất vui vẻ, thực sự không hiểu rõ trong lòng vị sư huynh này đang suy nghĩ gì.
Sau khi Bàng Đại Hải đã nhìn thấy đủ thành ý, gã cũng dứt khoát nói thẳng: "Tu hành là chuyện cả đời. Cho nên tại thời điểm tu hành ban đầu, tốt nhất là tu sĩ nên căn cứ vào chúc hành hoặc là thiên phú của bản thân để xác định rõ phương hướng tu hành. Đương nhiên thiên phú mà ta nói đến không phải là thiên phú tu hành vừa được kiểm tra đo lường vừa rồi, mà nó là độ phù hợp của bản thân các ngươi với mỗi một loại phái hệ tu luyện."
"Phái hệ?" Lục Diệp nhạy bén nắm được điểm mấu chốt.
Sau đó, hắn hơi nghi hoặc một chút, không phải gã này muốn chỉ điểm bọn họ chuyện chọn tông môn sao? Bây giờ lại nói đến cái gì phái hệ rồi?
"Không sai, là phái hệ!" Bàng Đại Hải gật đầu: "Tu hành giới Cửu châu từng có rất nhiều loại phái hệ kỳ kỳ quái quái, nhưng những loại phái hệ bảo tồn tới cuối cùng lại không nhiều. Chủ yếu chỉ có sáu loại phái hệ, bao gồm: thể tu chủ tu nhục thân, binh tu thiên về cận thân chiến đấu, pháp tu nghiên cứu thuật pháp, y tu hành y tế thế, quỷ tu thông linh U Minh, ngoại tu tinh thông các loại ngoại vật như luyện đan, vẽ bùa, bày trận, chế khí. Đương nhiên, còn có một chút phái hệ nhỏ lẻ khác vẫn còn bảo tồn lại, nhưng cũng không phổ biến. Sau này nếu các ngươi có cơ hội gặp được, đương nhiên sẽ biết."
"Có thể nói sáu phái hệ này bao gồm 99% tu sĩ thuộc tu hành giới Cửu châu, cũng là yếu tố để xác định rõ phương hướng tu hành của các tu sĩ. Nếu như chọn đúng phương hướng, ngày sau tu hành sẽ là làm ít công to. Giống như nói có người trời sinh thần lực, thể trạng cường tráng, đương nhiên cần tuyển chọn con đường thể tu kia. Lại ví dụ như, có người trời sinh đã sở hữu thiên phú cực kỳ xuất sắc trên phương diện thuật pháp, đương nhiên cần đi theo con đường pháp tu. Cũng có người không thích chém chém giết giết, nên đi luyện đan, đi cứu người. Đây đều là lựa chọn thích hợp cho bản thân. Bởi vậy, xác định phái hệ là rất quan trọng. Nếu không sẽ xảy ra tình trạng kiểu này, ví dụ ngươi thích hợp để ngự kiếm nhưng lại đi bái nhập vào Bách Hoa cốc, chắc chắn là không có ai dạy cho ngươi đâu."
Bàng Đại Hải thao thao bất tuyệt giới thiệu một phen, Lục Diệp và Dư Hiểu Điệp nghe được đều liên tục gật đầu, ngay cả Dư Hiểu Điệp cũng chưa từng nghe nói tới những tin tức này.
"Dựa theo lời nói của sư huynh, tông môn khác biệt sẽ thiên về phái hệ khác biệt?" Lục Diệp mơ hồ hiểu được ý tứ của gã.
"Ta từng nói thế ư?" Bàng Đại Hải kinh ngạc.
"Chẳng phải sư huynh vừa nói người Bách Hoa cốc không dạy kiếm sao?"
"Ngươi rất thông minh." Bàng Đại Hải tán thưởng nhìn Lục Diệp một cái. Gã không nghĩ tới đối phương chỉ thông qua một vài lời nói của mình đã suy đoán ra tầng ý nghĩa khác rồi: "Theo lẽ thường, bên trong một tông môn không có khả năng chỉ tồn tại một phái hệ, ít thì hai ba cái, nhiều thì bốn năm cái thậm chí còn nhiều hơn. Như mười đại nhất phẩm tông môn kia chẳng hạn, về cơ bản bọn họ đều có đầy đủ các phái hệ. Đương nhiên cũng có ngoại lệ, Bắc Huyền Kiếm tông chỉ có duy nhất một phái hệ binh tu, mà lại là binh tu cực đoan nhất." Vừa nhắc đến tên Bắc Huyền Kiếm tông, thịt mỡ trên mặt Bàng Đại Hải không kìm được khẽ giật một cái, tựa như gã vừa nhớ tới một hồi ức không mấy tốt đẹp.
Gã dừng một chút rồi mới tiếp tục nói: "Tuy bình thường, một tông môn sẽ do mấy phái hệ tạo thành, nhưng chắc chắn bọn họ sẽ có phái hệ được ưu tiên trọng điểm khác nhau. Loại tình huống này càng lộ rõ hơn trong các tông môn phẩm cấp thấp, bởi vì bọn họ không có quá nhiều tinh lực và tài nguyên để phát triển tất cả phái hệ cùng một lúc. Cứ lấy Phần Nguyệt sơn, một môn phái cũng có mặt lần này để nói đi. Bọn họ lấy pháp tu và đan tu, một nhánh trong ngoại tu làm chủ. Đưa mắt nhìn toàn bộ Binh châu này, linh đan do đan tu Phần Nguyệt sơn luyện chế ra, đều có tiếng tăm rất lớn. Nếu người có Ngũ hành thuộc Hỏa muốn gia nhập Phần Nguyệt sơn, tuyệt đối sẽ có ưu thế rất lớn, bởi vì thời điểm luyện đan luyện khí cần dùng đến linh lực Hỏa chúc hành."
Lúc nói đến câu cuối cùng, gã lại nhìn Lục Diệp một cái, ý ám chỉ đã rất rõ ràng.
Lục Diệp giật mình: "Đây chính là nguyên nhân mà sư huynh nói câu trước đó, phải lấy chúc hành của bản thân để xác định phái hệ trước?"