Nhân Gian Băng Khí

Chương 380: Mười Một tiêu thất rồi

"Vùng não? Tiềm lực khu?" Tiến sĩ điên nhướng mày lên, nhìn Các Lão đứng bên cạnh với vẻ khinh thường, cười xùy nói: "Lí luận rắm chó."

Các Lão cũng chẳng tức giận, chỉ cười cười nói: "Đây không phải là lí luận, ngược lại, chúng ta trong những ghi chép về nghiên cứu của ngươi đã chú ý đến ngươi có một quãng thời gian nghiên cứu về phương diện này, chỉ là tên của nó dường như là tiến hóa gen."

"Đó chính là tiến hóa gen, không phải là cái rắm chó gì mà mở tiềm lực khu ở vùng não ra." Tiến sĩ điên khó chịu nói: "Não của con người là một bộ phận do gen tạo thành, tuy não người hiện giờ xác thực là có hiệu suất sử dụng rất thấp, nhưng đích xác là có thể mượn ngoại lực để xúc tiến tiến hóa gen, tiến hóa gen đồng thời cũng đồng nghĩa với não người tiến hóa, hiểu chưa hả?"

Các Lão liên tiếp gật đầu hai cái, hỏi: "Vậy tiến hóa gen của ngươi có phải là có thể sản sinh một lượng lớn không?"

"Một lượng lớn?" Tiến sĩ điên trợn trừng mắt gầm lên: "Đánh rắm! Ngươi cho rằng gen dễ khống chế như vậy sao?"

Lúc này bên cạnh có hai gã bảo vệ đi vào đem thi thể trong phòng thí nghiệm bỏ vào một cái túi rồi kéo ra, tiến sĩ điên chỉ vào cái túi có chứa thi thể đó kêu lên: "Nhìn thấy chưa hả? Tiến hóa gen đối với tố chất cơ thể con người có yêu cầu cực cao, ta bảo ngươi đưa một vài người thể chất tốt một chút để ta nghiên ngươi, con mẹ ngươi chứ, lại đưa vào mấy thứ thế này? Chó chết!"

Thi thể vừa bị lôi ra đã là thi thể thứ mười sáu trong thời gian gần đây rồi, trong quãng thời gian này tiến sĩ điên liên tục thất bại mười sáu lần, cũng khó trách tính khí lão lại trở nên nóng nảy như vậy.

Các lão đối với tính khí của tiến sĩ điên chẳng hề đề trong lòng, có lẽ là lão ẩn tang rất tốt, ít nhất là trên mặt cũng chẳng lộ ra chút tức giận nào với tiến sĩ điên, chỉ thản nhiên nói: "Đám người này đã là những nhân tài có thể chất thượng đẳng mà chúng ta lựa chọn ra rồi."

"Thể chất thượng đẳng? Nhân tài? Ta nhổ vào!" Tiến sĩ điên thổi râu trừng mắt kêu lớn: "Lấy bọn chúng tới làm thí nghiệm, ta chẳng bằng lấy một con chó làm thí nghiệm còn hơn. Đến cả giai đoạn cải tạo gen sơ cấp còn không chịu nổi, loại thể chất này rõ ràng chỉ là một đống phân chó mà thôi!"

Tựa hồ như đã tức giận tới cực điểm rồi, tiến sĩ điên thở hồng hộc vài hơi rồi mới tức giận nói tiếo: "Ta không quan tâm, các ngươi trộm cũng được, cướp cũng được, nhất định phải lấy một đám người có thể chất tốt nhất tới cho ta."

"Được rồi, nhưng như thế nào mới tính là phù hợp với yêu cầu của ngươi?"

Khi Các Lão hỏi câu hỏi này, tiến sĩ điên liền lập tức nhớ tới thân thể tựa như quái vật của Mười Một. Lão rất muốn Các Lão trực tiếp mang Mười Một về đây, nhưng cách nghĩ này lập tức đã bị phủ quyết, trên thế giới liệu có mấy tên quái vật như thế? Huống chi gen tiến hóa của mười Một đã rất hòan mĩ rồi, chẳng cần cải tạo lại nữa, chỉ cần không ngừng tiến hóa, cuối cùng chẳng biết sẽ tiến hóa tới mức độ kinh khủng thế nào nữa? Tiến sĩ điên không biết được, chỉ đoán rằng gen hoàn mĩ đó cuối cùng sợ rừng sẽ chẳng còn là người nữa mà trực tiếp biến thành thần. Tuy tiến sĩ điên rất muốn tiếp tục nghiên cứu Mười Một, giúp đỡ hắn tiếp tục tiến hóa, đòng thời thỏa mãn lòng hiếu kì của mình đối với gen, nhưng lão biết đây không phải là hiện thực.

Đầu tiên, nếu Mười Một rơi vào tay đám người này, có trời mới biết bọn họ có tự lấy đi nghiên cứu hay không? Đây chẳng phải là vì tiến sĩ điên quan tâm tới sự an nguy của Mười Một, chỉ là lão không nguyện ý nhìn thấy thành quả nghiên cứu của mình bị người khác lấy đi cùng phân hưởng, thậm chí cuối cùng còn được thực hiện tới hòan mĩ trong tay người khác. Tuy cải tạo gen bước đầu của Mười Một không phải là công lao của lão, nhưng trong mắt lão gen đó hoàn toàn là do lão tạo ra. Nói một cách khó nghe, tiến sĩ điên sớm đã coi Mười Một sư thí nghiệm phẩm tư nhân của mình, ai muốn để thành quả nghiên cứu của mình bị người khác cướp mất chứ? Cái này tựa như một tác giả, hao phí tâm lực viết một cuốn sách, một người khác viết một kết cục hoàn mĩ cho cuốn sách này, sau đó tác giả của chỉnh thể cả cuốn sách sửa thành bản thân y, như vâth nguyên tác giả của cuốn sách này nhất định sẽ tức đến ói máu. Tuy tiến sĩ điên không màng danh lợi, nhưng cái lão để ý nhất chính là, kết cục hoàn mĩ này nhất định phải do đích thân lão viết.

Tiếp đó, gen của Mười Một tuy rằng đối với người bình thường mà nói thì rất hoàn mĩ, nhưng tiến sĩ điên biết hắn có một nhược điểm trí mạng. Trên thế giới này không thể có thứ gì hòan mĩ tồn tại, vật cực tất phản. Gen của Mười Một hiện nay đã đạt tới mức giới hạn rồi, cũng chính là sự chịu đựng của thân thể hắn đã đạt tới cực hạn rồi, một khi cố tiến thêm một bước nữa có thể sẽ không phải là tiến hóa mà sợ rằng sẽ biết thành sụp đổ. Cho nên quãng thời gian này tiến sĩ điên vẫn luôn thử nghiệm, nghĩ cách để gen có thể tiến thêm một bước, đáng tiếc là những thí nghiệm phẩm mà tổ chức này đưa tới đều là đồ bỏ, so với thân thể gần như đã đạt tới mức hòan mĩ của Mười Một thì đúng là chỉ đáng vứt đi. Thậm chí đến cả giai đoạn cơ bản nhất để cải tạo nhục thể mà chúng cũng không chịu đựng nổi. Nếu không có cách nào hoàn thành giai đoạn sơ cấp cải tạo gen, như vậy thì những thí nghiệm tiếp theo sẽ chẳng thể tiếp tục được nữa. Cũng khó trách tiến sĩ điên lại tức giận đến như vậy.

Cho đến lúc này, Các Lão một câu cũng không hỏi lão, rốt cuộc là thể chết như thế nào mới là phù hợp yêu cầu đây? Trong mắt của tiến sĩ điên, thể chất hoàn mĩ nhất để làm thí nghiệm chính là tựa như của Mười Một vậy. Nhưng trên thế giới này người có thân thể hoàn mĩ đến như vậy, ít nhất tiến sĩ điên cũng chỉ biến có một mình Mười Một mà thôi.

Tạo từ đầu không được sao? Tiến sĩ điên cũng không phải là chưa thử qua, nhưng vô luận là tổ chức này đưa tới người cường tráng như thế nào, chỉ cần tiêm một mũi xuống, bảo đảm là lập tức xong luôn. Đây cũng là điều khiến tiến sĩ điên bực bội nhất, cái tên "Tiến Sĩ Ma Quỷ" đó đã có thể tạo ra Mười Một, tại sao lão không thể?

Kì thực tiến sĩ điên không hề biết rằng, sự sống sót của Mười Một hoàn toàn là một may mắn đến cực điểm, có thể nói loại gen cải tạo đó, trong một trăm đứa trẻ mới sinh sợ rằng cũng khó mà có được một đứa sống sót, lần đó chỉ có duy nhất một mình Mười Một mà thôi. Nhưng tiến sĩ điên càng không biết rằng, nếu để tiến sĩ Tần biết lão đem người đã thành niên ra cải tạo, đồng thời còn có được thành quả sơ bộ, sợ rằng người phải tức ói máu ngược lại sẽ chính là tiến sĩ Tần. Bởi vì thể chất con người sau khi trưởng thành đã quen với phương thức sắp xếp gen của mình, một khi cường hành làm rối loạn trật tự đó, cái sinh ra được sẽ không còn là người nữa mà là quái vật, đây cũng là nguyên nhân mà việc cải tạo gen của Tiểu Trùng quốc thất bại. Nhưng tiến sĩ Tần thực sự là chẳng còn bao nhiêu thời gian để bồi dưỡng lại một lứa trẻ nhỏ mới sinh nữa rồi, bởi vì sợ rằng lão còn chưa đợi được đến lúc hoàn thành thì tính mệnh đã ô hô ai hai rồi. Huống chi loại bồi dưỡng gen từ lúc mới sinh đó, bởi vì sự xuất hiện của Mười Một, trong mắt lão cũng đã biến thành một tác phẩm thất bại, cho nên phương hướng cải tạo của tiến sĩ Tần đã chuyển sang lựa chọn hợp tác với Indonesia mượn tác dụng của dược vật để kích thích gen tiến hoa, đáng tiếc là nó lại một lần nữa thị Mười Một, thí nghiệm phẩm thất bại đời đầu phá hoại rồi. Có điều cho dù Mười Một không phá hoại, loại thí nghiệm phẩm nhất chắc chắn cũng sẽ chẳng thể thành công, nhưng lần thất bại trong hợp tác với Indonesia đó đã mang tới cho tiến sĩ Tần một dự cảm, lão lại chuyển hướng quay trở lại bí mật bồi dưỡng một đám gen thể mới.

Gen thể rốt cuộc là cái gì? Nếu nói theo khoa học thì đó thích là thích ứng và tiến hoa. Những con khỉ vượn chẳng hề có tí trí lực nào có thể biết thành nhân loại có trí tuệ cao ngày nay, đó chính là thành quả của tiến hóa gen. Những sinh vật vốn sống tại lục địa, cuối cùng biết thành sinh vật thủy tộc của hải dương, hoặc giả là sinh vật của hải dương phát triển thành sinh vật trên lục địa ngày nay, những thứ đó đều là do gen đang tiến hóa. Nhân loại phát triển tới ngày này đã là rất khó tiến hóa thêm được rồi. Cho dù có tiến hóa thì phỏng chừng cũng cần phải có thời gian cả trăm vạn năm nữa, thậm chí có thể lâu hơn. Nhưng thứ luôn khiến cho nhân loại phát hiện bản thân mình vẫn còn tồn tại một không gian tiến hóa cực lớn, đó chính là cấm khu ở não vực, nói cách khác chính là tiềm lực khu. Vì vậy nhân loại đã bắt đầu điên cuồng nghiên cứu thử nghiệm để xem làm thể nào để khai phát tiềm lực khu, thôi thúc gen tiến hóa.

Có rất ít người từ khi sinh ra đã tiếp cận hoặc đã mở ra được tiềm lực khu, đồng thời khống chế nguyên tố tự nhiên, những người này chính là những dị nhân, trong thần thoại cổ đại của phương tây, đó chính là những người được gọi là ma pháp sư. Nhưng đồng dạng, người bình thường cũng có cách để tiếp xúc hoặc tiếp nhập vào tiềm lực khu, tựa như võ học cổ của Long Quốc, đó chính là một trong những phương pháp có thể không ngừng đề cao thể chất bản thân, cường hóa sức mạnh của thân thể tới vô hạn, cuối cùng đột phá tới tiềm lực khi và trở thành tuyệt đỉnh cao thủ. Nhưng loại phương thức này quá tốn thời gian, trừ một số cực ít người ra, phần lớn những người có tư chất bình thường sợ rằng còn chưa đạt tới tiềm lực khi thì đã vì tuổi tác quá già mà chết đi rồi.

Ngoài ra cũng có người dùng cách khác, nhúng tay vào bằng khoa học công nghệ cao. Tựa như tiến sĩ Tần dã hao tận tâm huyết để bồi dưỡng ra Mười Một, đó chính là cái mà tiến sĩ điên gọi là tiến hóa gen. Gen vẫn không ngừng tiến hóa, nói một cách tương đối thì nó đồng nghĩ với việc không ngừng phát triển ra vùng tiềm lực khu chưa bị khai phá ở vùng não. Tiến sĩ tần không hề biết được cái loại khái niệm tiềm lực khu cao thủ, lão bất quá chỉ là muốn tạo ra những chiến sĩ hòan mĩ nhất, cường đại nhất mà thôi, nhưng bất tri bất giác lại cùng với tiềm lực khu không hẹn mà gặp, cuối cùng khiến cho Mười Một phát triển tới tiềm lực khu, dị năng băng xuất hiện trên thân thể.

Thử nghĩ xem, nếu một nhánh quân đội được tạo thành từ những cao nhân tựa như Long Hồn cao thủ, cho dù thực lực bản thân của bọn họ chỉ bằng một nửa những cao thủ kia của Long Hồn, nhánh quân đội đó chắc chắn sẽ là vô địch. Cái tiến sĩ Tần cần chính là loại thành quả này, hơn nữa còn phải là một nhánh quân đội gồm những cao thủ hòan toàn trung thành với lão.

Nhưng tiến sĩ Tần chẳng hề biết rằng, tiềm lực khu cao thủ tuy rằng lợi hại, nhưng bọn họ đều toàn thành quả của việc bọn họ tu luyện nhiều năm, không ngừng đề cao thể chẩt bản thân, lấy thân thể ra để dần dần từng bước thích ứng với tiềm lực khu, đây mới là chân chính đồng bộ với thích ứng và tiến hóa. Nếu cường hành để một người bình thường tiến hóa gen, khi đó sẽ chẳng phải là tiến hóa mà là hủy hoại, cơ thể con người có thể sẽ không chịu nổi nguồn năng lượng cực đại nại mà vỡ vụn. Cho dù thân thể có thể miễn cưỡng chịu được, tâm trí của hắn khẳng định cũng sẽ không giữ được. Bởi vì tiến hóa hem cũng đồng nghĩa với tiến hóa tới một vùng tiềm lực khu còn chưa khai phá ở não vực, đột nhiên có một lực lượng lớn như vậy xung kích đại não, biến thành ngu ngốc cũng có thể tính là một kết quả rất tốt rồi. Tựa như những cơ nhân chiến sĩ của Tiểu Trùng quốc và Indonesia, đều vì vậy nên mới biến thành vô ý thức, chỉ biến hành động một cách vô ý thức theo thể năng mà thôi.

Vậy rốt cuộc thể chất như thế nào mới là thích hợp nhất để chịu đựng thí nghiệm cải tạo gen đây? Đây không chỉ là nan đề khó khăn nhất trước mắt tiến sĩ Tần, đồng dạng cũng là nan đề lớn nhất của tiến sĩ điên.

Suy nghĩ cả một hồi, cuối cùng tiến sĩ điên mới nói: "Các ngươi không phải là đã đem tiểu cô nương ở phòng thí nghiệm của ta tới rồi sao?"

"Cô ta?" Các Lão lập tức lắc đầu cự tuyệt: "Cô ta thì không được, trước mắt nữ nhân này đối với chúng ta còn có chỗ dùng."

Tiến sĩ điên trợn trừng hai mắt nói: "Không được cũng phải được! Trừ tiểu tử đó ra, cũng chỉ có con bé đó là nhân tuyển có thể nhất ưu việt nhất mà ta từng thấy qua thôi!"

"Tiểu tử? Tiểu tử nào?"

Tiến sĩ điên không muốn nói tiếp, xua xua tay nói; "Ta chỉ cần tiểu cô nương này. Mẹ kiếp, không đưa ta, các ngươi cũng đừng mong có được nghiên cứu của ta."

Các Lão có chút khó xử nói: "Đổi người khác được không?"

"Đổi người khác?" Tiến sĩ điên trợn mắt đến trắng dã: "Đổi thành ai? Hay là đổi thành ngươi nhá?"

Các Lão ho khan một tiếng, lão sẽ không hiềm mình sống quá lâu. Hiện nay ai chẳng biết làm thí nghiệm phẩm của tiến sĩ điên đồng nghĩa với nhận lấy cái chết, những người sống khỏe mạnh được đưa và đây chưa từng thấy có một ai có thể sống mà đi ra. Nhưng tổ chức này xác thực cũng rất muốn có được nghiên cứu tiến hóa gen của tiến sĩ điên, tuy bọn họ không hiểu những thứ thuộc về sinh vật học như gen hay gì gì đó, nhưng bọn họ có thể nhìn ra gen tiến hóa này và tiềm lực khu trong võ học lại không hẹn mà gặp nhau. Nếu có thể sinh ra một lượng lớn tiềm lực khu cao thủ, như vậy trên thế giới còn có ai có thể ngăn cản bọn họ chứ?

Nhưng để bọn họ giao ra Hoàng Hậu, điều này thực sự là rất làm khó người ta. Bởi vì bọn họ muốn từ trên người Hoàng Hậu bới ra tư liệu của "Ma Quỷ", còn muốn lợi dụng Hoàng Hậu để dẫn Mười Một ra. Tổ chức này đã bỏ ra một cái giá lớn như vậy, thậm chí còn không tiếc tổn hao một lượng lớn người giả mạo Mười Một đi công kích Long Hồn, đó không chỉ đơn giản là vì để Long Hồn và Mười Một trở mặt với nhau.

Các Lão cúi đầu suy nghĩ một hồi rồi mới nói: "Ta sẽ cố hết sức thử xem, cụ thể thế nào thì cần phải có trưởng lão mới quyết định được." Text được lấy tại Truyện FULL

Tiến sĩ điên vung tay nói: "Tùy ngươi. Nhưng không có nữ nhân đó, các ngươi cũng đừng mong có được thành quả nghiên cứu của ta. Sau này bất kì một nghiên cứu thí nghiệm nào thành công ta cũng sẽ lập tức hỉu đi, các ngươi một sợi lông cũng đừng mong có được."

Các Lão khẽ hừ một tiếng, sắc mặt có chút khó coi quay người đi ra. Cánh cửa thép ở phòng thí nghiệm vừa mới đóng lại, một bảo vệ thân mặc áo trắng đã vội vã chạy tới, ghé sát bên tay lão thì thầm nói: "Các Lão, kế hoạch có biến."

"Ồ?" Các Lão sắc mặt hơi biến hỏi: "Chuyện gì thế?"

"Người đó không thấy đâu nữa, đừng nói là người của chúng ta, đế cả Long Hồn cũng không tìm thấy hắn. Hắn… Hắn hình như đột nhiên biến mất khỏi nhân gian rồi."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất