Nhân Tổ

Chương 313: Yêu thú mở Đan Điền

Yêu khí từ yêu hạch trút xuống vùng bụng mở ra không gian Đan Điền. Không gian mới mở ra liền nhanh chóng co rút, ép yêu khí trở lại. Tôn Kỳ thấy cảnh này cũng không lấy làm lạ, mỗi lần mở ra một huyệt đều là như vậy, phải đấu tranh kiên trì thì mới thành công.

Không gian cứ liên tục co rút rồi mở rộng, yêu khí không ngừng giằng co cố mở rộng và ổn định Đan Điền. Mồ hôi ướt đẫm trán, Tôn Kỳ đang tập trung cực độ, mặc dù đã có kinh nghiệm mở huyệt đạo, nhưng mỗi lần đều vô cùng gian nan.

Yêu khí trong yêu hạch đang tiêu hao thấy rõ, Tôn Kỳ nhanh chóng thiêu đốt lớp mỡ, chuyển hóa năng lượng thành yêu khí nạp vào yêu hạch.

Hắn đang từ một con gấu béo ịch tròn như quả bóng thì từ từ xẹp xuống, tốc độ tiêu hao mỡ thấy rõ.

Một ngày sau, hắn cuối cùng thành công ổn định không gian Đan Điền.

Đây là thành công không nhỏ với hắn, lần đầu tiên có Yêu thú mở ra được Đan Điền. Chứng minh một điều có thể mở ra các huyệt trên các chủng tộc khác nhau, hay ít nhất ở Địa Hùng tộc là mở được.

Mặc dù Đan Điền của Địa Hùng Vương chỉ bằng một phần hai mươi Đan Điền của Ma tộc bình thường nhưng đây vẫn là một thành tựu không nhỏ. Đan Điền mở ra có thể trở thành nơi dự trữ yêu khí thứ hai cùng với yêu hạch, như vậy Địa Hùng Vương đã tăng lên đáng kể khả năng dự trữ yêu khí. Điều này vô cùng có lợi cho tương lai sau này.

Để mở ra Đan Điền, hắn đã tiêu hết lượng mỡ dự trữ, hắn cần bổ sung lại năng lượng thiếu hụt. Nơi hắn mò đến tiếp theo không đâu tốt bằng bờ suối.

Đi tới gần bờ suối, bỗng nhiên hắn đưa mũi khịt khịt, hắn ngửi được một mùi hương khó tả, không quá thơm nồng nhưng lại đầy sức mê hoặc và quyến rũ. Hắn không cưỡng lại được đi theo mùi hương.

Hắn băng qua con suối, đi ra ngoài lãnh thổ của mình, hắn cứ nhắm mắt đưa chân đi theo mùi hương. Bất chợt xuất hiện trước mắt hắn một con gấu đang cọ mình vào thân cây như gãi ngứa.

Hắn chợt dừng lại hơi bối rối, không ngờ trong lúc vô tình hắn đã đi vào lãnh thổ của con gấu khác. Trong tự nhiên đây là hành vi xâm phạm không thể tha thứ, một trận chiến là không thể tránh khỏi.

Hắn định nhẹ nhàng quay đầu rút lui, nhưng mà con gấu kia đã phát hiện ra hắn. Hai con gấu ánh mắt chằm chằm nhìn nhau, Tôn Kỳ phát hiện con gấu kia chính là con gấu bên suối lần trước đánh hắn rớt xuống nước. Con gấu kia rất hung dữ, lần này thì không thể tránh khỏi đánh nhau rồi. Mặt hắn căng thẳng thấy rõ.

Nhưng đáp lại hắn, con gấu kia chu mỏ hú dài: Ư… ư… ư… u…

m thanh này không giống như khiêu khích, giống như là… là… kêu gọi bạn tình. Hắn giật mình nhận ra: Con gấu kia là một con gấu cái as.

Bây giờ đang vào thu, cây cối đang trút lá, trời bắt đầu lạnh dần, loài gấu đang tích trữ mỡ chuẩn bị ngủ đông, đây cũng là thời gian Địa Hùng tộc giao phối. Trong thời gian này gấu cái sẽ tạo ra mùi hương lôi cuốn gấu đực.

Địa Hùng Vương trong lúc vô tình ngửi được mùi hương, để cho bản năng dẫn dắt, cuối cùng đến được đây. Nếu thực sự là Địa Hùng Vương, hắn sẽ lập tức lao lên, nhưng mà đây là Tôn Kỳ, hắn sẽ không bị gấu cái dụ.

Con gấu kia liếc mắt đưa tình, cọ cọ vai vào thân cây, khiến cho tuyến hương bay mùi.

Địa Hùng Vương khịt khịt mũi, ánh mắt mê ly, hắn theo bản năng tiến lên. Con gấu kia thấy vậy lắc lắc cái mông bước đi. Địa Hùng Vương ôm cái cây ngửi ngửi hương thơm vương vấn, ánh mắt càng mê ly, nhìn theo cặp mông vĩ đại, thỉnh thoảng con gấu kia quay đầu ném cho hắn một ánh mắt quyến rũ.

Địa Hùng Vương thật sự đã bị mê hoặc, hắn bất chấp lý trí tiến lên, nhưng khi hắn chồm lên muốn ôm con gấu kia thì bị nó tát cho một cái sưng mặt.

Địa Hùng Vương ôm má, mặt vô tội, hắn thực sự không hiểu chuyện gì, quyến rũ người ta rồi lại đánh người ta là sao?

Con gấu kia lấy tay vỗ vỗ mặt hắn ra vẻ an ủi, sau đó gừ gừ mấy tiếng, giơ lên hai bàn tay.

Địa Hùng Vương ngạc nhiên: đây là ý gì? Mặt Địa Hùng Vương ngáo ngơ như mặt lừa.

Thấy hắn quá chậm hiểu, con gấu kia cốc một cái lên đầu hắn, miệng kêu gừ gừ, giơ lên hai bàn tay.

Địa Hùng Vương lúc này mới hiểu ra, con gấu kia muốn đòi mười con Hồng Bạc Ngư cấp Yêu ngư thì mới cho lại gần. Hắn tất nhiên là không đồng ý, Yêu ngư Hồng Bạc Ngư là cỡ nào khó bắt, cho dù hắn có được thần thức nhưng Hồng Bạc Ngư số lượng rất hiếm, hắn lấy đâu ra mười con cho nàng.

Địa Hùng Vương lắc đầu, giơ lên hai ngón tay.

Con gấu kia thấy vậy tức giận muốn bể phổi. Nó biết ra giá mười con cá có hơi quá, cho phép Địa Hùng Vương trả giá nhưng mà ngươi nghĩ sao lại trả giá từ trên trời rớt xuống dưới đất, nó không tức mới lạ.

Con gấu kia gõ đầu Địa Hùng Vương mấy cái liền. Địa Hùng Vương rơm rớm nước mắt, từ hai ngón tay lại thêm ra một ngón.

Bốp! này thì ba ngón.

Ba ngón không chịu vậy thì bốn ngón. Bốp!

Năm ngón. Bốp!

Sáu ngón. Bốp!

Cuối cùng sau khi bị đánh sưng mặt, Địa Hùng Vương giơ lên tám ngón mới được con gấu kia đồng ý.

Không thể trách con gấu cái này tham lam vì mỗi lần kết đôi xong, gấu đực thường bỏ đi coi như là hết trách nhiệm, chỉ còn lại gấu cái một mình mang thai, bởi vậy nó cần tích trữ thật nhiều năng lượng, chuẩn bị cho thời kỳ mang thai và nuôi con. Bây giờ là giữa thu, sắp đến mùa đông, thức ăn sẽ dần ít đi, gấu sẽ nằm trong hang ngủ qua mùa đông.

Nếu không có sự chuẩn bị đầy đủ, rất có thể cả mẹ lẫn thai đều không qua khỏi mùa đông. Lại nói nếu như thời kỳ này gấu cái được ăn thịt Yêu thú, vậy thì sinh ra con non huyết mạch cũng được nâng cao.

Địa Hùng Vương được đồng ý thì mừng quýnh nhào tới ôm gấu cái. Nhưng đúng lúc này có một tiếng gầm vang trời, chim chóc bay loạn xạ. Địa Hùng Vương và con gấu cái đều ngưng mắt dõi nhìn.

Từ trong rừng cây, một con gấu đen khổng lồ rẽ ra cây rừng, nó cũng thuộc Địa Hùng tộc, cao hơn Địa Hùng Vương nửa cái đầu, trước ngực có một túm lông trắng, mắt trái có một vết sẹo dài, khuôn mặt hung dữ. Con gấu này hẳn là cũng ngửi được mùi hương gấu cái nên mò tới đây.

Nó nhìn con gấu cái rồi quay sang nhìn Địa Hùng Vương, ánh mắt thù địch. Hai con gấu đực chằm chằm nhìn nhau. Không cần nhiều lời, hai con gấu lập tức lao vào nhau. Đây là cuộc chiến tranh giành gấu cái không thể tránh khỏi.

Cả hai con lần đầu giao phong đều sử dụng Lăng Hùng Trảo tấn công. Trảo gấu sắc bén, cắt chém không khí, không cần trực tiếp chạm vào, cây cối xung quanh cũng bị cắt đứt.

Ầm! hai cặp trảo trực tiếp đụng vào nhau, hai con gấu so kè sức mạnh cố đẩy ngã đối thủ. Cả hai giằng co có tiến có lùi.

Cả hai con há miệng rống lớn, hàm răng sắc nhọn ngoặm vào vai đối phương. Địa Hùng Vương cảm nhận rõ ràng, răng của đối phương ghim vào tận xương vai của hắn, còn hắn chỉ cắn qua được lớp da dày ghim vào thịt đối phương. Hiển nhiên là Địa Hùng Vương thất thế, đối phương hẳn là có một chủng tính nào đó tăng cường lực cắn.

Cả hai con gấu lắc đầu muốn xé toạc vai đối phương. Cả hai đều cảm thấy đau đớn, lấy tay đẩy mạnh đối thủ ra, Địa Hùng Vương yếu hơn bị con gấu đen đẩy ngã.

Có được một chút lợi thế, con gấu đen vỗ ngực nhào tới. Địa Hùng Vương tụ yêu khí chuẩn bị phóng ra chiêu Địa Hùng Chi Nộ. Nhưng mà con gấu đen làm sao cho hắn cơ hội tụ lực ra chiêu.

Bốp… xoạc… con gấu đen nhào tát tới, Địa Hùng Vương bị dính một trảo, hắn rách toạc một đường dài từ mang tai tới má, lòi ra đám răng hàm trắng hếu, máu ào ào tuôn ra, Địa Hùng Chi Nộ chưa kịp hình thành đã bị đánh tan.

Đắc thế, con gấu đen liên tục thi triển Lăng Hùng Trảo, Địa Hùng Vương gian nan chống đỡ. Xoạt! một tiếng, ba đường cào cắt dọc mắt phải của Địa Hùng Vương, suýt nữa phế đi một mắt của hắn. Máu chảy ròng ròng che đi con mắt của hắn, lúc này hắn chỉ có thể nhìn được bằng một mắt.

Bị đau càng Địa Hùng Vương phát điên, hắn gào lên đẩy con gấu đen bắn ngược ra. Địa Hùng Vương đứng dậy, miệng gầm gừ. Địa Hùng Vương há miệng muốn tụ chiêu Địa Hùng Chi Nộ, con gấu kia lập tức lao tới cắt đứt chiêu thức.

Địa Hùng Vương nhận ra không thể dùng Địa Hùng Chi Nộ trong trận chiến này. Hắn chỉ có thể dùng Lăng Hùng Trảo lao vào tấn công một cách điên cuồng. Càng đánh càng hăng, huyết tính cùng dã tính nổi lên, cả hai con gấu như muốn sống chết với nhau.

Một lúc sau mệt mỏi, hai con gấu tách ra, bọn chúng thở hồng hộc, máu và mồ hôi ướt đẫm bộ lông, nhưng có thể nhìn ra con gấu đen nhỉnh hơn một chút.

Địa Hùng Vương gầm lên, hắn thực sự tức giận, hắn muốn khởi động Cuồng Bạo liều chết với đối phương. Con gấu đen nhận ra điều này, nhưng nó cũng không lùi bước, đồng thời cũng gồng lên chuẩn bị khởi động Cuồng Bạo.

Cả hai con gấu hừng hực khí thế điên cuồng như muốn ăn tươi nuốt sống đối thủ. Khi cả hai chạm đến cực hạn chuẩn bị rơi vào trạng thái Cuồng Bạo, Địa Hùng Vương đột ngột dừng lại, khí thế của hắn từ từ tiêu tán. Hắn quay đầu bỏ đi.

Hắn cảm thấy không đáng dùng Cuồng Bạo sinh tử với gấu đen chỉ vì một con gấu cái, lý trí của hắn còn chưa bị bản năng che mất, hắn chọn bỏ đi.

Con gấu đen cũng không đuổi theo, đây không phải là trận chiến sinh tử, chỉ cần đuổi đi đối thủ là được, nó gầm lên giương oai, bừng bừng khí thế của kẻ chiến thắng. Nó dời ánh mắt đến con gấu cái gần đó, bây giờ là lúc nó hưởng thành quả chiến đấu.

Con gấu đen chồm tới con gấu cái nhưng ngay lập tức nhận được một cái tát, con gấu đen ngơ ngác, nó không hiểu, nó rõ ràng đã chiến thắng, chứng minh sức mạnh của mình, vậy mà con gấu cái dám từ chối nó. Còn sẵn trong mình hung tính chưa tan, con gấu đen gầm lên muốn dùng bạo lực với con gấu cái.

Nhưng mà con gấu cái cũng không phải dạng vừa, nó lao lên tấn công phủ đầu.

Sau vài chiêu, con gấu đen rơi vào tuyệt đối thế yếu, nó dù sao cũng vừa trải qua một trận quyết chiến, tiêu hao rất lớn, nó bị đánh bò lăn. Con gấu đen nhìn con gấu cái với ánh mắt hung ác, sau đó quay đầu bỏ đi.

Con gấu cái gầm lên đe dọa, cấm nó quay lại.

Tại một gốc cổ thụ, Địa Hùng Vương nằm liếm láp vết thương. Đúng lúc này, bịch! Một con cá rơi vào trước mặt Địa Hùng Vương, hắn ngửa mặt lên nhìn thì thấy con gấu cái, hắn nghiêng đầu ánh mắt nghi hoặc.

Con gấu cái hích hích con cá lại gần miệng hắn, sau đó ngồi xuống nhìn xem hắn, miệng kêu ư… ư… ư…

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất