Chương 135: Hy vọng các người ra sức một chút (2)
"Trấn Ma ti có thể phái người đến, để lão phu mừng rỡ, lần này có Hứa đại nhân ra tay, vậy yêu tà tất nhiên không đường để trốn."
Chu lão gia tử cười ha hả, nâng chén trà lên.
"Lão phu liền dùng trà thay rượu, kính các người một ly!"
"Lão gia tử khách khí!"
Hứa Nghĩa cũng nâng chén trà lên, trên mặt có nụ cười thản nhiên.
Hơi nhấp một ngụm, buông xuống chén trà.
Hứa Nghĩa hỏi: "Mấy người chúng tôi lần này đến đây, chính là vì trảm trừ yêu tà, tránh cho dân chúng của Tấn Thành bị yêu tà gây họa, Chu gia nếu đã từng có không ít đối mặt với yêu tà, không biết có bao nhiêu hiểu biết đối với yêu tà.
Không bằng Chu lão gia tử nói một chút, cũng để chúng tôi hiểu rõ."
Dứt lời.
Mấy người Điền Phi Bạch, cũng đều đem ánh mắt dừng trên người Chu lão gia tử.
Bọn họ không phải lần đầu tiên đến Chu gia, lần trước đến, vừa lúc đối phương không có mặt, cho nên ngày hôm nay mới một lần nữa đến cửa.
Chuyện có quan hệ với yêu tà.
Cũng từ trong tay Thiên Sát Vệ, chiếm được một vài tình báo.
Bây giờ mục đích trở lại Chu gia, đơn giản chính là muốn xác nhận lại một phen mà thôi.
Nghe vậy.
Chu lão gia tử trầm ngâm một phen, hồi tưởng lại một vài sự việc.
Một lúc lâu qua đi, trong mắt ông có kiêng kỵ cùng với sợ hãi thật sâu, dường như nghĩ tới một vài chuyện không tốt.
"Nói đến con yêu tà kia, hiểu biết của lão phu cũng không nhiều lắm, từ nửa tháng trước, Chu gia mỗi khi đến đêm liền bắt đầu có người lần lượt biến mất, mặc cho chúng tôi tìm như thế nào đều tìm không ra.
Thế nhưng vừa đến ban ngày, người biến mất vào buổi tối liền xuất hiện.
Những thi thể này toàn bộ biến thành thây khô, ngã xuống trong hậu hoa viên.
Trong lúc nhất thời, chuyện yêu tà xâm hại lập tức lan truyền ra, không ít người hầu thị nữ đều sợ hãi yêu tà, dứt khoát xin nghỉ rời đi, Chu gia cũng bị ầm ĩ làm cho lòng người hoảng sợ, phải dọn ra khỏi tổ trạch rời đi."
Một hơi nói không ít, Chu lão gia tử có chút thở hổn hển.
Ông nhấp một ngụm trà, làm dịu lại tiếng nói.
"Từ đó về sau, Chu gia chúng tôi liền tạm thời dọn ra khỏi tổ trạch, thật ra không còn người nào tử vong, có thể tưởng tượng Chu gia chúng tôi cũng là đại tộc của Tấn Thành, bị một con yêu tà bức bách đến nông nỗi phải rời khỏi tổ trạch, có thể nói là vô cùng nhục nhã.
Lão phu sau đó phát động lực lượng, dán thông cáo, mời chào không ít cao thủ giang hồ, muốn tiêu diệt con yêu tà này.
Đáng tiếc... Những cao thủ giang hồ kia, có không ít người đều chôn thân trong tay của yêu tà.
Các vị đại nhân nếu như muốn ra tay với yêu tà, cũng phải cẩn thận một chút mới được."
Cuối cùng, Chu lão gia tử cho một lời nhắc nhở.
Hứa Nghĩa không có đáp lời, còn Điền Phi Bạch lại cười nhạo: "Lão gia tử có chút coi thường người của Trấn Ma ti chúng tôi, một con yêu tà nho nhỏ mà thôi, có thể gây ra sóng gió gì.
Chúng tôi không phải là những kẻ gọi là cao thủ giang hồ bên ngoài có thể bằng được."
Nghe nói những lời này.
Trên mặt Chu lão gia tử lộ ra thần sắc xấu hổ.
"Điền đại nhân nói rất đúng, là lão phu lo lắng nhiều."
Hứa Nghĩa ho nhẹ.
Điền Phi Bạch vốn còn muốn nói cái gì, cũng chỉ đành ngậm miệng lại.
Đợi sau khi hắn câm miệng không nói nữa, Hứa Nghĩa mới đem ánh mắt, một lần nữa rơi vào trên người Chu lão gia tử.
"Nghe nói tiểu thư của quý phủ mới trở về từ Dịch Kiếm Môn hôm qua, ban đêm tự mình đi đến tổ trạch của Chu gia một chuyến, giao thủ với con yêu tà kia, chúng tôi muốn gặp mặt Chu tiểu thư một lần, tìm hiểu tình huống cụ thể của yêu tà một phen."
"Ặc..."
Chu lão gia tử ngẩn ra, ông không nghĩ tới chuyện xảy ra đêm qua, truyền tới trong tai đám người Hứa Nghĩa nhanh như vậy.
Sau đó, ông liền phục hồi tinh thần lại.
"Không sai, tiểu nữ đêm qua đích thật là đi đến tổ trạch của Chu gia, đáng tiếc lúc trở về, trên người cũng đã bị thương không nhẹ, bây giờ đang nằm trên giường dưỡng thương ở trong phủ, không có cách nào đến đây gặp mặt."
"Nếu Chu tiểu thư nằm trên giường, chúng tôi tự nhiên không có lý do gì để bắt buộc nàng ta đir a, không biết Chu tiểu thư ở nơi nào, chúng tôi đi qua gặp mặt cũng được."
Hứa Nghĩa đứng lên, rất có ý lập tức đi ngay.
Thấy cảnh này.
Chu lão gia tử cũng không có cách nào từ chối, chỉ có thể gật đầu: "Các vị đại nhân cố ý muốn gặp, vậy lão phu liền dẫn các người đi qua."
"Làm phiền."
Hứa Nghĩa gật đầu.
Mấy người sau đó dưới sự dẫn dắt của Chu lão gia tử, hướng về một sương phòng bên trong Chu gia phủ.
Vừa đi tới sương phòng, có thể nghe được tiếng ho khan thường thường truyền đến.
Nghe được tiếng ho khan.
Bước tiến vốn chậm chạp của Chu lão gia tử, cũng không nhịn được mà đi nhanh hơn.
Đẩy cửa đi vào.
Một mùi thuốc nồng nặc đập vào mặt mà đến.
Chỉ thấy phía sau một bức bình phong, có bóng người thấy không rõ đang nằm.
"Cầm nhi, con không sao chứ!"
Chu lão gia tử đi ra phía sau bình phong, thân thiết hỏi thăm.
Chu Cầm nằm ở trên giường khẽ lắc đầu, bây giờ mặt cười đã trở nên tái nhợt, không có chút huyết sắc.
"Cha, bên ngoài có phải có khách đến hay không?"
Nàng ấy hiện tại mặc dù bị thương trong người, thực lực một thân chịu tổn hại lớn, nhưng vẫn có thể nghe ra tiếng bước chân vừa rồi.
Chu lão gia tử khẽ gật đầu, sau đó nói một vài câu bên tai Chu Cầm.
Chờ thấy Chu Cầm gật đầu đồng ý, ông mới từ phía sau bình phong đi ra, nhìn về phía đám người Hứa Nghĩa rồi chắp tay.
"Các vị đại nhân, các người có cái gì muốn hỏi, có thể hỏi."
"Tốt!"
Đám người Hứa Nghĩa liếc nhau, cũng đi qua bình phong, thấy được Chu Cầm nằm ở trên giường.
Chỉ là liếc mắt.
Trong lòng hai người nam đều chấn động, ánh mắt nhất thời nhu hòa hơn rất nhiều.
Chu Cầm trước mắt tuy rằng sắc mặt tái nhợt không có huyết sắc, nhưng phối hợp với khuôn mặt xinh đẹp ấy, làm cho người ta không tự chủ được sinh ra cảm giác nhìn thấy mà thương.
Nhưng rất nhanh.
Mấy người liền nhíu lông mày một chút.
Bọn họ có thể cảm nhận được rõ ràng, trên người Chu Cầm có khí tức âm tà ngưng mà không tan.
Cũng là bởi vì khí tức âm tà này, dẫn đến đối phương suy yếu như vậy.
"Chu tiểu thư cùng con yêu tà kia giao thủ, vì vậy bị thương?"
Hứa Nghĩa trầm giọng hỏi.
Chu Cầm gật đầu, âm thanh suy yếu vô lực: "Là ta đánh giá thấp thực lực của con yêu tà kia, không nghĩ tới nó mạnh mẽ đến như vậy, nếu không phải ta rút đi nhanh mau, chỉ sợ cũng đã chết ở nơi đó.
Bây giờ âm khí quấn thân, cũng chỉ có thể chờ đợi biện pháp giải quyết."