Chương 134: Hy vọng các người ra sức một chút (1)
Bây giờ có thi thể ở chỗ này, đã nói lên tối hôm qua có xuất hiện tử thương.
Nhìn thi thể một chút.
Thẩm Trường Thanh thu hồi ánh mắt, bắt đầu quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Hắn không phải tiểu tử mới ra đời, đối với thi thể rất khó sinh ra dao động quá lớn trong lòng.
Lúc này.
Hoàn cảnh xung quanh trở nên yên lặng, kèm theo vài phần âm u.
Sương trắng nhạt, không biết tràn ra từ chỗ nào.
Thẩm Trường Thanh không có làm ra động tác gì, chỉ là đứng ở nơi đó, phóng lớn nhận biết, ý đồ tìm đến yêu tà có thể tồn tại phía sau sương trắng.
Sương trắng bắt đầu khởi động, phía sau lưng dường như có một con thú khổng lồ đang hô hấp.
Gió lạnh thổi tới, khiến vạt áo của hắn bay lên.
Bỗng nhiên.
Ở phía sau của Thẩm Trường Thanh, một bóng đen từ trong sương trắng xuất hiện, thân thể thấp bé chậm rãi đi tới, không có gây ra một chút động tĩnh.
Đợi lúc tới gần Thẩm Trường Thanh.
Bóng đen kia mới ngừng lại, giơ lên bàn tay khô héo màu xanh, muốn làm ra động tác tiếp theo.
Ngay tại lúc này.
Thẩm Trường Thanh chợt xoay người lại, vừa lúc nhìn thẳng bóng đen, thay đổi đột ngột, khiến động tác của bóng đen cũng hơi bị dừng lại.
"Thì ra ngươi ở chỗ này!"
Thẩm Trường Thanh cười, hàm răng trắng noãn khiến nụ cười của hắn thoạt nhìn có chút rạng rỡ.
Ở trước mặt hắn.
Là một yêu tà vóc người thấp bé gầy, xấu xí như một bà lão già.
Nói là bà lão, thật ra càng giống như một con khỉ già bề ngoài có vẻ giống người,
Sững sờ qua đi.
Yêu tà rất nhanh có phản ứng, bàn tay khô héo màu xanh cắt không khí, chộp tới hướng ngực của Thẩm Trường Thanh, rất có ý muốn mổ bụng của hắn.
Theo người ở bên ngoài xem ra, động tác này nhanh như quỷ mị.
Nhưng trong mặt của Thẩm Trường Thanh, cũng không có gì khác với người bình thường, không thể nói là rất chậm, nhưng cũng` tuyệt đối không thể nói là nhanh.
Phát sau mà đến trước.
Hắn vươn tay phải, khi yêu tà tấn công đến ngực không đến một tấc, nắm cổ tay của đối phương.
Thiết Sa chưởng đại thành, dưới sự tăng cường của Bất Bại Kim Thân, khiến hai tay của Thẩm Trường Thanh có thể so với thần binh lợi khí.
Dù cho trên người yêu tà mang theo khí tức âm tà đáng sợ, lúc hai người chạm nhau, đều không có cách nào làm gì được hắn nửa phần.
Chỉ thấy bàn tay đang nắm chặt cổ tay, dường như kìm sắt nung đỏ, nắm thật chặt, từng làn khói bốc ra từ bên trong.
Loại đau đớn này.
Khiến yêu tà nhịn không được phát ra tiếng thét chói tai thê thảm.
Nháy mắt tiếp theo.
Thẩm Trường Thanh cảm giác tay không còn, yêu tà trước mắt đã biến mất không thấy.
"Còn muốn chạy?"
"Nào có dễ dàng như vậy!"
Hắn bước ra một bước, thân hình dường như mũi tên rời dây cung bắn ra, sau đó hướng về chỗ không người, tung ra một chưởng trong chớp mắt.
Ầm...
A! !
Lại là một tiếng thét thê thảm, yêu tà vốn đã biến mất trong vô hình, trực tiếp từ đó rơi xuống, trên người phát ra mùi cháy khét, hiển nhiên là bị Thiết Sa chưởng tổn thương không nhẹ.
Sau khi rơi xuống đất.
Yêu tà lại biến mất trong nháy mắt.
Lần này, Thẩm Trường Thanh không có đuổi theo.
Một chưởng vừa rồi, hắn đã đánh tan không ít khí tức âm tà của đối phương.
Nếu như nói lúc trước, con yêu tà kia muốn đột phá cấp U hậu kỳ, như vậy một chưởng này của mình, tuyệt đối khiến nó bị thương không nhẹ.
Không nói đột phá.
Có thể duy trì ở cấp U trung kỳ, đã không dễ dàng.
Làm xong việc này, Thẩm Trường Thanh thản nhiên rời đi.
Một con yêu tà cấp U trung kỳ bị thương, với thực lực của mấy người Trừ Ma sứ thực tập, chỉ cần không phải sơ suất quá mức, trên cơ bản không khó đối phó.
"Làm một người giám hộ, việc ta có thể làm chỉ như vậy, hy vọng các người có thể ra sức một chút, đừng làm cho hai điểm công huân của ta bốc hơi."
Đi ở trên đường, Thẩm Trường Thanh thả lỏng không ít.
Trạch viện của Chu gia rất lớn.
Dưới tình huống như vậy, yêu tà đều có thể tấn công bản thân mình không kiêng nể gì cả.
Vậy rất rõ ràng, vật bị yêu tà nhập hồn, không phải trên một người, mà là ngay bên trong Chu gia.
Bởi vậy có thể thấy được.
Con yêu tà này sau khi bị nhét vào bên trong Chu gia, đã không có người quản.
Mặc kệ thứ đã đặt con yêu tà này vào đó, rốt cục là có suy nghĩ như thế nào, nhưng trong khoảng thời gian ngắn phỏng chừng sẽ không trở lại Chu gia, thu hồi con yêu tà này.
Từ tình huống của đám người Hứa Nghĩa mà xem.
Thời gian đối phương ra tay, cũng ngay trong hai ngày này.
Vì vậy.
Thẩm Trường Thanh không lo lắng, bản thân mình làm con yêu tà kia bị thương, con yêu tà kia sẽ chạy trốn, hoặc là bị người xử lý.
Bởi vì trong tộc yêu tà, cũng là đẳng cấp rất nghiêm.
Con yêu tà kia nghe lệnh của người khác, khi chưa đạt được cho phép, căn bản không dám tự ý rời đi.
Rời khỏi tổ trạch của Chu gia, Thẩm Trường Thanh cũng không có trở lại Thiên Nhất Lâu, mà là đi dạo bên trong Tấn Thành.
Thần sắc nhìn như dễ dàng.
Nhưng trong lòng hắn cũng không có thật sự thả lỏng bao nhiêu.
"Nếu như Vạn Hoa Lâu là cứ điểm Vinh Sinh Minh, như vậy con yêu tà trong tổ trạch của Chu gia, rất có khả năng không phải lệ thuộc vào Vĩnh Sinh Minh..."
"Thật là như vậy, thế lực yêu tà trong Tấn Thành, có thể phân chia thành hai nhóm."
Thẩm Trường Thanh nhìn con phố người đến người đi, hắn phóng lớn nhận biết, muốn nhìn có thể cảm thấy được khí tức âm tà hay không.
Đồng thời, hắn đang suy nghĩ chuyện của Chu gia cùng Vạn Hoa Lâu.
Nội bộ của yêu tà rất phức tạp.
Thẩm Trường Thanh thật ra cũng không biết nhiều.
Vĩnh Sinh Minh chỉ là một thế lực được yêu tà sáng tạo nhằm mục đích phân hoá Nhân tộc, cũng không phải thế lực duy nhất của yêu tà.
Nhưng theo Nhân tộc xem ra, mặc kệ yêu tà chia làm mấy thế lực, đều không có khác biệt gì lớn, bởi vì yêu tà chính là yêu tà, dù cho chia làm vô số thế lực, cũng sẽ được gọi chung là yêu tà.
Chỉ có Vĩnh Sinh Minh.
Mới là khối u ác tính cần Đại Tần coi trọng.
Trong Vĩnh Sinh Minh có tồn tại yêu nhân, có vài yêu nhân trà trộn trong nhân tộc, âm thầm làm mưa làm gió.
Đại Tần nhiều năm qua xảy ra không ít nội chiến, nguyên nhân lớn nhất, chính là có yêu nhân ở sau lưng quấy phá.
Cho nên.
Đại Tần cùng Trấn Ma ti, rất muốn tiêu diệt những tên yêu nhân vẽ đường cho hươu chạy.
...
Bên kia.
Đám người Hứa Nghĩa, cũng đi tới chổ ở hiện tại của Chu gia.
Trong đại đường.
Lão gia tử của Chu gia ngồi ở vị trí bên trái, Hứa Nghĩa ngồi ở vị trí bên phải, phía dưới lần lượt là ba người Điền Phi Bạch.