Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 147: Kéo xác của ngươi lót đáy (2)

Chương 147: Kéo xác của ngươi lót đáy (2)
Đồng dạng.
Ả nếu như có thể chém giết loại cường giả như vậy, hấp thu tinh huyết của đối phương, bản thân nhất định có thể phá vỡ cực hạn của hiện nay, trực tiếp đột phá tới cảnh giới Tông Sư.
Cảnh giới Tông Sư.
Đó là phân chia của Nhân tộc cùng yêu nhân.
Đối với yêu tà mà nói, là cùng cấp với cấp Sát.
"Giết hắn!"
"Nhất định phải giết hắn!"
Nghĩ đến cảnh giới Tông Sư, Hồng Y liếm liếm môi đỏ mọng, trong đôi mắt xanh lục đều là khát vọng nóng rực.
Bốp...
Thân hình biến mất tại chỗ, nháy mắt tiếp theo đã hướng về Thẩm Trường Thanh.
Một kích này.
Ả nhìn trúng Thẩm Trường Thanh phân tâm, cho nên áp dụng đòn tấn công trí mạng.
Kình phong kéo tới.
Thẩm Trường Thanh thoáng tránh được chỗ hiểm, tùy ý để bàn tay của đối phương chạm vào trên người của mình, móng tay dường như lưỡi dao sắc bén, cho dù là Bất Bại Kim Thân tầng thứ bảy, đều không có cách nào ngăn cản.
Quần áo rách tan.
Một sự đau đớn truyền đến.
Bàn tay trực tiếp đâm xuyên vào thân thể của Thẩm Trường Thanh, rồi xuyên ra từ sau lưng.
Một đòn thành công.
Hồng Y đang muốn lộ ra nụ cười, đột nhiên biến sắc, ả phát hiện bàn tay của bản thân cắm vào thân thể của Thẩm Trường Thanh, bị một lực lượng cường đại kẹp lấy, căn bản không có biện pháp rút ra.
"Đến lượt ta!"
Thẩm Trường Thanh nhe răng cười, đau đớn trên thân thể hoàn toàn kích thích ri hung tính trong lòng của hắn.
Huyền Nguyệt đao trảm xuống.
Cả một cánh tay của Hồng Y, đều bị hắn trảm rụng.
Máu đen phun ra, văng lên trên người của Thẩm Trường Thanh không ít, khiến cho da thịt của hắn trong nháy mắt thối rữa.
Đồng thời.
Hồng Y phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, ôm lấy phần cụt tay trực tiếp rút lui về sau.
"Tên điên, ngươi là tên điên!"
Ả ôm tay cụt, ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm Thẩm Trường Thanh, phần tay còn lại của mình bây giờ vẫn đang cắm trong người của đối phương, còn có máu ăn mòn, khiến trạng thái của Thẩm Trường Thanh thoạt nhìn khiến người ta cực kỳ sợ hãi.
Rẹt rẹt!
Cánh tay bị kéo ra, Thẩm Trường Thanh tiện tay vứt bỏ trên mặt đất.
Đồng thời.
Bất Bại Kim Thân đã điên cuồng chữa trị vết thương của thân thể, nhưng so sánh với vết thương xỏ xuyên kinh khủng, chữa trị thân thể chỉ có thể là miễn cưỡng làm được hiệu quả cầm máu mà thôi.
Trường đao chỉ nghiêng mặt đất.
Máu đen, từ thân đao nhỏ giọt xuống mặt đất, ăn mòn mặt đất ra từng lỗ thủng.
"Thoạt nhìn, vết thương của ngươi nghiêm trọng hơn so với ta một chút!"
Thẩm Trường Thanh liếm liếm môi khô khốc, ánh mắt điên cuồng bạo ngược, nhìn chằm chằm vào Hồng Y.
Trận chiến này!
Là trận chiến làm hắn bị thương nghiêm trọng nhất từ khi đi tới thế giới này tới nay.
Thế nhưng...
Trong trận chiến này, Thẩm Trường Thanh phát hiện trong thân thể của bản thân, có vẻ như có thứ gì muốn xuất thế.
Loại cảm giác này.
Khiến hắn không khỏi trầm mê trong đó.
"Ngươi không vào Vĩnh Sinh Minh, quả thật là đáng tiếc!"
Hồng Y sắc mặt lạnh giá, vết thương cũng dần dần vảy kết, mặc dù không có hồi phục lại cánh tay bị chém đứt, nhưng đã không hề chảy máu.
"Tấn Thành cuối cùng vẫn bị hủy diệt, dựa vào lực lượng của một mình ngươi, muốn nghịch thiên căn bản là không có khả năng.
Không vào Vĩnh Sinh Minh, ngươi chỉ có thể chôn cùng Tấn Thành!"
"Tính là ta có chôn cùng Tấn Thành, vậy cũng sẽ kéo xác của người lót đáy..."
Thân thể Thẩm Trường Thanh khẽ động, bước xa phóng về phía trước, trường đao xẹt qua mặt đất, kéo ra ánh lửa liên tiếp.
Ngay sau đó.
Chân trái của hắn dùng sức đạp mạnh, thân thể lăng không nhảy lên, hai tay cầm trường đao hướng về phía Hồng Y, hung hăng bổ xuống.
Cảm nhận được lực lượng ẩn chứa trong một đao này.
Hồng Y cuối cùng lựa chọn rút lui, thân thể của ả dường như bóng đen cấp tốc biến mất.
Khi thân hình của ả biến mất trong nháy mắt.
Trường đao bổ vào mặt đất.
Đao cương vọt ra, khiến cho mặt đất nứt ra, hơn nữa vẫn kéo dài ra rất xa, mới dần dần ngừng lại.
Trường đao vào vỏ.
Nhận biết của Thẩm Trường Thanh phóng tới lớn nhất, xác định Hồng Y đã thật sự rút đi, mới đem ánh mắt nhìn về phía xung quanh.
Tất cả thi khôi.
Bây giờ đã bị hắn chém giết không còn một con.
Tính toán đơn giản, ít nhất cũng có một hai trăm con.
Những con thi khôi này không biết đã chết bao lâu, sau khi bị chém giết, thi thể cấp tốc hư thối. Hòa lẫn với máu đen thùi cùng một chỗ, làm cho người ta ngửi thấy đều muốn nôn mửa.
Từ trong lòng lấy ra một bình Khí Huyết Đan.
Thẩm Trường Thanh không chút nghĩ ngợi, đổ vào trong bụng.
Đan dược vào bụng.
Có lực lượng khí huyết dâng trào bộc phát ra.
Trong đan điền có chân khí dâng lên, mạnh mẽ đem lực lượng của khí huyết xa lạ tiêu ma, chuyển hóa thành chất dinh dưỡng của thân thể.
Trong mấy nhịp hô hấp.
Thẩm Trường Thanh liền cảm giác được, vết thương trên người trở nên ngứa, đồng thời những chổ bị máu ăn mòn, cũng được khôi phục rất nhiều.
"Đánh nhau với yêu nhân, phiền phức không phải lớn bình thường."
Nhìn thương thế của mình, cũng bất đắc dĩ gật đầu.
May mà chính là.
Thiên Vũ Cương Khí của mình đột phá đến tầng mười bốn, hơn nữa còn hấp thu đặc tính của chân khí Thuần Dương, nếu không, một đòn vừa rồi của Hồng Y mang theo khí tức âm hàn, có thể khiến khí huyết của thân thể đông lại.
Không nói chặt đứt cánh tay.
Hắn không bị giết ngược, đều đã không tệ.
Khôi phục vết thương một chút, Thẩm Trường Thanh không có dừng lại, trực tiếp đi về Thiên Nhất Lâu.
Động tĩnh chiến đấu lớn như vậy.
Kết quả không có khiến cho bách tính chú ý, lại kết hợp với lời Hồng Y nói, hắn không cần suy nghĩ đều biết rõ, Tấn Thành chỉ sợ là sẽ xảy ra việc lớn.
Đi ở trên đường.
Nhà dân xung quanh đều tối đen, như không người tồn tại.
Không tốn thời gian quá dài.
May mà chính là, chờ Thẩm Trường Thanh đi tới chỗ con phố của Thiên Nhất Lâu, hoàn cảnh xung quanh mới trở nên bình thường trở lại.
Mặc dù cấm đi lại ban đêm, không có bách tính có can đảm đi ra cửa.
Nhưng nhìn vào bên trong những cánh cửa đóng chặt, thỉnh thoảng có ánh đèn sáng lên, liền chứng minh là có người tồn tại.
Trở về Thiên Nhất Lâu.
Hình dáng khiến người ta sợ hãi của Thẩm Trường Thanh, nhất thời khiến cho tiểu nhị đang đóng cửa khiếp sợ.
"Thẩm, Thẩm công tử..."
"Ta không sao, lập tức mang một thùng nước đến phòng ta, mặt khác chuẩn bị một bộ quần áo sạch sẽ."
Thẩm Trường Thanh căn dặn một câu, liền trực tiếp đi lên tầng ba.
Hắn vừa trở về phòng của mình không bao lâu, liền có người gõ cửa phòng.
Mở cửa.
Một người là Vu Tam, một người là Trọng Trì.
Trong tay người trước dẫn theo một thùng lớn, nước nóng trong thùng còn đang bốc khói, trong tay người còn lại thì đang cầm một bộ quần áo.
Đem nước đổ vào thùng tắm gỗ trong phòng, Vu Tam liền lui ra ngoài.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất