Chương 151: Đại doanh (2)
"Trọng đại nhân có phải ngay từ đầu, đã rõ ràng nội tình của Vạn Hoa Lâu hay không!"
Lúc nói, ông ta đã biểu lộ ra bất mãn.
Có ý gì?
Thiên Sát Vệ các người rõ ràng chuyện của Vạn Hoa Lâu, lại không trao đổi với nha môn chúng tôi, khiến tất cả mọi người của nha môn đều bị lừa gạt.
Chỉ cần nghĩ tới đây.
Niếp Tự liền có chút tức giận.
Đối mặt với chất vấn, thần sắc Trọng Trì bình tĩnh, không nhanh không chậm mà trả lời: "Niếp đại nhân không cần tức giận, Thiên Sát Vệ ban đầu cũng không dám khẳng định, sau lưng Vạn Hoa Lâu chính là có yêu tà của Vĩnh Sinh Minh quấy phá.
Chỉ là lần này Thẩm đại nhân thâm nhập Vạn Hoa Lâu, mới trùng hợp phát hiện vấn đề này mà thôi.
Lại nói tiếp, chuyện của cứ điểm Vinh Sinh Minh không thích hợp tuyên dương, để lộ tiếng gió, không chỉ làm bách tính khủng hoảng, cũng sẽ khiến yêu nhân cảnh giác.
Nhưng ta không nghĩ tới chính là, Vạn Hoa Lâu sẽ trở mặt nhanh như vậy, dẫn đến sự việc đã có chút không khống chế được."
Đối với lời giải thích của Trọng Trì.
Niếp Tự không thoả mãn, ông ta hừ lớn một tiếng, ngược lại cũng không tiếp tục chất vấn cái gì.
Khác với Thẩm Trường Thanh.
Đối phương chính là Trừ Ma sứ của Trấn Ma ti, thân phận và địa vị đều không thấp, ông ta phải giữ khách khí nhất định với đối phương.
Nhưng đối với Trọng Trì mà nói, thì không cần cố kỵ như vậy.
Thiên Sát Vệ tuy rằng lệ thuộc vào Trấn Ma ti, nhưng so sánh với Trừ Ma sứ, vẫn kém hơn một đoạn.
Bản thân mình làm quan phụ mẫu của một thành, địa vị cũng không thấp hơn bao nhiêu so với thân phận quản sự của Thiên Sát Vệ trong khu vực này, tự nhiên không cần khách khí cùng kính nể.
Ngay lúc hai người khắc khẩu.
Người ngồi ở phía trên, lúc này đã mở miệng, âm thanh hiển lộ ra sự uy nghiêm.
"Hai vị đại nhân không cần khắc khẩu, việc đã đến nước này, nói nhiều như vậy cũng không có tác dụng, chuyện bây giờ chúng ta cần làm, chính là nghĩ biện pháp làm sao giải quyết chuyện này."
Nghe vậy.
Trọng Trì gật đầu: "Sở tướng quân nói có lý."
"Trọng đại nhân, Thiên Sát Vệ là tổ chức tình báo cường đại nhất của Trấn Ma ti, không biết đến bây giờ, có thể rõ ràng hành động cụ thể của Vĩnh Sinh Minh, cùng với mục đích phía sau hay không?"
Sở Định trầm giọng hỏi.
Trọng Trì trầm ngâm, chắp tay trả lời: "Thiên Sát Vệ bây giờ đang đem tin tức truyền trở lại, tin tưởng không được bao lâu, Thiên Sát Vệ các nơi, sẽ đem một vài tin tức tương ứng truyền đến.
Theo ta thấy, chuyện ở Tấn Thành không phải là duy nhất."
"Lời này của ông có ý gì?"
Lông mày của Sở Định nhíu lại, ánh mắt trở nên nghiêm nghị.
Ánh mắt nhìn kỹ.
Trọng Trì nhất thời cảm nhận được một chút áp lực, nhưng ông vẫn giữ được bình tĩnh.
"Vị trí địa lý của Tấn Thành không tính là quan trọng cỡ nào, Vĩnh Sinh Minh nếu như chỉ là muốn ra tay tại Tấn Thành, sẽ không kịp làm ra động tĩnh lớn, mà lập tức bị Trấn Ma ti trấn áp xuống.
Huống chi bên ngoài Tấn Thành, cũng có Hắc Hổ Quân đóng quân, càng không cho phép Vĩnh Sinh Minh gây ra gì sóng gió.
Nếu muốn làm hỗn loạn thế cục ở Tấn Thành, như vậy Vĩnh Sinh Minh khẳng định sẽ có chuẩn bị khác ở sau, mà sự chuẩn bị này, hẳn là cần địa phương khác phối hợp.
Thế nhưng tình báo hiện tại tạm thời không có truyền đến, ta cũng không thể làm ra nhiều suy đoán."
"Trọng đại nhân nói có lý."
Sở Định gật đầu.
Lúc này.
Niếp Tự bỗng nhiên nói: "Các người nói xem, Vĩnh Sinh Minh có khả năng có quan hệ gì với Man tộc hay không?"
"Man tộc!"
Sở Định cùng Trọng Trì đều nhướng mày theo bản năng.
Đặc biệt là Sở Định, trên người có một luồng khí tức hung hãn phát ra, có vẻ như cực kỳ phẫn hận đối với Man tộc.
"Bây giờ còn chưa đến thời điểm bắt đầu mùa đông, hẳn là không có quan hệ quá lớn với Man tộc mới đúng, hơn nữa đại quân trấn thủ biên giới các nơi của phủ Đại Hoang, cũng không có phát hiện ra hành động khác thường.
Nếu như là Man tộc muốn tấn công, quân đội trấn thủ sẽ không thể không có một chút động tĩnh."
Phẫn nộ qua đi, Sở Định lại tỉnh táo lắc đầu.
Man tộc hàng năm đều sẽ đánh vào phủ Đại Hoang, mục đích chính là tranh giành, cướp bóc vật tư đủ cam đoan qua mùa đông.
Đôi khi.
Vì cướp đoạt đủ tài nguyên, Man tộc thậm chí có khả năng một mình thâm nhập.
Bất quá.
Mỗi một lần làm như vậy, Man tộc đều sẽ tổn thất nặng nề.
Tuy rằng cướp bóc một chút vật tư trở về, nhưng rất nhiều Man tộc đã chôn thân trên lãnh thổ của Đại Tần.
Luận về tổn thất.
Hơi có ý giết địch tám trăm, tự tổn hại một ngàn.
Nhưng mặc dù là như vậy, Man tộc vẫn không có năm nào dừng lại, mỗi một năm khi đến nhất định thời gian, đều sẽ mạnh mẽ ra tay cướp đoạt.
Thế nhưng.
Thời gian tấn công hàng năm của Man tộc, đa số đều là nằm trong thời điểm gần bắt đầu mùa đông, bây giờ còn chưa vào thu, cách thời điểm bắt đầu mùa đông còn khá xa.
Niếp Tự gật đầu, cười thản nhiên: "Bản quan cũng chỉ là lung tung suy đoán một chút, dù sao vị trí của phủ Đại Hoang có chút xấu hổ, Vĩnh Sinh Minh vô duyên vô cớ làm loạn nơi này, khiến bản quan liên tưởng đến Man tộc mà thôi."
Nói đến đây, sắc mặt của ông ta đã nghiêm nghị lên.
"Bây giờ việc khác tạm không nói đến, hôm qua Chu gia trong Tấn Thành bị diệt, hôm nay lại có yêu tà của Vĩnh Sinh Minh làm loạn, với người của nha môn rất khó duy trì trật tự bên trong thành.
Vì tránh cho bách tính khủng hoảng, đồng thời cũng vì tránh cho có yêu tà khác làm hại, bản quan hy vọng Sở tướng quân có thể ra tay, phái binh vào thành hỗ trợ nha môn ổn định cục diện."
Nói xong.
Ông ta đứng lên, cúi người hành lễ về hướng Sở Định.
Sở Định thoáng trầm ngâm, sau đó cũng gật đầu đồng ý.
"Có thể!"
Hắc Hổ Quân đóng quân ở ngoài thành, bản thân có chức trách bảo vệ thành trì.
Chỉ là trong ngày thường Tấn Thành có nha môn duy trì trật tự, lại có Hắc Hổ Quân kinh sợ từ bên ngoài, sẽ không xảy ra hỗn loạn lớn, cho nên Hắc Hổ Quân tự nhiên không cần phải vào thành.
Nhưng hiện tại khác biệt.
Yêu tà tàn sát bừa bãi.
Đầu tiên là có Vĩnh Sinh Minh, sau lại có thế lực không biết lai lịch của yêu tà, bây giờ bên trong Tấn Thành đã trở nên vô cùng loạn.
Chỉ dựa vào nha môn.
Căn bản không có biện pháp ổn định cục diện trong thành.
Hắc Hổ Quân hành động, là chuyện tất nhiên.
Lúc này.
Một vạn hai ngàn Hắc Hổ Quân đóng quân ở ngoài thành, có hai ngàn người được điều động.
Sở Định nói: "Hai ngàn Hắc Hổ Quân này, chính là nhóm nhất tinh nhuệ dưới trướng của ta trong một vạn hai ngàn Hắc Hổ Quân, hai ngàn người nếu như tạo thành quân trận, coi như là võ giả Tiên Thiên cùng với yêu tà cấp Oán, cũng có thể vây giết.
Dù cho Tông Sư đích thân tới, cũng không phải không có cách nào đối phó."