Chương 218: Bói toán (2)
Hai người Trọng Trì cùng Niếp Tự, ánh mắt cũng trở nên nóng rực.
Tông Sư!
Sự thật đột phá Tông Sư!
Trong lòng mọi người thật dài ở đây nổi lên hy vọng, Thẩm Trường Thanh thẳng thắn lắc đầu.
"Không có, đến bây giờ Thẩm mỗ đều tạm thời không thể lĩnh ngộ chân ý của võ đạo......"
Nghe vậy.
Vẻ mong chờ trong mắt của mọi người nhất thời tan biến rất nhiều.
Không có lĩnh ngộ chân ý của võ đạo, đó chính là không có đột phá cảnh giới Tông Sư.
"Cũng phải......"
"Tông Sư há lại dễ dàng đột phá như vậy!"
Sở Định thở dài.
Tông Sư đích thật là đột phá rất khó, ông đã dừng lại gần mười năm tại cảnh giới Tiên Thiên ngoại cương, đều không có cách nào lĩnh ngộ ra chân ý của võ đạo.
Với độ tuổi như Thẩm Trường Thanh, muốn đột phá Tông Sư càng khó khăn.
Chỉ là ngay từ đầu ký thác kỳ vọng nhất định trên người đối phương, hiện tại nghe nói không có đột phá, mới có cảm giác mất mát.
Cẩn thận suy nghĩ.
Thẩm Trường Thanh không có đột phá, cũng là chuyện hiển nhiên.
Sau đó.
Sở Định nói: "Thẩm đại nhân không có đột phá cũng là bình thường, Tông Sư không dễ dàng, với thiên phú của Thẩm đại nhân có một thời gian lắng đọng, muốn đột phá không phải là chuyện khó khăn tình.
Lúc này Man tộc vào thành, Thẩm đại nhân lại không có đột phá Tông Sư, lúc này chúng ta chỉ có thể tiếp tục kế hoạch ban đầu, kéo dài Man tộc một thời gian, tranh thủ đủ thời gian cho phủ Đại Hoang, sau đó lại nghĩ biện pháp đột phá vòng vây đi ra ngoài."
"Cũng chỉ có thể như vậy!"
Mấy người khác đều gật đầu.
Thực lực không đủ, vậy chỉ có thể lựa chọn phương pháp cẩn thận hơn một chút.
Sau đó.
Sở Định một lần nữa nhìn về phía Thẩm Trường Thanh.
"Thẩm đại nhân tuy rằng không có đột phá, nhưng thực lực của ngươi cũng rất mạnh, ta cùng Mại Nhĩ Ba giao đấu bị thương không nhẹ, vốn lo lắng trong Hắc Hổ Quân không có cường giả tọa trấn, hiện tại Thẩm đại nhân tới, xem như là tạm thời giải quyết khẩn cấp."
Tuy nói Thẩm Trường Thanh không có đột phá, nhưng vẫn là cường giả Tiên Thiên đỉnh phong như trước.
Thực lực như vậy.
Cũng không thể khinh thường.
"Sở tướng quân giao đấu cùng Mại Nhĩ Ba, không biết đối với thực lực của gã ta, có suy nghĩ như thế nào?"
"Suy nghĩ......"
Sở Định sắc mặt trịnh trọng, âm thanh ổn định.
"Ta nói là giao đấu cùng Mại Nhĩ Ba, không bằng nói là bị một đòn của gã đánh bị thương, thực lực của Mại Nhĩ Ba rất mạnh, ta hoài nghi không chỉ là Tông Sư trung kỳ bình thường đơn giản như vậy.
Nếu như là giao đấu chính diện, nhiều nhất mười chiêu ta sẽ chết ở trong tay gã.
Loại thực lực này, quả thật nghe rợn cả người."
Nói đến bản thân mình trong vòng mười chiêu sẽ bị Mại Nhĩ Ba giết chết, trên mặt Sở Định cũng không có một chút xấu hổ.
Một cường giả, phải biết thừa nhận thiếu sót của mình.
Dù cho ông rất là tự tin đối với thực lực của chính mình, cũng phải rõ ràng chênh lệch giữa bản thân cùng đối phương có bao nhiêu lớn.
Không chỉ nói Tiên Thiên.
Coi như là Tông Sư bình thường, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Mại Nhĩ Ba.
"Với thực lực của Sở tướng quân, đều không có cách nào chống lại Mại Nhĩ Ba mười chiêu, xem ra thực lực của Mại Nhĩ Ba đích thật là mạnh mẽ đến đáng sợ!"
"Không sai, Mại Nhĩ Ba làm dũng sĩ nổi danh của Man tộc, bản thân chính là thần lực trời sinh, Tông Sư trong cùng cảnh giới có thể chống lại ít càng thêm ít."
"Ừm......"
Thẩm Trường Thanh gật đầu, lại có thêm vài phần hiểu biết đối với Mại Nhĩ Ba.
Trong mười chiêu chém giết Sở Định.
Nói cách khác.
Nghiêm ngặt mà nói, Sở Định trong tay Mại Nhĩ Ba, phỏng chừng cũng là chống đỡ năm sáu chiêu.
Chênh lệch của hai người, không phải lớn bình thường.
Ầm ầm! !
Lúc này, có nhiều âm thanh truyền ra, dường như long trời lở đất.
Sắc mặt của mọi người đều biến đổi, không hẹn mà cùng đi ra ngoài, vừa lúc nhìn thấy vô số ánh lửa phóng lên cao.
"Đó là vị trí của kho lương!"
Niếp Tự chỉ là trong nháy mắt, liền nhận ra ánh lửa xuất hiện từ đâu.
Kho lương!
Lương thực chưa kịp mang đi, sau đó để lại trong Tấn Thành.
Vị trí của kho lương quan trọng, nên vẫn đều có người của Hắc Hổ Quân canh gác ở nơi đó, hiện tại phương hướng kho lương bốc cháy, liền chứng minh Man tộc đã giết đến bên kia, Hắc Hổ Quân nơi đó không địch lại, chỉ có thể phóng hỏa đốt lương.
Chỉ cần không có lương thực, như vậy đại quân của Man tộc sẽ bị hạn chế.
Dù sao.
Binh mã chưa động lương thảo đi đầu.
Bất luận là trận chiến nào, lương thảo đều là chuyện cực kỳ quan trọng.
Nếu như Man tộc thiếu lương thảo, coi như là có trăm vạn đại quân, cũng không có khả năng công phá phủ Đại Hoang.
Ngược lại cũng thế.
Nếu như lương thảo của Tấn Thành rơi vào trong tay Man tộc, không thể nghi ngờ là làm lớn mạnh thực lực của Man tộc.
Phóng hỏa đốt lương.
Chính là một loại thủ đoạn lưỡng bại câu thương.
......
"Đại nhân, Hắc Hổ Quân phóng hỏa đốt kho lương của Tấn Thành!"
Một người tướng lĩnh Man tộc đến đây bẩm báo.
Sắc mặt Mại Nhĩ Ba âm trầm.
"Lập tức cho người cứu hỏa, kho lương Tấn Thành tuyệt đối không thể để mất, mặt khác phái liệp ưng thăm dò, đem tất cả người Tần trốn ở trong Tấn Thành đều tìm ra, ta muốn mạng của bọn họ!"
"Vâng!"
Tên tướng lĩnh Man tộc kia cuống quít nhận lệnh lui ra.
Lúc người này rời đi, Mại Nhĩ Ba nhìn về phía kho lương đang cháy, sắc mặt lại âm trầm vài phần.
"Phóng hỏa đốt lương, tốt, rất tốt, thật cho rằng phóng hỏa đốt lương là có thể ngăn cản bước tiến của đại quân tộc ta phải không, quả thật buồn cười!"
"Hắc Hổ Quân bây giờ co đầu rút cổ trong thành, mục đích đơn giản là muốn cuốn lấy chúng ta kéo dài thời gian, nếu như tùy ý để bọn chúng làm như thế, chỉ sợ cục diện sẽ bất lợi với chúng ta."
Tư tế của Man tộc ở một bên, nhỏ giọng nhắc nhở một câu.
Nghe vậy.
Thần sắc Mại Nhĩ Ba lạnh lùng.
"Ta tự nhiên rõ ràng mục đích của Hắc Hổ Quân, bọn chúng muốn kéo dài thời gian, khiến phủ Đại Hoang làm ra chuẩn bị, coi như là thật sự để phủ Đại Hoang chuẩn bị, bọn chúng cũng không có khả năng ngăn cản được bước tiến tấn công của Man tộc ta."
"Huống hồ......"
"Ta đã không chuẩn bị cho bọn chúng thời gian!"
Một Tấn Thành cùng với một vạn hai ngàn Hắc Hổ Quân, liền ngăn cản mười hai vạn của Man tộc cả ngày thời gian.
Việc này.
Đã khiến Mại Nhĩ Ba phẫn nộ.
"Ý của đại nhân là?"
"Ta rõ ràng tư tế sở hữu lực lượng bói toán, ta cần ngươi bấm quẻ bói toán, tìm vị trí của Sở Định, chỉ cần giết hắn, Hắc Hổ Quân còn lại liền không cần lo lắng."
Lúc Mại Nhĩ Ba nói, nghiêng đầu nhìn về phía tư tế.