Chương 224: Người trẻ tuổi hơi đẹp trai một chút (2)
Cho nên.
Lúc các quân lính của Man tộc không dám tiến lên, hắn đã một lần nữa ra tay.
Kình phong dưới chân bùng phát, đao khí lộ ra của Huyền Nguyệt Đao vung lên, trong nháy mắt đã chém giết hơn mười quân lính Man tộc.
Ngay sau đó.
Thân thể của Thẩm Trường Thanh lăng không nhảy lên, từng đao cương dài hơn một trường của trường đao lập tức đánh xuống, trong nháy mắt liền bao phủ rất nhiều quân lính Man tộc.
Sau đó.
Quân lính Man tộc nằm trong phạm vi của đao cương, thân thể đều dường như gặp phải sự tấn công mạnh mẽ nào đó, thân thể nổ tung, máu thịt văng khắp nơi.
Một đao này.
Quét sạch cọng rơm cuối cùng trong lòng tất cả quân lính Man tộc.
"Chạy mau a!"
"Hắn không phải người, chạy mau!"
"Không, ta không muốn chết......"
Quân lính Man tộc còn lại đã sợ đến vỡ cả ruột gan, không dám đối diện với Thẩm Trường Thanh nữa, ngược lại quay đầu chạy tán loạn.
Thấy canh này.
Thẩm Trường Thanh cũng không có đuổi giết, chỉ là nhìn về phía Hắc Hổ Quân thương vong không lớn của phía sau, trầm giọng mở miệng.
"Không nên lãng phí thời gian, theo ta rút lui!"
"Đi mau!"
Sở Định không có thời gian để khiếp sợ bao nhiêu, trực tiếp dẫn dắt những người khác đi theo phía sau Thẩm Trường Thanh.
Vốn hắn là phải cướp đoạt một nhóm chiến mã, thế nhưng những con chiến mã ấy đều được Man tộc đặc biệt thuần hóa, nếu như tự ý cướp đoạt, trái lại là sẽ dễ xảy ra chuyện.
Cho nên.
Sở Định chỉ nhìn chiến mã vài lần, liền dẫn dắt Hắc Hổ Quân rời đi.
Còn bản thân Niếp Tự, toàn bộ quá trình đều được bảo vệ ở giữa, căn bản là không có cơ hội giao đấu với Man tộc.
Đối phương lại nói như thế nào, cũng chỉ là một quan văn.
Nếu như để đối phương đứng bên ngoài như nhau giết địch với Hắc Hổ Quân, khó tránh khỏi sẽ có lúc gặp phải bất trắc, cho nên được bảo vệ ở giữa Hắc Hổ Quân là ổn thỏa nhất.
Vốn dĩ.
Khi nhìn thấy đông đảo kỵ binh của Man tộc, Niếp Tự đều làm tốt chuẩn bị Hắc Hổ Quân tan vỡ, sau đó bản thân mình tử trận quang vinh.
Nhưng mà......
Những chuyện xảy ra sau đó, liền hoàn toàn vượt qua dự liệu của ông.
Trước là Hổ Báo Lôi Âm.
Sau lại là một đao chém giết tướng lĩnh của Man tộc, khiến cho gần vạn quân lính Man tộc sợ hãi, bỏ chạy tán loạn.
Tất cả đều xảy ra quá nhanh.
Nhanh đến mức Niếp Tự căn bản không kịp làm ra phản ứng, chỉ có thể bị Hắc Hổ Quân kéo đi.
......
Sau khi Hắc Hổ Quân toàn diện rút đi, quân lính Man tộc do Mại Nhĩ Ba suất lĩnh, cùng với đại quân của Man tộc canh gác ở các cửa thành khác, đều đã chạy đến đây, vừa lúc tiếp nhận những bại quân chạy tán loạn của Man tộc.
Nhìn một đống hỗn độn trước mắt, cùng với vô số thi thể quân lính Man tộc trên mặt đất.
Sắc mặt âm trầm của Mại Nhĩ Ba đều muốn chảy ra nước, ánh mắt của gã rơi vào một người Thiên phu trưởng vẫn đang sợ hãi không thôi.
"Nói, rốt cuộc xảy ra chuyện gì!"
"Khởi, khởi bẩm đại nhân, Hắc Hổ Quân lao ra thành, trong đó, một người bên trong thực lực thông thiên, không chỉ gầm lên một tiếng làm cho chiến mã sợ đến chạy loạn, rồi một đao chém giết Ba Nại Đặc đại nhân, chúng tôi không địch lại......"
"Hắc Hổ Quân tổng cộng có bao nhiêu người?"
"Ước chừng, ước chừng hai ba ngàn!"
Ầm......
Tên Thiên phu trưởng kia vừa dứt lời, Mại Nhĩ Ba trực tiếp vỗ ra một chưởng, lực lượng mạnh mẽ đánh gãy xương của người này, thân thể dường như cỏ khô bay ngang ra, lúc rơi xuống đất đã không có tiếng động.
"Phế vật!"
"Một đám phế vật!"
"Một vạn đại quân của Man tộc, vậy mà bị hai ba ngàn Hắc Hổ Quân đánh bại, tộc của ta đã thua kém như thế từ bao gioờ!"
Mại Nhĩ Ba rống giận gào lên, âm thanh rung động hoang dã.
Gã thật sự nổi giận!
Ngoại trừ bởi vì một phần Hắc Hổ Quân chạy trốn mà phẫn nộ, phẫn nộ lớn nhất chính là một vạn Man tộc, thế mà bị hai ba ngàn Hắc Hổ Quân giết cho chạy tán loạn.
Chuyện này.
Khiến Mại Nhĩ Ba cảm giác, mặt của mình bị Hắc Hổ Quân dẫm đạp trên mặt đất.
Nhìn thấy gã tức giận như vậy, những tướng lĩnh Man tộc còn lại đều l cúi đầu, thân thể liên tục run rẩy, rất sợ đối phương sẽ đem lửa giận trút đến trên đầu của mình.
"Đại nhân, bình tĩnh!"
Tư tế trầm giọng nói một câu, hình như là có tác dụng của lực lượng thần bí, khiến lửa giận trong lòng Mại Nhĩ Ba ổn định được một chút.
Sau đó.
Lão nhìn về phía một người Thiên phu trưởng.
"Vừa rồi là nói, có một người trực tiếp doạ lui chiến mã, sau đó một đao chém chết Ba Nại Đặc?"
"Không sai!"
"Người nọ có hình dáng như thế nào?"
"Một thân áo xanh, thường xuyên sử dụng một thanh trường đao, khuôn mặt thoạt nhìn có chút trẻ tuổi, cụ thể là ai ty chức cũng không nhận ra!"
Tên Thiên phu trưởng kia miễn cưỡng kiềm chế sợ hãi trong lòng, sau khi nói xong, lại là miêu tả chi tiết vẻ ngoài của Thẩm Trường Thanh.
Đối với kẻ địch đã đánh tan tác đám người mình, hắn đương nhiên có ký ức khắc sâu.
Áo xanh.
Trường đao.
Người trẻ tuổi hơi đẹp trai một chút!
Mại Nhĩ Ba tìm lại ký ức trong đầu, cũng không có nhớ kỹ, bản thân mình gặp qua trong Tấn Thành có một vị cao thủ như vậy tồn tại lúc nào.
Theo đạo lý mà nói.
Thực lực của đối phương nếu thật sự mạnh mẽ như thế, như vậy lúc công thành, không có khả năng không có lộ diện.
"Kỳ quái, Tấn Thành lúc nào xuất hiện một vị cường giả như vậy ......"
...
Cường giả trong Tấn Thành, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Người mạnh nhất, hẳn cũng là Sở Định của Hắc Hổ Quân, nhưng thực lực của đối phương tuy mạnh, cũng tuyệt đối không có khả năng một đao chém chết Ba Nại Đặc.
Lại nói như thế nào.
Ba Nại Đặc cũng là Vạn phu trường, thực lực cũng là cảnh giới Tiên Thiên ngoại cương.
Dù cho có một chút chênh lệch với Sở Định, nhưng chênh lệch của hai người cũng tuyệt đối sẽ không quá lớn.
Hơn nữa.
Trước đó giao đấu, Mại Nhĩ Ba có thể khẳng định, Sở Định đã bị thương không nhẹ, bây giờ thực lực cũng sẽ không thể mạnh mẽ hơn so với Ba Nại Đặc.
Về phần......
Dựa vào một tiếng gầm, liền đánh tan một vạn kỵ binh, vậy càng là nói chuyện viễn vông.
Trong nháy mắt.
Mạch suy nghĩ trong đầu Mại Nhĩ Ba hoạt động rất nhanh, suy nghĩ rất nhiều chuyện.
Đối với gã mà nói.
Trong Hắc Hổ Quân đột nhiên xuất hiện một cường giả thần bí, đối với Man tộc mà nói là một chuyện xấu.
Bất quá.
Mại Nhĩ Ba cũng không có lo lắng quá lớn.
Coi như là có cường giả thần bí xuất hiện thì làm sao, gã bây giờ sau khi công phá Tấn Thành, trong tay vẫn đang sở hữu mười vạn đại quân, căn bản không phải một người có thể địch nổi.
Hơn nữa.
Bản thân là cường giả Tông Sư trung kỳ, kẻ có thể chống lại cũng ít càng thêm ít.