Chương 223: Người trẻ tuổi hơi đẹp trai một chút (1)
"Hổ Báo Lôi Âm!"
Sắc mặt Sở Định đầy vẻ hoảng sợ, dường như nhìn thấy chuyện đáng sợ.
Hổ Báo Lôi Âm!
Thế mà lại là Hổ Báo Lôi Âm!
"Tông Sư hậu kỳ, Hổ Báo Lôi Âm......"
Trong miệng Trọng Trì cũng gian nan phun ra mấy chữ, sự khiếp sợ trong lòng không thể ít hơn Sở Định bao nhiêu.
Không phải đã nói, không có lĩnh ngộ ra chân ý của võ đạo sao?
Hổ Báo Lôi Âm lúc này, là tình huống gì!
Cái gọi là Hổ Báo Lôi Âm.
Đó là khí huyết của thân thể đạt đến trình độ cực hạn nào đó, có khả năng biểu hiện ra.
Trong thiên hạ.
Cường giả có thể làm được Hổ Báo Lôi Âm có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Trọng Trì nghĩ như thế nào cũng không ngờ rằng, Thẩm Trường Thanh vốn nên là cảnh giới Tiên Thiên ngoại cương, nhưng bây giờ vậy mà đã đạt đến tình trạng Hổ Báo Lôi Âm.
Nhưng mà.
Người thật sự hiểu biết Hổ Báo Lôi Âm không nhiều lắm, sắc mặt của những người khác nhìn về phía Thẩm Trường Thanh tuy rằng khiếp sợ, nhưng cũng không có hoảng sợ giống hai người.
Lúc này.
Thẩm Trường Thanh chỉ cảm thấy trong thân thể, có một lực lượng cường đại đến cực điểm, đạt đến một mức độ cần phải phát ra ngay.
Bước ra một bước.
Hắn mở rộng miệng, một tiếng gầm dường như bổ trời vạch đất mà ra.
Trong chớp mắt.
Tiếng gầm quét ngangg tất cả, mặt đất vung lên vô số cát bụi.
Ngay sau đó.
Thế xung phong của kỵ binh Man tộc bị kiềm hãm, những con chiến mã hình như là gặp được tồn tại gì đáng sợ, dựng đứng hai chân trước lên không khống chế được, không ít quân lính Man tộc vô ý ngã xuống từ lưng ngựa.
Sau đó.
Rất nhiều chiến mã bỏ chạy tứ tán, khiến cho Man tộc ngã xuống phía dưới, có không ít người bị giẫm đạp đến chết.
Biến cố bỗng nhiên xảy ra, hai bên đều không có phản ứng.
"Giết!"
Thẩm Trường Thanh lại bước ra tiếp một bước, Huyền Nguyệt Đao trong nháy mắt trảm phá không khí, sóng khí quét ngang, đao cương phá không mà ra, gần mười quân lính Man tộc bị trảm thành hai nửa, máu tươi rơi đầy đất.
Lúc hắn ra tay.
Hắc Hổ Quân rốt cục cũng phục hồi tinh thần lại từ trong khiếp sợ.
Sở Định thần sắc hưng phấn, quát lớn: "Mọi người xung phong, tru sát Man tộc!"
Ông hiện tại, hoàn toàn không có xu hướng suy tàn vừa rồi.
Hổ Báo Lôi Âm!
Đó là một vị cường giả tu luyện thành công Hổ Báo Lôi Âm!
Nếu như là Tông Sư vừa đột phá, có thể hoàn thành thành tựu Thiên nhân trảm trong mười vạn đại quân, như vậy cường giả Tông Sư trung kỳ, đó là tương đương với Vạn nhân trảm.
Nhưng mà......
Cường giả tu luyện thành công Hổ Báo Lôi Âm, đạt đến Tông Sư hậu kỳ, ngay cả là ở trong vòng vây của mười vạn đại quân, cũng vẫn có thể qua lại như thường.
Đây là chổ đáng sợ của cường giả đứng đầu.
Thậm chí.
Sở Định bây giờ đang suy nghĩ một chuyện.
Nếu như Thẩm Trường Thanh ra tay sớm, Tấn Thành sẽ không bị Man tộc công phá nhanh như vậy.
Dù sao.
Một vị cường giả tu luyện thành công Hổ Báo Lôi Âm, hoàn toàn có tư cách tọa trấn một phương.
Lúc này đột phá vòng vây.
Đã không là vấn đề gì.
Lúc này.
Biến cố của sự việc, khiến Ba Nại Đặc không kịp phản ứng.
Rõ ràng đám người mình xung phong với kỵ binh, hẳn là dễ dàng nghiền ép những tàn quân kia mới phải, nhưng mà một tiếng rống kinh thiên, khiến cho toàn bộ chiến mã không khống chế được, không chỉ như thế, hắn còn có thể cảm nhận được rõ ràng, nỗi sợ hãi của mãnh hổ bên dưới.
Bây giờ chiến mã chạy tán loạn, thế xung phong đã không tồn tại.
Nhìn thấy Hắc Hổ Quân xung phong tiến đến, Ba Nại Đặc cuống quít phục hồi tinh thần lại, bắt đầu tập hợp đại quân nghênh chiến.
"Không nên hoảng loạn!"
"Mọi người không nên loạn, người Tần chỉ có hai ba ngàn người mà thôi, giết bọn họ trong tộc sẽ có thưởng!"
Những lời Ba Nại Đặc nói, khiến những quân lính Man tộc hoảng loạn đều bắt đầu ổn định tâm thần.
Ngay lúc này.
Thẩm Trường Thanh dường như một con mãnh thú đáng sợ, xung phong chém giết trong quân lính Man tộc, một thanh trường đao như tuyệt thế hung nhận thu hoạch sinh mạng của quân lính Man tộc.
Phàm là có quân lính Man tộc có can đảm ngăn chặn ở trước mặt hắn, đều sẽ trở thành vong hồn dưới đao.
Chỉ trong chốc lát.
Thẩm Trường Thanh cũng đã giết đến trước mặt của Ba Nại Đặc.
Từ lúc chưa khai chiến, hắn đã chú ý tới sự tồn tại của đối phương.
Cho nên.
Vừa khai chiến, Thẩm Trường Thanh chính là rõ ràng hướng về Ba Nại Đặc.
"Không tốt!"
Nhìn thấy Thẩm Trường Thanh tay cầm trường đao đầy máu, khí thế đáng sợ, trong lòng Ba Nại Đặc nhất thời dâng lên sợ hãi.
Hắn không uốn giao tranh chính diện với đối phương, mà là muốn thúc giục mãnh hổ tạm thời rút đi.
Nhưng mà.
Khí huyết sôi trào!
Hổ Báo Lôi Âm!
Tiếng rống đáng sợ phối hợp uy áp của khí thế, trong nháy mắt khiến con mãnh hổ sợ hãi trong lòng, quỳ xuống mặt đất không dám có một chút nhúc nhích.
Cảnh này.
Khiến Ba Nại Đặc vừa sợ vừa giận.
Mắt thấy trường đao của Thẩm Trường Thanh bổ tới, muốn né tránh đã không còn kịp rồi, hắn chỉ có sử dụng đại đao trong tay đón đỡ, muốn ngăn cản đòn tấn công này lại.
Keng......
Huyền Nguyệt Đao trảm xuống, đại đao trong khoảnh khắc vỡ nát, mũi đao không ngừng chém qua thân thể của Ba Nại Đặc.
Một chiêu đắc thủ.
Thẩm Trường Thanh thu đao mà về.
Nhìn về Ba Nại Đặc, chỉ thấy đối phương ngồi yên trên lưng hổ, trên cái trán hiện ra một vết máu rất nhỏ, ngay sau đó vết máu từ từ thành lớn, chợt thân thể chia làm hai nửa rơi xuống mặt đất, nội tạng rơi đầy xung quanh.
"Ba Nại Đặc đại nhân đã chết!"
"Không tốt, Vạn phu trường bị giết!"
"Giết hắn, vì Ba Nại Đặc đại nhân báo thù......"
Quân lính Man tộc xung quanh thấy một màn như vậy, sắc mặt đều kinh hãi gần chết, ngay sau đó liền có quân lính Man tộc lớn tiếng rống lên.
Chỉ là......
Không có bất cứ quân lính Man tộc nào, có can đảm tiến lên.
Thẩm Trường Thanh vừa rồi biểu hiện thực lực, vốn đã tạo thành ám ảnh tâm lý đối với đông đảo quân lính Man tộc, bây giờ lại là một đao chém giết Ba Nại Đặc, càng để cho bọn họ sợ đến ruột gan vỡ ra.
Mặc dù nói Man tộc dũng mãnh không sợ chết, nhưng cũng không có nghĩa là thật sự không sợ chết.
Đối mặt với tồn tại không thể địch lại được, là người đều sẽ cảm thấy sợ hãi và tuyệt vọng.
Bất quá.
Man tộc không dám ra tay, nhưng không có nghĩa là Thẩm Trường Thanh sẽ lãng phí thời gian.
Một đao chém giết Ba Nại Đặc, xem như là tiến thêm một bước suy yếu sĩ khí của Man tộc, thế nhưng bây giờ Hắc Hổ Quân vẫn nằm sâu trong vòng vây của Man tộc, nếu như thời gian kéo dài càng nhiều, phiền phức cũng sẽ càng lớn.