Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 266: Là một mầm tốt (2)

Chương 266: Là một mầm tốt (2)
"Ông cho rằng lão tử nguyện ý đến cái nơi khỉ ho cò gáy của ông à, lão tử ngày hôm nay là dẫn người đến, đây là người do thằng nhóc Đông Phương Chiếu giới thiệu tới, bây giờ muốn gia nhập Võ các ta, ông đăng ký một chút."
"Người mới?"
Vẻ bất mãn trên mặt của lão già biến mất rất nhiều, ánh mắt nhìn về phía người trẻ tuổi đứng ở bên cạnh Chung Ninh.
Chỉ là liếc mắt.
Thẩm Trường Thanh liền cảm thấy bản thân mình hình như bị đối phương nhìn xuyên thấu.
Trên người nổi đầy da gà, hình như rất khó chịu.
"Khí huyết hùng hồn, hệ thống thân thể xem như là nhập môn, nhìn tuổi không lớn, mầm tốt nha, ngày sau nếu như trở thành Trấn Thủ sứ, nói không chừng lại là một vị cường giả đứng đầu, hắn gia nhập Võ các ông thật là đáng tiếc!"
"Câm miệng, thằng nhóc Đông Phương Chiếu đều để hắn gia nhập Võ các, làm gì đến phiên ông lải nhảm ở đây chứ."
Chung Ninh bất mãn quát một tiếng.
Thấy cảnh này.
Lão già cũng không tức giận, chỉ là lắc đầu bật cười.
"Các người, đều là không chịu từ bỏ, cực hạn của cơ thể người nào có dễ dàng phá vỡ như vậy, từ cổ chí kim cũng không có bất kỳ một ai có thể làm được, theo đuổi mù quáng chưa chắc chính là tốt."
"Im con mẹ ông đi."
Chung Ninh thật giống như bị giẫm phải đuôi, giận tím mặt mà quát.
Vốn dĩ ông đều muốn trực tiếp mở miệng mắng chửi người, thế nhưng nghĩ đến bên cạnh còn có người mới, cho nên mạnh mẽ đè xuống lửa giận trong lòng.
"Cũng không phải thật sự không ai có thể thành công, hừ!"
"Đó là chuyện của rất nhiều năm trước, căn bản là không có bất cứ thứ gì để nghiên cứu, hơn nữa, coi như là thật sự có, hoàn cảnh bây giờ cũng không thể phục chế."
Khi đang nói chuyện.
Lão già nhìn thấy sắc mặt của Chung Ninh càng ngày càng kém, cũng không muốn tiếp tục kích thích đối phương.
"Quên đi."
"Các người muốn kiên trì liền kiên trì đi, có lẽ thật sự để cho các người tìm được phương pháp cũng không nhất định, nếu như thật sự tìm được biện pháp có thể phá vỡ cực hạn của võ giả, vậy sẽ là tin mừng của Nhân tộc.
Yêu tà tàn sát nhiều năm như vậy, cũng nên có vài thứ kiềm chế một chút."
Lão già lắc đầu, nghĩ tới một vài chuyện không thoải mái.
Sau đó.
Tầm mắt một lần nữa rơi vào trên người của Thẩm Trường Thanh.
"Đưa lệnh bài thân phận cho ta."
"Mời xem qua."
Thẩm Trường Thanh lấy ra lệnh bài thân phận, sau đó đưa qua.
Tiếp nhận lệnh bài.
Lão già nhìn về phía tin tức bên trên.
"Trừ Ma sứ cấp Địa, Thẩm Trường Thanh......"
Tên rất xa lạ.
Nhưng ông cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ là lấy ra một lệnh bài bằng ngọc còn trống, sau đó khắc mấy chữ ở trên mặt.
Trừ Ma sứ cấp Địa.
Thẩm Trường Thanh.
Chữ viết giống với lệnh bài thân phận, cũng khác biệt chính là, phía dưới ba chữ Trấn Ma ti, thêm ba chữ: Tiềm Tâm các.
Ngay sau đó.
Lão già lại lấy ra một quyển sổ, ghi chép cái gì ở bên trong.
Một lúc lâu sau.
Ông đem lệnh bài bằng ngọc giao cho Thẩm Trường Thanh.
"Ngươi nhỏ máu ở trên mặt, như vậy lệnh bài xem như đã hoàn toàn nhận chủ, sau này coi như là làm mất lệnh bài, ngươi cũng có thể dựa vào liên hệ của hai bên tìm được lệnh bài.
Nếu như không tìm được lệnh bài, ngươi cũng không cần lo lắng.
Bởi vì lệnh bài sau khi rời xa ngươi một canh giờ, mất đi cảm ứng huyết mạch, sẽ tự động tiêu hủy."
Nhỏ máu nhận chủ!
Lời lão già nói, khiến Thẩm Trường Thanh suýt nữa cho rằng bản thân mình đi tới một thế giới tiên hiệp.
Không có chần chờ.
Hắn lấy ra Huyền Nguyệt Đao, cắt một lổ trên ngón tay của mình.
Ngay sau đó.
Không đợi vết thương tự động khép lại, liền mạnh mẽ nặn ra một giọt máu tươi.
Máu tươi chảy ra, rơi vào trên bề mặt của lệnh bài bằng ngọc.
Nhất thời.
Máu tươi cùng lệnh bài bằng ngọc như dung hợp, lệnh bài vốn là màu trắng, đã nhuộm lên màu xanh lục trong yên lặng.
Sau đó lão già lại lấy ra một ngọc bài, trên mặt có khắc tên của Thẩm Trường Thanh.
"Ngươi lại nhỏ một giọt máu tươi vào đây, để ghi chép khí tức của ngươi, phòng ngừa ngày sau có người giả mạo ngươi."
"Tốt."
Thẩm Trường Thanh không có cách nào, chỉ có thể cắt ra vết thương đã khép lại.
Cũng là một giọt máu tươi rơi vào.
Lão già gật đầu thoả mãn, đem mảnh ngọc bài thu hồi, sau đó nói.
"Lệnh bài bằng ngọc này là lệnh bài thân phận mới của ngươi ngày sau tại Trấn Ma ti, lệnh bài thân phận ban đầu của ngươi có thể vứt đi không cần, bất quá lệnh bài thân phận cuối cùng vẫn đồ vật quan trọng, không thể tuỳ ý vứt bỏ.
Ngươi có thể đem lệnh bài giao cho Nội Vụ các, tự nhiên sẽ có người xử lý giúp ngươi.
Hơn nữa lệnh bài thân phận sau khi giao cho Nội Vụ các, về sau có phiền phức vì lệnh bài thân phận, cũng không có quan hệ như thế nào với ngươi."
"Vậy làm phiền tiền bối."
"Việc nhỏ."
Lão già cười nhạt, ngay sau đó lấy ra một thứ, viết một tấm bằng chứng, sau đó in con dấu đặc biệt của Nội Vụ các, rồi đưa tới trước mặt của Thẩm Trường Thanh.
"Đây là bằng chứng thu hồi lệnh bài thân phận, ngươi có thể giữ lấy, bình thường cái thứ này không có tác dụng gì, chỉ là ngày sau lỡ như có xảy ra tranh cãi, có thể sẽ dùng đến mà thôi."
"Cảm ơn."
Thẩm Trường Thanh nhìn nội dung bên trong bằng chứng, sau đó thu hồi.
Nội dung không có gì thần kỳ, chính là viết lệnh bài thân phận ban đầu của hắn, đã giao cho Nội Vụ các mà thôi, còn lại chính là một con dấu.
Con dấu có chút khác với con dấu của Đại Tần mà hắn đã từng nhìn thấy.
Hơn nữa con dấu đỏ tươi như máu, không biết là do vật liệu gì tạo thành.
"Đã đăng ký xong, sau này có vấn đề gì, cũng có thể đến Nội Vụ các tìm ta, lão phu là Đàm Thiên Cơ, là trưởng lão của Nội Vụ các, ngươi gọi ta là cái gì đều có thể, chỉ cần không lễ phép giống như Chung lão quỷ là được."
Lão già, cũng đã là Đàm Thiên Cơ cười nói.
Nghe vậy.
Sắc mặt Chung Ninh trở nên xấu xí.
"Người của Võ các ta, còn cần đến tìm người của Nội Vụ các hỗ trợ à, ngươi không phải là chưa tỉnh ngủ chứ, nếu đăng ký xong vậy không có việc gì, đừng nói nhảm nhiều như vậy."
Nói xong.
Ông nhìn về phía Thẩm Trường Thanh.
"Đăng ký danh sách xong rồi, từ hôm nay trở đi ngươi coi như là người của Võ các ta, có một số việc chờ trở về Võ các, ta sẽ chậm rãi nói với ngươi, đi thôi."
"Ặc, Đàm trưởng lão cáo từ."
"Đi thong thả."
Đàm Thiên Cơ cười.
Nhìn bóng lưng của hai người rời đi, một lần nữa ngồi trở về chỗ, thần sắc có chút kỳ quái.
"Đích thật là một mầm tốt, bao nhiêu năm qua không có ai giống như hắn, có thể trong độ tuổi này, đã chính thức bước vào hệ thống thân thể, chỉ tiếc võ đạo có hạn, ngay cả là thiên phú cao tới đâu, cũng vô lực nối nghiệp."
Tự lẩm bẩm một phen, ông lắc đầu cười khổ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất