Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 274: Gấp rút tiếp viện (1)

Chương 274: Gấp rút tiếp viện (1)
"Bây giờ bên trong Tiềm Tâm các, có cường giả của hệ thống tinh thần đỉnh phong hay không?"
"Có!"
Địch Thu gật đầu.
"Các chủ của Võ các nghe đồn chính là hệ thống tinh thần đỉnh phong, mấy người Các chủ khác của Tiềm Tâm các, đều có thực lực mạnh mẽ, thực lực cụ thể ở giai đoạn gì, ta cũng không dám xác định, có vẻ như là không kém Các chủ của Võ các."
"Các chủ của Võ các!"
Thẩm Trường Thanh không chỉ một lần nghe nói về đối phương, thế nhưng từ trong miệng của Địch Thu, mới xem như là rõ ràng sự mạnh mẽ của đối phương.
Cẩn thận suy nghĩ.
Cũng đích thật là như vậy.
Võ các đã cường đại như thế rồi, người có thể trở thành Các chủ của Võ các, sao có thể sẽ yếu kém.
"Không biết Các chủ của Võ các, so sánh với Trấn Thủ sứ, người nào mạnh mẽ hơn?"
"Hắc, Trấn Thủ sứ bình thường, Các chủ tự nhiên không hãi sợ."
Địch Thu lặng lẽ cười nói.
Nghe vậy, Thẩm Trường Thanh đối với thực lực của Trấn Thủ sứ, lại có một đánh giá đại khái mới.
Trấn Thủ sứ bình thường.
Mạnh hơn so với Tông Sư bình thường, đại khái là cùng cấp với cường giả đỉnh phong của một hệ thống.
Thế nhưng trong lời nói của Địch Thu còn có một ý khác, đó chính là có Trấn Thủ sứ mạnh mẽ, hơn nữa là còn mạnh mẽ hơn so với Các chủ của Võ các.
"Như vậy Các chủ của Võ các tên là gì?"
"Không rõ ràng lắm, Các chủ đến vô ảnh đi vô tung, chân chính rõ ràng danh hiệu của Các chủ, hẳn cũng chỉ có những trưởng lão kia mà thôi."
Địch Thu lắc đầu, sau đó ông nhìn về phía Thẩm Trường Thanh, trên khuôn mặt già nua có nụ cười ôn hòa.
"Hôm nay hàn huyên không ít cùng tiểu hữu, ngày khác có cơ hội ngươi và ta lại thân mật trò chuyện một phen, độ tuổi như vậy đã nhập môn hệ thống thân thể, thiên phú của tiểu hữu trong võ đạo nhất định mạnh mẽ, hẳn là trong phương diện võ học, cũng có không ít kiến giải riêng của mình.
Chỉ là hiện tại ta còn có chuyện khác phải làm, trước hết cáo từ."
Chắp tay.
Người tự xưng là lão nhân của Võ các, liền xoay người rời đi.
Thẩm Trường Thanh đứng ở tại chỗ ổn định lại trạng thái, nhìn thoáng qua ngọc bích, cũng rời khỏi chổ này.
...
Lúc Thẩm Trường Thanh ở trong Trấn Ma ti, thế cục của Đại Tần cũng đã thay đổi trong nháy mắt.
Đô thống Vệ Cao của Đại Tần, suất lĩnh tám mươi vạn Hỏa Lân quân, đi đến phủ Đại Hoang.
Hỏa Lân quân.
Đó là đội quân mạnh mẽ nổi danh trong Đại Tần, hoàn toàn có thể sánh ngang với Hắc Hổ Quân.
Khác nhau chính là.
Hỏa Lân quân bảo hộ vùng Trung Nguyên, Hắc Hổ Quân lại là trấn thủ phủ Đại Hoang.
Bây giờ trăm vạn Man tộc tấn công mạnh mẽ, Hắc Hổ Quân bất ngờ không kịp đề phòng, cũng đã tổn thương không nhẹ, tạm thời chống lại Man tộc không có vấn đề, thế nhưng nếu muốn tru diệt Man tộc hoặc là đánh ra phủ Đại Hoang, vậy lại là lực bất tòng tâm.
...
Phủ Đại Hoang.
Thành Cửu Hoang.
Ở đây trước kia là một thành lớn quan trọng của phủ Đại Hoang, nhưng bây giờ rơi vào trong tay Man tộc, trở thành địa phương chủ yếu đối kháng Đại Tần của Man tộc.
Trong thành.
Có Man tộc tuần tra qua lại.
Trên mặt đất thỉnh thoảng có thể thấy được thi thể của bách tính, thế nhưng lại không có khiến cho bất cứ Man tộc nào chú ý.
Nha môn trước kia, hiện tại đã trở thành đại bản doanh của Man tộc.
Trong nội đường.
Có ca cơ khiêu vũ, trên mặt mỗi ca cơ miễn cưỡng lộ ra nụ cười, nhưng trong mắt có giấu diếm vẻ sợ hãi.
"Bây giờ quân ta đánh vào phủ Đại Hoang đã một thời gian, nghĩ đến Đại Tần bên kia cũng đã làm ra bố trí, các ngươi nói xem, viện quân của Đại Tần đại khái cần bao lâu mới có thể đến?"
Một người trung niên cởi trần trên thân, trên da có hoa văn kỳ dị, đang ôm một người ca cơ, nhìn các tướng lĩnh Man tộc khác mà cười nói.
Ngả Tát Khắc!
Gã ta là người cầm đầu đánh vào phủ Đại Hoang lần này của Man tộc, trăm vạn đại quân Man tộc, đều nằm dưới trướng gã.
Mà ca cơ trong lòng của gã, trên mặt cười cố gắng bày ra nụ cười, thế nhưng thân thể mềm mại vẫn đang nhẹ nhàng run rẩy.
Nghe vậy.
Có tướng lĩnh Man tộc uống một ngụm rượu, lớn tiếng nói: "Điều binh khiển tướng không phải chuyện một ngày hai ngày, theo ta thấy, Đại Tần coi như là có viện quân, cũng phải nửa tháng sau mới có thể đến.
Bất quá hiện tại sức chống cự của phủ Đại Hoang cũng khá mạnh mẽ, nửa tháng thời gian, chúng ta rất khó công chiếm được phủ Đại Hoang."
Dứt lời.
Lại có tướng lĩnh Man tộc nói tiếp.
"Vĩnh Sinh Minh bên kia, hình như vận dụng lực lượng không nhiều lắm, nếu như bọn họ nguyện ý phối hợp, chúng ta vẫn có hi vọng thành công."
Vĩnh Sinh Minh!
Khi nhắc tới ba chữ này, tình cảnh hình như ngưng trệ vài phần.
Trên mặt của mỗi tướng lĩnh Man tộc, đều có kiêng kỵ thật sâu.
"Chúng ta không thể trông cậy quá mức vào Vĩnh Sinh Minh, nói như thế nào, yêu tà từ đầu đến cuối cùng không phải bạn của tộc ta, thế lực yêu ma sau lưng của Vĩnh Sinh Minh rất mạnh mẽ, nếu như tộc của ta thật sự dựa vào Vĩnh Sinh Minh để công chiếm Đại Tần, kết quả cũng không phải chúng ta muốn."
Ánh mắt của Ngả Tát Khắc có tia sáng lạnh hiện ra.
Hợp tác với yêu tà, đó chính là bảo hổ lột da.
Chỉ là thế cục hiện tại của Man tộc đang gặp chuyện nghiêm trọng, mới không thể không làm như vậy mà thôi.
Sau đó.
Gã đổi đề tài.
"Nhưng hiện tại Vĩnh Sinh Minh ra sức thật không nhỏ, người của tam đại Trấn Ma ti trong phủ Đại Hoang đều bị cuốn lấy, nếu không phải người của Trấn Ma ti bị cuốn lấy, quân ta cũng không thể dễ dàng công chiếm gần như một nửa phủ Đại Hoang."
Trăm vạn Man tộc có thể đơn giản đánh vào phủ Đại Hoang, Vĩnh Sinh Minh cũng ra sức không nhỏ.
Trấn Ma ti.
Là vốn liếng để Đại Tần đối kháng yêu tà, cũng là thủ đoạn quan trọng duy trì Đại Tần ổn định cục diện.
Ngày xưa Man tộc tiến vào phủ Đại Hoang cướp bóc, có đôi khi đều gặp tổn thất nghiêm trọng trong tay Trấn Ma ti.
"Hừ, Vĩnh Sinh Minh nếu như thật sự cuốn lấy Trấn Ma ti, Mại Nhĩ Ba sao lại bị người chém giết!"
Một người tướng lĩnh Man tộc trung niên lộ vẻ mặt bất mãn.
Nghe vậy.
Trên mặt Ngả Tát Khắc cũng có sát ý hiện lên, nhưng rất nhanh lại biến mất không thấy, chỉ là ánh mắt sắc bén như đao.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất