Chương 385: Tháp Phong Ma (2)
"Trấn Thủ sứ!"
Thần sắc của Đông Phương Chiếu trở nên không hiểu, biểu tình cười như không cười, làm cho người ta nhìn mà có chút quỷ dị.
Hơi thở tiếp theo.
Ông liền đứng dậy từ trên vị trí, đi tới trước mặt của Thẩm Trường Thanh.
"Dựa theo đạo lý mà nói, ngươi thật sự là có tư cách biết, cái gì mới là Trấn Thủ sứ."
Nói đến đây.
Đông Phương Chiếu nghiêng thân đi ra bên ngoài.
"Ngươi đi theo ta!"
Thẩm Trường Thanh không có chần chờ, đi theo phía sau của đối phương.
"Đông Phương trấn thủ là muốn dẫn ta đi đâu?"
"Đi rồi ngươi sẽ biết."
Đông Phương Chiếu mỉm cười.
Thấy cảnh này.
Thẩm Trường Thanh cũng không thể truy vấn nhiều.
Hai người một trước một sau, trực tiếp đi đến bên trong Trấn Ma ti.
Trấn Ma ngục!
Trấn Thủ viện!
Cuối cùng, hai người dừng lại trước một tòa tháp cao.
Đối với tòa tháp này, Thẩm Trường Thanh tuy rằng chưa từng tới qua, thế nhưng thường xuyên nhìn thấy xa xa trong Tiềm Tâm các.
Tháp Phong Ma!
"Tháp Phong Ma?" Trong lòng của hắn chấn động.
Lúc này ở chổ lối vào của tháp Phong Ma, cũng là có hai con sư tử bằng đá dường như lối vào của Trấn Ma ngục, nhưng khác biệt chính là, hai con sư tử đá này càng uy vũ và khí phách hơn.
Trừ cái này ra.
Tại vị trí của lối vào, còn có hai người ngồi khoanh chân.
Hai người này thoạt nhìn như có vẻ gần đất xa trời.
Khi nhìn thấy Đông Phương Chiếu đến đây, hai người đều đứng dậy hành lễ: "Bái kiến Đông Phương trấn thủ!"
"Ta muốn tiến vào tháp Phong Ma."
Khi đang nói chuyện, ông đưa ra lệnh bài thân phận của mình.
Người bên trái chăm chú kiểm tra lệnh bài một chút, sau đó người bên phải, thì đưa vào chân nguyên trong tháp Phong Ma.
Trong nháy mắt.
Gương đồng đặt phía trên lối vào của tháp Phong Ma, hình như là được kích hoạt, một ánh sáng màu vàng chiếu xuống, trong nháy mắt chiếu vào trên người của Đông Phương Chiếu.
Cùng một thời điểm.
Trên mặt gương đồng, cũng xuất hiện hình ảnh của Đông Phương Chiếu.
Một lát sau.
Ánh sáng biến mất, Đông Phương Chiếu lui qua bên cạnh một bước, người bên trái cũng đem lệnh bài thân phận trả trở lại.
"Thẩm trừ ma, ngươi tiến lên đây."
Ông nhìn về phía Thẩm Trường Thanh đứng bất động ở tại chỗ, trầm giọng mở miệng.
Thẩm Trường Thanh nghe vậy, cũng tiến lên vị trí Đông Phương Chiếu vừa rồi đứng.
Cách làm tương tự.
Một tia sáng màu vàng chiếu xuống, hắn cảm giác cả người mình được một lực lượng ấm áp dào dạt bao phủ.
Thẩm Trường Thanh lúc này.
Trong lòng chỉ có một cảm giác, đó chính là: thoải mái!
Ngoại trừ thoải mái, hắn nghĩ không ra từ thứ hai.
Rất nhanh.
Tia sáng màu vàng biến mất, cửa lớn của tháp Phong Ma cũng ầm ầm mở ra, một luồng khí tức âm u lạnh lẽo từ đó truyền ra, khiến cho mặt đất đều ngưng tụ một chút trắng sương.
"Trấn thủ đại nhân mời vào!"
Hai người lui về một bước, đối với Thẩm Trường Thanh cũng hoàn toàn như không nhìn thấy, ngoại trừ trước đó sử dụng ánh sáng vàng, là không còn cái khác, cho dù là đưa ra lệnh bài thân phận cũng không cần.
"Làm phiền."
Đông Phương Chiếu gật đầu, đi trước một bước hướng về bên trong tháp Phong Ma.
Nhìn đến đây, Thẩm Trường Thanh cũng theo đối phương đi vào.
Đợi hai người hoàn toàn đi vào, lối vào của tháp Phong Ma cũng ầm ầm đóng lại.
Bên trong tháp Phong Ma.
Thẩm Trường Thanh nhìn tình cảnh trước mắt, chỉ thấy đó là một không gian hoàn toàn khép kín, hai bên tường đặt đồ vật nào đó không biết tên, cung cấp nguồn sáng, cam đoan bên trong tháp Phong Ma sẽ không rơi vào trạng thái u ám.
"Xin hỏi đại nhân, gương đồng vừa rồi, đến tột cùng là thứ gì?"
Hắn nghĩ tới chuyện vừa rồi gặp phải.
Đông Phương Chiếu nói: "Đó là Kính Chiếu Ma, là vật phẩm do Phong Ma các nghiên cứu ra, phàm là được ánh sáng vàng quang chiếu xuống, bất luận yêu tà gì đều không chỗ nào che giấu, tháp Phong Ma không giống bình thường, yêu ma bị phong ấn bên trong đều cực kỳ quan trọng, nếu như xảy ra vấn đề, đối với thủ đô mà nói, sẽ có đả kích mang tính chất huỷ diệt."
Kính Chiếu Ma!
Hay thật, cái này không phải là Kính Chiếu Yêu trong truyền thuyết thần thoại sao?
Thẩm Trường Thanh không nhịn được âm thầm trào phúng, hắn không nghĩ tới Phong Ma các vậy mà sẽ nghiên cứu ra vật này.
Chờ một chút......
"Nếu Phong Ma các nghiên cứu ra Kính Chiếu Ma, chúng ta vì sao không sử dụng Kính Chiếu Ma, tin tưởng có Kính Chiếu Ma, những yêu tà lẻn vào thủ đô, tuyệt đối không chỗ nào che giấu, dù cho bọn chúng lẻn vào thủ đô, cũng không có bất cứ biện pháp gì."
Kính Chiếu Ma treo trên cửa thành của thủ đô, vậy còn không phải là chỉ kẻ nào đánh kẻ đó sao.
Tất cả yêu tà có ý đồ lẻn vào thủ đô, ở trước mặt Kính Chiếu Ma, đều không có bất luận cơ hội ẩn dấu.
Đông Phương Chiếu cười nhạt: "Những lời của người, cũng quả thật là một biện pháp, chỉ là chế tạo Kính Chiếu Ma không dễ dàng, cần rất nhiều thời gian và c6ng sức, Kính Chiếu Ma của tháp Phong Ma bây giờ đã tiêu hao không ít thời gian của Phong Ma các, mới nghiên cứu chế tạo thành công.
Nếu như muốn hoàn toàn phổ biến, tạm thời không có cách nào làm được."
"Thật sự là đáng tiếc!" Thẩm Trường Thanh thở dài, theo hắn thấy, Kính Chiếu Ma chính là vũ khí sắc bén tìm kiếm yêu tà.
Mặc kệ yêu tà ẩn dấu như thế nào, dù sao thì chỉ cần có Kính Chiếu Ma, vậy có thể tìm ra chân thân của đối phương.
Đến lúc đó.
Giá trị giết chóc còn không phải tùy ý để bản thân mình thu hoạch sao.
Nhưng từ ý trong lời nói của Đông Phương Chiếu mà nghe, Kính Chiếu Ma cực kỳ quý giá và rất thưa thớt, bản thân mình muốn đạt được Kính Chiếu Ma, khả năng cực kỳ bé nhỏ.
Trừ khi một ngày kia, Kính Chiếu Ma có thể sản xuất số lượng lớn.
Bằng không.
Thẩm Trường Thanh cảm giác bản thân mình sẽ không có cơ hội sở hữu.
"Đến đây!"
Đông Phương Chiếu không có dừng lại bao lâu, sau đó liền đi đến tầng thứ hai.
Trong tầng thứ nhất của tháp Phong Ma, cầu thang không biết sử dụng chất liệu gì chế tạo thành, trực tiếp đi lên tầng cao hơn.
Lúc đối phương đi tới, Thẩm Trường Thanh cũng trực tiếp đi theo.
...
Bước trên cầu thang của tháp Phong Ma, một luồng hàn ý đáng sợ, từ trên càn quét mà đến.
Luồng hàn ý này.
Coi như là võ giả của cảnh giới Thông Mạch, đều rất khó chống cự.
Thế nhưng.
Đông Phương Chiếu cùng Thẩm Trường Thanh không phải là võ giả bình thường, đối với hàn ý như vậy, đều nhìn như không thấy.
Bước lên tầng thứ hai.
Trong nháy mắt.
Thẩm Trường Thanh liền đứng ngây ngốc ở tại chỗ.