Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 52: Toàn bộ mang đi (1)

Chương 52: Toàn bộ mang đi (1)
Một người thanh niên tướng mạo âm nhu, lúc này lộ vẻ cười nhạt: "Triệu gia rơi vào nông nỗi như vậy, còn không phải đại bá cấu kết yêu tà, theo con thấy chỉ cần có người gánh tội, triều đình cũng không nhất định sẽ đuổi tận giết tuyệt!"
"Triệu Minh Nghiệp, ngươi có ý gì!" Một thanh niên gầm lên.
"Triệu Minh Đường, ta có ý gì rất rõ ràng, cha nợ con trả, cha ngươi làm ra chuyện sai lầm, tự nhiên phải do ngươi đến trả, cũng không thể vì cái sai của một người, làm cho cả Triệu gia gánh chịu!"
Triệu Minh Nghiệp cười nhạt, đứng lên lớn tiếng nói.
"Bây giờ trong Triệu gia, tổng cộng có hơn một hai trăm người, lẽ nào đều phải để cho bọn họ chôn cùng đại bá hay sao, thật ra là ngươi, đại bá làm chuyện sai lầm, ngươi làm con trai không trốn thoát can hệ.
Không bằng ngươi tự đi đến nha môn nhận tội, nói không chừng triều đình sẽ xử lý nhẹ nhàng.
Cho dù các ngươi bị phán xử tử hình, vậy cũng là trừng phạt đúng tội, chúng ta mới là vô tội, mọi người nói có đúng hay không!"
Dứt lời.
Nhất thời liền có người hưởng ứng.
"Minh Nghiệp nói không sai, Triệu Minh Đường, cha ngươi làm sai dựa vào cái gì muốn mọi người gánh chịu!"
"Không sai, các ngươi chết thì các ngươi cứ chết, không nên kéo hơn trăm người của Triệu gia, làm như vậy quả thật là điên rồi."
"Theo ta thấy, không bằng trực tiếp bắt trói bọn họ, đưa đến nha môn lập công chuộc tội đi..."
Cả đám người lần lượt mở miệng, ánh mắt nhìn về phía đám người Triệu Minh Đường, đã tràn ngập sự lạnh lùng hung ác.
Theo bọn họ thấy, Triệu gia rơi vào kết cục này, hoàn toàn là do Triệu Phương gây ra.
Triệu Minh Đường thở hổn hển nói: "Trước đây cha ta làm tri huyện, Triệu gia cũng được không ít ân huệ của cha ta, làm sao, hiện tại gặp rủi ro, cả đám người liền muốn phủi sạch quan hệ..."
"Đủ rồi!"
Lúc mọi người ở đây tranh luận, Triệu Lập đột nhiên quát một tiếng, trực tiếp cắt lời bọn họ.
Tình cảnh nhất thời yên tĩnh lại.
Chỉ là trên mặt không ít người đều có vẻ không cam lòng.
Triệu Lập liếc mắt, bình tĩnh nói: "Minh Nghiệp nói như vậy không phải không có đạo lý."
"Nhị thúc..."
Triệu Minh Đường cũng biến sắc.
Triệu Lập xua tay, cắt đứt lời nói của đối phương: "Nhưng đạo lý là một chuyện, triều đình cũng không phải là cái gì cũng sẽ nói đạo lý, từ trước cấu kết yêu tà, nhẹ thì đều là sung quân đày ải, nặng thì chính là liên luỵ cửu tộc.
Chuyện lần này kéo càng lâu, với chúng ta lại càng bất lợi.
Thành Lâm An là không ở được nữa, chỉ có thể nghĩ biện pháp rời đi rồi hãy nói."
"Ý của nhị thúc là, chúng ta trực tiếp trốn ra thành Lâm An?" Triệu Minh Nghiệp nghi ngờ không thôi.
Trốn ra thành Lâm An.
Cái này cũng không phải là một chuyện nhỏ.
Thật sự làm như vậy, Triệu gia liền không còn đường có thể quay về, chắc chắn sẽ bị triều đình phát lệnh truy nã.
Triệu Lập nhìn về phía hắn, trong mắt có một chút lạnh lùng chợt loé liền biến mất.
"Triều đình không cho chúng ta đường sống, Triệu gia ta tự nhiên phải nghĩ đến con đường khác!"
... ... ... ... ... ...
Nghe vậy.
Không ít người đều lộ ra thần sắc ngưng trọng.
Trốn đi ra ngoài!
Đó chính là hoàn toàn đoạn tuyệt đường lui của Triệu gia.
Bây giờ phán quyết còn chưa xuống, không phải ai đều muốn suy nghĩ đến chuyện này.
Tuy nói rời khỏi thành Lâm An, cùng với tạo phản thật sự vẫn còn có khác biệt nhất định, nhưng như vậy cũng đã là hoàn toàn trở mặt cùng triều đình, không bắt được thì thôi, nếu như bị bắt được vậy bị chém đầu là không cần thương lượng.
Triệu Minh Nghiệp làm ra vẻ mặt bình tĩnh: "Phụ thân, chúng ta rời đi không sao, thế nhưng người của Trấn Ma ti rất khó đối phó.
Chúng ta nếu như xảy ra xung đột với nha môn, hắn ta rất có khả năng sẽ ra tay.
Không có cao thủ phối hợp, chúng ta dù cho phá tan phong tỏa của nha môn, cũng rất khó hoàn chỉnh rời khỏi thành Lâm An."
"Hơn nữa..."
"Chúng ta rời khỏi thành Lâm An, nên đi nơi nào, lực lượng của triều đình mạnh mẽ..."
Nói đến phía sau, Triệu Minh Nghiệp muốn nói lại thôi.
"Ngày xưa ta du lịch Đại Tần, ngược lại cũng nhận thức một vài người, người kia của Trấn Ma ti tuy có thực lực mạnh, nhưng trong chốn giang hồ không tính đứng đầu, ngườicó thể đối phó hắn chỗ nào cũng có.
Về phần sau khi rời khỏi thành Lâm An, Triệu gia nên đi nơi nào, ta cũng có chút suy nghĩ."
Triệu Lập trầm ngâm.
"Từ lúc đại ca gặp chuyện không may, ta liền bí mật phái người đem tin tức truyền đi ra ngoài, tính toán thời gian, cũng nên tới rồi, thông báo xuống phía dưới, bảo người của các phòng đều chuẩn bị sẵn sàng đi!"
Nghe vậy, trong lòng những người khác hơi thả lỏng.
Ngay khi bọn họ chuẩn bị rời đi, chuẩn bị thu dọn đồ.
Đột nhiên.
Có hộ viện vội vã chạy đến.
"Nhị gia, người của nha môn xông vào!"
"Cái gì!"
Triệu Lập biến sắc.
...
Cửa lớn của Triệu gia đã bị mạnh mẽ phá vỡ, mười mấy nha dịch rút đao ra, đang giằng co với hộ viện của Triệu gia.
Người dẫn đầu, chính là Thẩm Trường Thanh.
Hồng Thành đứng ở bên cạnh của hắn, đồng dạng cũng rút trường đao ra khỏi vỏ, thân đao sáng loáng được ánh mặt trời chiếu rọi, hiện ra hàn ý lạnh lẽo.
"Làm sao, người của Triệu gia muốn chống lại lệnh bắt sao?"
Thẩm Trường Thanh nhìn những hộ viện đang chống cự, thần sắc rất bình tĩnh.
Không ai đáp lời.
Ánh mắt của những hộ viện này nhìn về phía Thẩm Trường Thanh, cũng mang theo một chút sợ hãi.
Trong một số người của bọn họ, là người trước đó muốn xông ra Triệu gia, cũng tận mắt nhìn thấy đối phương chém giết một người, lực lượng mạnh mẽ như vậy, cùng với thủ đoạn quả quyết, đủ để cho người bình thường cảm thấy sợ hãi.
Lúc này.
Người của Triệu gia do Triệu Lập dẫn đầu, cũng rốt cục đi ra.
Hộ viện nhường nhau một con đường.
Triệu Lập nhìn rất nhiều nha dịch rút đao, khẽ cau mày, khi thấy Thẩm Trường Thanh dẫn đầu, tâm thần đã trầm xuống.
Mặc dù như vậy.
Sắc mặt của ông ta cũng không có hiện ra vẻ khác thường, chắp tay hướng về Thẩm Trường Thanh.
"Đại nhân của Trấn Ma ti, đột nhiên xông Triệu gia ta, đến tột cùng là bởi vì chuyện gì?"
Thẩm Trường Thanh không có đáp lời.
Hồng Thành đứng ở một bên, đã dẫn đầu mở miệng: "Triều đình có lệnh, Thẩm đại nhân bây giờ đã trở thành tri huyện tạm thời của thành Lâm An chúng ta!"
"Tri huyện của thành Lâm An!"
Con ngươi của Triệu Lập co rụt lại.
Ông ta mặc dù nghe được hai chữ tạm thời, nhưng cũng rõ ràng thân phận của Thẩm Trường Thanh, đã không chỉ là người của Trấn Ma ti đơn giản như vậy.
Một vài lời muốn nói trong lòng, cũng không có cách nào nói ra khỏi miệng.
Thẩm Trường Thanh lấy ra bản án, mở ra, trực tiếp tuyên đọc trước mặt của mọi người.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất