Chương 62: Cấu kết yêu tà, tuyệt đối không nhân nhượng
Triệu gia bị xét nhà diệt tộc, không cách nào khôi phục phục uy phong của ngày xưa.
Thấy rất nhiều nha dịch, dùng xe tù áp giải người của Triệu gia đi tới pháp trường, nhất thời dẫn tới đông đảo bách tính chú ý.
Trong đám người.
Cũng có một vài nhân sĩ giang hồ, yên lặng nhìn tất cả cảnh này.
"Vị tri huyện mới nhậm chức kia, không đơn giản!"
Thôi Thành bỗng nhiên thở dài.
Triệu Nguyệt đứng ở bên cạnh hắn, trên mặt cười hiện ra nghi hoặc: "Sư huynh vì sao nói như vậy?"
"Tối hôm qua xảy ra động tĩnh không nhỏ, hôm nay nha môn khiêng ra một vài thi thể, cũng đã chết không ít người, nếu như ta không đoán sai, tối hôm qua đánh lén nha môn hẳn cũng là cường giả của Vĩnh Sinh Minh.
Triệu Phương là người của Vĩnh Sinh Minh, hiện tại Triệu gia bị xét nhà diệt tộc, Vĩnh Sinh Minh cũng sẽ không thể không có một chút động tác.
Nếu là hôm qua Vĩnh Sinh Minh sự thật thành công, hôm nay tuyệt đối không có người của Triệu gia bị chém đầu."
Thôi Thành thần sắc bình tĩnh, nhìn xe tù chở những người của Triệu gia.
"Yêu tà có thể tiêu diệt một thôn, thực lực rất có khả năng là Thông Mạch trung hậu kỳ, tính là như vậy cũng thất bại trong tay người kia, sau lưng Vĩnh Sinh Minh chính là yêu tà, nhưng hiện tại chấp chưởng Vĩnh Sinh Minh, cũng là yêu nhân.
Bọn họ không phải kẻ ngu, một con yêu tà có thể so với Thông Mạch trung hậu kỳ thất bại, nếu phái cường giả tới một lần nữa, thực lực kém nhất đã là Thông Mạch hậu kỳ, thậm chí còn có khả năng tới cảnh giới Tiên Thiên rồi.
Mặc dù là như vậy, cũng không thể cướp ngục thành công.
Vị tri huyện đại nhân này, thực lực không đơn giản như biểu hiện ra ngoài."
Từ một vài sự việc.
Thôi Thành có thể liên tưởng đến rất nhiều thứ.
Đổi lại hắn là yêu nhân của Vĩnh Sinh Minh, sau khi rõ ràng thực lực của Thẩm Trường Thanh, cũng tuyệt đối sẽ không phái một vài kẻ yếu đi tìm cái chết.
Cứ như vậy.
Thực lực của Thẩm Trường Thanh liền có thể nghĩ.
Triệu Nguyệt nhìn Thẩm Trường Thanh cưỡi ngựa, đi ở hàng đầu tiên, con mắt để lộ ra thần sắc khiếp sợ.
"Ý của sư huynh là, vị Thẩm đại nhân này, rất có khả năng là cường giả Tiên Thiên?"
"Cho dù không phải Tiên Thiên, nhưng tuyệt đối sẽ không kém bao nhiêu, vốn tưởng rằng Trấn Ma ti bây giờ bị yêu tà cuốn lấy ở các nơi, không có khả năng phái ra nhiều cường giả đến địa phương nhỏ như thành Lâm An.
Hiện tại xem ra, là ta nghĩ sai rồi.
Nội tình của Trấn Ma ti, không phải môn phái giang hồ có thể bằng được."
Thôi Thành sắc mặt xúc động.
Quy Nguyên Kiếm Phái của hắn, người mạnh nhất cũng là Tiên Thiên mà thôi.
Đừng thấy bản thân đã là Thông Mạch hậu kỳ, nhưng muốn đột phá Tiên Thiên, cần thời gian tuyệt đối sẽ không ngắn.
Hơn nữa, phương diện này cũng đề cập đến vấn đề cơ duyên.
Trên giang hồ.
Toàn bộ võ giả của Thông Mạch cảnh cộng lại, số lượng cũng không ít, nhưng vừa đến cấp độ Tiên Thiên, số lượng sẽ giảm mạnh.
Bất luận một người cường giả Tiên Thiên, trong chốn giang hồ đều đã sở hữu địa vị không thấp.
Cho nên sau khi nhận thấy Thẩm Trường Thanh có khả năng là cường giả Tiên Thiên, cảnh giác trong lòng của Thôi Thành cũng được đề cao lên rất nhiều.
Nghe vậy.
Triệu Nguyệt hiểu rõ gật đầu, nhìn về phía bóng lưng của Thẩm Trường Thanh, cũng có vẻ như xuất hiện một vài thay đổi.
...
Đông thành, pháp trường.
Tại phía trước pháp trường, đã dựng một cái lều che nắng, Thẩm Trường Thanh ngồi ở bên trong, Thi Khánh Sinh đứng ở một bên.
Xe tù áp giải Triệu gia, lúc này dừng lại bên cạnh pháp trường.
Hai mươi mấy chiếc xe tù, trong mỗi một chiếc xe tù, đều là sáu bảy người.
Không có biện pháp.
Xe tù của nha môn chỉ được như vậy, chỉ có thể miễn cưỡng nhét cùng một chỗ.
"Đem người áp giải ra!"
Thẩm Trường Thanh vung tay, hạ lệnh.
Nghe vậy.
Nha dịch đứng trước xee tù, nhất thời mở cửa, mạnh mẽ lôi người ở bên trong ra, có người khóc hô sống chết không ra, nhưng có người lại là sắc mặt chết lặng, tùy ý để nha dịch kéo ra.
Triệu Lập đứng ở trên pháp trường, mang theo gông xiềng bỗng nhiên nhìn thấy Thôi Thành trong đám người, trong lòng nổi lên một tia hy vọng.
Nhưng lại cảm thấy được Thôi Thành né tránh ánh mắt của mình, ngẩng đầu nhìn lại, đối phương đã biến mất không thấy hình bóng.
Nhìn thoáng qua vị trí của xe tù, Triệu Lập xoay người nhìn về phía vị trí của lều.
"Thẩm đại nhân, Triệu gia tự biết nghiệp chướng nặng nề, không có dị nghị gì đối với phán quyết của triều đình, nhưng có vài tộc nhân, cũng là vô tội, không biết đại nhân có thể nương tình, thả bọn họ một con đường sống hay không."
Nói xong, Triệu Lập rất thẳng thắn quỳ xuống.
Thẩm Trường Thanh sắc mặt lạnh nhạt: "Bản quan làm việc theo pháp luật, bản án của triều đình nói phải tru di cửu tộc, vậy nên tru di cửu tộc.
Nói hôm nay chém đầu, không chỉ là những người ở đây, chi tộc còn lại của Triệu gia ở các nơi, cũng đều là kết quả như vậy.
Phải biết rằng, cấu kết yêu tà tội không thể tha."
"Muốn trách... Thì trách Triệu Phương cấu kết yêu tà, phản bội Nhân tộc!"
"Muốn trách... Liền trách bọn họ là người của Triệu gia!"
"Đại nhân..."
Triệu Lập sắc mặt nôn nóng, còn muốn nói thêm cái gì.
Thẩm Trường Thanh trực tiếp vung tay lên, cắt đứt lời nói của ông ta: "Buổi trưa đã đến, hành hình!"
Mệnh lệnh vừa ra.
Nhất thời có nha dịch tiến lên, mạnh mẽ đè Triệu Lập xuống, đao phủ đã sớm chuẩn bị, ngậm một ngụm rượu, trực tiếp phun lên thân đao sáng loáng, ngay sau đó liền trảm xuống.
Xoẹt...
Trường đao rơi xuống, đầu lìa khỏi cổ.
Một màn đẫm máu, trực tiếp dẫn tới bách tính vây xem sợ hãi, đồng thời cũng khiến người của Triệu gia không còn chút máu.
"Phụ thân!"
Triệu Minh Nghiệp bi phẫn kêu to, hắn đến bây giờ đều không thể tin được, Triệu gia như mặt trời ban trưa, sẽ có một ngày bị người đè trên pháp trường lần lượt chém đầu từng người.
Triệu Lập chết.
Khiến Triệu Minh Nghiệp muốn giãy dụa tiến lên.
Nhưng chờ hắn vừa bước ra một bước, đã bị nha dịch hai bên đè lại, ép buộc hắn quỳ gối trên mặt đất.
"Lại trảm!"
Thẩm Trường Thanh sắc mặt lạnh lùng, sau đó hạ lệnh.
Đao phủ hành hình.
Nhất thời, lại là đầu người rơi xuống.
"Không nên, ta không muốn chết ..."
"Vì sao, cấu kết yêu tà chính là Triệu Phương, vì sao muốn giết chúng ta, ta không phục!"
"Ta chỉ là người hầu của Triệu gia, ta là vô tội!"
Cả đám người khóc hô, muốn mạng sống, đáng tiếc không có bất luận tác dụng gì.
Trường đao rơi xuống.
Chính là đầu người lăn xuống.
Trong lúc nhất thời, máu tươi nhuộm đỏ đài hành hình.
Mỗi khi có người bị chém đầu, sẽ có nha dịch kéo thân xác khiêng xuống phía dưới, trực tiếp vứt qua một bên.
Mùi máu tươi nồng nặc, khiến rất nhiều người đều cảm nhận được cảm giác không khỏe.