Chương 4
Tôi nghẹn lại.
Lúc này tầm mắt tôi không tự chủ hạ xuống, dưới ánh trăng sáng rọi, làn da bóng loáng đầy quyến rũ cứ thế đâm thẳng vào mắt tôi.
Ối giời ơi! Anh ta không mặc áo!!!!!!!
Tôi vội vàng che mũi, nhịp tim như trống đánh, hoảng loạn chạy ra khỏi căn phòng nguy hiểm đó.
Trần Nam tuyệt đối không biết rằng cách một bức tường, tôi cuộn mình như kén tằm, mặt đỏ bừng, hào hứng mở mic:
"Trời ơi Điền Điền! Hôm nay bị dao nhỏ rạch vào mông – mở rộng tầm mắt rồi! Chị em cậu gặp được nam thần khỏa thân rồi! Cơ ngực đó, đường nhân ngư đó, suýt nữa làm tớ chảy máu mũi vì quá đẹp trai! Nói cho cậu biết, nếu không phải tớ kiềm chế con quỷ nhỏ trong lòng, tớ suýt nữa đã kéo chăn của anh ta ra để xem phong cảnh bên dưới rồi!"
Và còn đăng liên tục mấy tấm ảnh vàng quý hiếm.
Lúc này Điền Điền chắc đang ngủ, tôi cũng không định chờ cô ấy trả lời.
Sau khi giải tỏa cảm xúc xong chuẩn bị tắt máy đi ngủ, đột nhiên điện thoại "tít tít tít" liên tục nhận tin nhắn, toàn là các đàn anh đàn chị trong nhóm nghiên cứu.
Sao lại là họ chứ? Họ có phải người phải báo cáo sau Tết đâu? Sao cả đám kéo nhau dậy lúc 4 giờ sáng để ngắm trời làm gì?
Tôi mở từng tin nhắn ra, rồi chỉ muốn chết quách cho xong.
"Phong cảnh bên dưới thế nào? Kể chi tiết đi?"
"Có phải em đang dùng dây thừng thử thách giới hạn của Giáo sư Trần không, em gái Thiên Thiên?"
"Tới mức này rồi, trong nhóm này chẳng lẽ không có ai mà em để ý sao?"
"Nếu Giáo sư Trần để em nhìn thấy mặt trời ngày mười sáu đầu năm học mới, tôi sẽ gọi đó là kỳ tích thứ chín của thế giới."
Tay run lẩy bẩy, tôi nhấn vào khung trò chuyện vừa rồi. Ba chữ "Nhóm họp tổ" to đùng hiện lên vô cùng bắt mắt.
Vui quá hóa buồn.
Trời muốn diệt tôi rồi.
Suốt đêm đó tôi thức trắng.
Cho đến khi trời hửng sáng, tôi mới mơ màng thiếp đi.
Khi mẹ tôi kéo tôi ra khỏi giường, tôi còn không biết hôm nay là ngày gì.
"Trần Nam hôm nay về Thượng Hải, mau dậy tiễn người ta."
Thế là tôi vẫn còn lim dim bị ép mặc quần áo xong rồi lôi ra cửa để gia nhập hàng ngũ tiễn đưa.
Tôi trơ mắt nhìn mẹ tôi chất lên xe Trần Nam hai thùng rượu vang, một thùng anh đào, ba bao tải lớn không biết đặc sản gì, một con gà ta, và một chiếc vali cỡ 28 inch.
Hiếm khi thấy chiếc vali kích thước lớn như vậy, tôi cố tình liếc một cái,
Trong suốt, trên đó có miếng dán hình One Piece, trông quen thật.
!!!
Đây chẳng phải vali của tôi sao?