Chương 1:
Thiếp sắp phát điên rồi!
Thiếp thân là tân Hoàng hậu thuận buồm xuôi gió trong mọi việc, gần đây lại gặp phải vấn đề lớn nhất đời mình.
Cứ đến khi lên đèn, thiếp lại nhìn thấy rất nhiều con quỷ kỳ hình dị trạng.
Loại nào đẹp đẽ một chút thì trông có vẻ giống người, tạm gọi là A Phiêu, loại nào xấu xí thì là những con quái vật có sừng, toàn thân treo đầy thịt thối rữa.
Loại bò trên đất, loại bay trên trời…
Không có gì là nàng không thể nghĩ ra!
Thế là mỗi ngày thiếp cứ trời vừa tối là lập tức nhắm mắt đi ngủ.
Nhưng thiếp lại là cú đêm.
Cố gắng chịu đựng mấy ngày liền, cuối cùng thiếp không chịu nổi nữa.
Một sáng nọ, thiếp cầm một cái kéo: “Xuân Hạnh! Ngươi giết ta đi!!”
Xuân Hạnh: “Nương nương vạn vạn lần không được! Nếu nương nương tìm đường chết, nô tỳ xin đi trước nương nương một bước!”
Thấy nàng ta định đâm đầu vào tường, thiếp vội vàng kéo lại: “Đừng!”
Ngươi đừng có nhập bọn với chúng nó để hù dọa ta nữa!
Lại qua một ngày, thiếp phát hiện ra thì ra chỉ có mắt trái mới nhìn thấy quỷ.
Lại qua một ngày nữa, thiếp phát hiện ra thì ra chỉ cần chạm vào Hoàng thượng là quỷ sẽ biến mất.