Chương 27: Tinh Khí Thần
Sau một đêm ôn thi, buổi sáng ngày hôm sau...
"Hướng Võ, ngươi đã biết phương thức đột phá lên tinh ảnh võ giả rồi phải không?"
Tô Hạo gật đầu nói:
"Biết rõ, phụ thân đã từng nói qua một lần, chỉ cần làm huyết khí trong thân thể mình vận động, hình thành biến hóa mới, lao ra bên ngoài cơ thể, coi như thành công tấn cấp võ giả tinh anh."
"Trạm gác Trà Sơn của chúng ta, có rất nhiều chiến sĩ, ai nấy đều là võ giả tinh anh, chắc hẳn ngươi cũng biết, ví dụ như đội trưởng Dũng, ví dụ như là lão Lý, ví dụ như Cao Thúc. Lần đầu tiên ngươi gặp bón hắn, thì thấy bọn hắn khác người bình thường ở chỗ nào không?"
"Khác người?"
Tô Hạo cau mày, hắn cũng chưa bao giờ suy nghĩ đến phương diện này.
Người bình thường khác với võ giả tinh anh, ngoài trừ lực lượng ra, thì còn có gì khác nữa sao?
Không nghĩ được, ý thức Tô Hạo trực tiếp tiến vào quả cầu không gian, ra lệnh cho tiểu Sáng, phân biệt người bình thường cùng võ giả ra hai bên, với tư cách đối lập, có thể quan sát điểm bất đồng giữa bọn họ.
Rất nhanh, Tô Hạo đã phát hiện ra manh mối.
"Khí tràng bất động !."
Chiến sĩ cường đại có khí tràng so với người bình thường còn mạnh hơn, điểm ấy không thể bàn cãi, đương nhiên, khẳng định Ngô Vân Thiên cũng không hỏi điều này.
Nghĩ đến, đột nhiên ánh mắt Tô Hạo sáng lên, trực tiếp nhìn Ngô Vân Thiên nói:
"Con biết rồi, chính là tinh thần của võ giả so với người thường khác nhau, nên võ giả luôn có cảm giác tràn đầy năng lượng hơn."
Ngô Vân Thiên nở nụ cười hiếm hoi, gật đầu nói:
"Không sai, chính là tinh thần. Mà chìa khóa để phá vỡ cánh cửa từ võ giả phổ thông lên tinh anh, chính là tinh khí thần!."
Tô Hạo lúc này gãi gãi đầu, nhìn điệu bộ này, lại dính liễu đến 'Tâm Học' rồi, xem ra học võ cùng tâm học cùng một nhịp thở a!
Nhìn vẻ mặt mờ mịt của Tô Hạo, Ngô Vân Thiên rốt cuộc cũng cười ra tiếng, nói:
"Kỳ thật đây cũng không phải là chuyện khó lý giải. Ngươi trước hết nghĩ đến một vấn đề, vì sao huyết khí không thể vận động được?"
Tô Hạo nghiêm túc suy nghĩ một chút, không có ngoại lực thúc đẩy, huyết khí liền ẩn chứa ở trong thân thể, làm sao có thể động được? Nghĩ mãi không ra đáp án, hắn liền lắc đầu nói:
"Không biết."
Quan hệ giữa hắn và Ngô Vân Thiên, giống như thầy trò hơn là phụ tử, vì vậy không biết liền hỏi.
Ngô Vân Thiên nói:
"Bởi vì ngươi không chủ động khống chế huyết khí!."
Tô Hạo hơi lộ ra vẻ nghi hoặc, hắn không phải có thể khống chế huyết khí bộc phát sao? Tuy vậy, hắn vẫn lẳng lặng nghe Ngô Vân Thiên giải thích.
Ngô Vân Thiên tiện tay nhặt lên một tảng đá, cầm trong tay hỏi Tô Hạo:" Tảng đá này hiện tại do ai không chế?"
"Phụ thân."
"Vì sao?"
Tô Hạo ngoan ngoãn nói:
"Bởi vì tảng đá nằm trên tay của người."
"Không sai, bởi vì tảng đá nằm trên tay của ta, mà không phải của ngươi, vì vậy ta muốn nó động, nó liền động, muốn nó nằm yên, nó liền nằm yên. Huyết khí cũng giống như vậy."
Nói xong, Ngô Vân Thiên ném tảng đá cho Tô Hạo, nói tiếp:
"Huyết khí của ngươi giống như tảng đá này vậy, quyền khống chế tảng đá bây giờ nằm trong bàn tay của thân thể ngươi, chứ không phải ý thức của bàn tay. Điều cần làm bây giờ của ngươi là đem quyền khống chế từ trong thân thể cướp về. Khi đó ngươi muốn nó động, nó liền động, khiến nó yên tĩnh, nó liền yên tĩnh, tự do tùy tâm."
Tô Hạo tiếp nhận tảng đá, bừng tỉnh đại ngộ nói:
"Thì ra là thế."
Trong lúc nhất thời hắn phát hiện người cha của mình thật là trâu, có thể đem nguyên lý trừu tượng như vậy mà dùng một loại phương thức dạy học kiểu khác, làm cho hắn rất nhanh có thể hiểu được nguyên lý trong đó, xem ra tối qua ông cũng bỏ ra không ít công phu ôn lại.
Ngô Vân Thiên nói tiếp:
"Nếu muốn đem quyền điều khiển huyết khí nắm giữ trong tay, cũng rất đơn giản, chỉ cần ý thức của ngươi so với thân thể càng thêm mạnh mẽ, thì có thể đoạt lấy quyền khống chế. Vì vậy, thứ ngươi cần làm bây giờ là cường hóa ý thức, cũng chính là tinh khí thần!."
Tô Hạo gật đầu lần nữa:
"Vậy cường hóa thế nào?"
Đây mới là điểm trọng tâm, lý luận tuy trọng yếu, nhưng phương pháp cũng rất quan trọng.
Ngô Vân Thiên nói:
"Trước khi truyền cho ngươi phương pháp cường hóa tinh khi thần, thì ta cần nói cho ngươi một số điều quan trọng khi tu luyện tinh khí thần, điều này rất rất quan trọng."
Tô Hạo nghiêm túc lắng nghe.
"Ba nghiêm, bốn cần, năm không; nghiêm khắc kiềm chế bản thân, nghiêm khắc giữ chứ tín, nghiêm khắc với nguyên tắc; cần suy nghĩ; cần chăm học; cần thận; cần cung kính, không tranh giành, không nói, không xạo, không từ chối, không túng dục."
Ngô Vân Thiên nghiêm túc nói:
"Nhớ kỹ chưa?"
Tô Hạo gật gật đầu.
Trực tiếp đem ba nghiêm bốn cần năm không thuật lại một lần nữa.
Ngô Vân Thiên gật đầu nói:
"Được rồi, ta sẽ dạy cho ngươi phương pháp tu luyện tinh khí thần."
Tô Hạo ngoài trừ mỗi ngày dùng một giờ để cường hóa xương cốt ra, thì thời gian còn lại hắn đền dùng để lu luyện tinh khí thần. Dựa theo phương pháp của Ngô Vân Thiên, mỗi ngày hắn đều tĩnh tâm tu luyện.
Tu luyện tinh khí thần không thể mưu lợi như chuyển hóa huyết khí, hắn cần phải tích lũy từ từ. Trợ thủ đắc lực nhất của Tô Hạo từ trước đến nay, Tiểu Sáng, mỗi ngày cũng chỉ có thể tổng kết số liệu biến hóa, sau đó lựa chọn phương pháp có hiệu suất cao nhất, làm cho Tô Hạo không ngừng phải điều chỉnh lại trạng thái.
Tô Hạo toàn tâm toàn ý vùi đầu vào tu luyện tinh khí thần, thì thời gian ở bên ngoài cũng trôi qua vô cùng nhanh. Mà tinh lực của Tô Hạo cũng càng ngày càng trở nên dồi dào, thần thái xán lạn. Với hắn mà nói, chuyện khống chế thân thể cùng dần dần trở nên dễ dàng, như khống chế một khối cơ bắp co rút lại, hay khống chế tốc độ tim đập, cũng càng ngày càng đơn giản.
Nửa năm sau, một ngày nào đó, Tô Hạo thử khống chế huyết khí vận động trong người, vốn còn tưởng nó sẽ không có động tĩnh như cũ, nhưng không nghĩ tới, vậy mà huyết khí của hắn đã chuyển động được một tia. Chính một tia này thôi, đã làm cho Tô Hạo mừng rỡ như điên.
Mà dù chỉ hơi di động, sau đó liền bất động, nhưng mà Tô Hạo hiểu rõ, hắn thành công, trải qua nửa năm không ngừng nỗ lực tĩnh tu, thì tinh khí thần của hắn đã có chút thành quả, chỉ cần tiếp tục cố gắng, huyết khí ở trong thân thể hắn rất nhanh sẽ vận động...
Tô Hạo thu hồi lại tâm tư lộn xộn, lần nữa tĩnh tọa, đem thể xác cùng tinh thần điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, tiếp tục tu luyện tinh khí thần.
Lại nửa năm trôi qua, Tô Hạo lúc này đã được chín tuổi.
Lúc này hắn dĩ nhiên có thể tự do điều khiển huyết khí ở trong cơ thể, có thể làm huyết khí vận chuyển theo quy luật của Cửu Cung Tiệt Huyết Bảo Điển.
Tuy nhiên, hắn vẫn còn chưa chính thức trở thành tinh anh võ giả, chỉ có thể coi là nửa bước, bởi vì tuy hắn có thể làm huyết khí chuyển động, nhưng vẫn như cũ không thể làm cho huyết khí lột xác, từ đó vận dụng huyết khí ra ngoài cơ thể.
Căn cứ vào Cửu Cung Tiệt Huyết Bảo Điển thì hắn cần phải làm cho huyết khí chấn động, từ đó khiến cho huyết khí hoàn toàn lột xác.
Nhưng mà Tô Hạo có cảm giác, rất nhanh thôi huyết khí của hắn sẽ lột xác, có lẽ vào ngày hôm nay...
Ý thức của hắn hoàn toàn đắm chìm vào trong thân thể, huyết khí ở trong cơ thể dựa vào Cửu Cung Tiệt Huyết Bảo Điển để vận chuyển, huyết khí chạy đến chín vị trí đặc thù ở trong cơ thể, từ đó hình thành một vòng tuần hoàn, khiến huyết khí chấn động.
Từ lúc huyết khí chấn động, thì huyết khí ở trong cơ thể hắn chậm rãi bài tiết ra một loại vật chất đặc thù, vật chất này vừa giống khí vừa giống đặc.
Tô Hạo biết rõ loại vật chất đặc thù này chính huyết khí tinh anh.
Sau khi huyết khí tinh anh được hình thành, liền ổn định nằm vào trong vị trí đặc thù ở giữa cơ thể, tùy thời có thể luân chuyển.
Một lát sau, Tô Hạo phát hiện huyết khí bình thường chuyển hóa thành huyết khí tinh anh quá chậm.
Hiệu suất chấn động cũng quá thấp, dựa theo tốc độ này, sợ huyết khí của hắn dùng hết một ngày còn chưa chuyển hóa hết thành huyết khí tinh anh.
Tô Hạo cau mày, cẩn thận quan sát quá trình chuyển hóa, tiểu Sáng đang tái lập mô hình chuyển hóa huyết khí trong cơ thể hắn.
Đột nhiên, hắn phát hiện quá trình chuyển hóa này có chút quen thuộc, đây không phải là quá trình loại bỏ tạp chất ở trong hóa học sao?
"Có lẽ là như vậy!."
Tô Hạo nghĩ tới cách mà máy giặt vắt quần áo, dựa vào tốc độ xoay tròn con, khiến áo quần rất nhanh bị vắt hết nước.
Nghĩ là làm liền, Tô Hạo bắt đầu thử khống chế tốc độ xoay tròn của huyết khí, rất nhanh huyết khí xoay tròn quanh chín điểm, tốc độ càng ngày càng nhanh.
Thời điểm huyết khí vận chuyển đến một tốc độ nhất định, đột nhiên, từ vòng tròn huyết khí bài tiết ra một vật chất đặc thù, đúng là huyết khí tinh anh, số lượng rất nhanh gia tăng, mà vòng tròn huyết khí cũng dần dần tiêu hao, càng ngày càng nhỏ, cho đến khi biến mất.
Chín điểm mà vừa rồi huyết khí xoay tròn đi qua, toàn bộ đã được đổi thành huyết khí tinh anh.
"Đây coi như là chuyển hóa thành công rồi sao? Đây chính là tính chất biến hóa của huyết khí mà phụ thân nói?"
"Dùng cách nguyên thủy thì quá trình chuyển hóa quá thấp, mà ta dùng phương thức vắt quần áo của máy giặt, đem hiệu suất chuyển hóa tăng cao hơn gấp mười lần. Thông qua tốc độ xoay tròn, lợi dụng nguyên lý lực ly tâm chia lìa tạp chất, rất nhanh có thể đem huyết khí bình thường chuyển hóa thành huyết khí tinh anh."
Tô Hạo liền dành cho sự thông minh của mình một cái like.
Sau đó hắn quan sát loại vật chất không màu này, cũng chính là huyết khí tinh anh.
Hắn thử làm cho huyết khí tinh anh chuyển động, phát hiện chuyện khống chế huyết khí tinh anh còn dễ hơn khống chế huyết khí phổ thông.
Loại huyết khí tinh anh này, chỉ cần một ý niệm ở trong đầu, là có thể di chuyển đến bất kì bồ phận nào ở trong cơ thể.
Tô Hạo tiện tay lấy ra đoản đao, huyết khí tinh anh liền thuận theo cánh tay mà bò lên, bao bọc cả thanh đao lại, sáu đó hắn nhắm ngay cục đá mà nhẹ nhàng đâm một cái.
"Phốc."
Đoản đao vậy mà giống như cắt phải đậu hủ vậy, đâm xuyên qua cục đá cho đến tận chuôi.
"Khoa trương như vậy sao!."
Tô Hạo triệt để kinh ngạc.
Đây chính là lực lượng của huyết khí sao? Quá mạnh đi, so với chân khi hay nội lực trong truyện Kim Dung thì cũng không thua kém mấy!.