Chương 55: Quỷ Giết Người
Sau khi mọi người trở lại trạm gác Trà Sơn, ai nấy đều coi chuyện này tựa hồ như chưa thể phát sinh, ai về nhà nấy.
Tô Hạo cùng Ngô Vân Thiên trở lại sân nhỏ ngồi đối diện nhau, nói chuyện xảy ra trong một năm nay.
Tô Hạo chỉ nói ba câu, câu đầu tiên là lão sư ở trong Học Viện rất tốt, câu thứ hai là học sinh ở đây đều vô cùng hiền lành, câu thứ ba nói đã học được rất nhiều thứ trong đó có cả phương pháp tiến giai lên Tông Sư.
Ngô Vân Thiên thì chỉ nói một câu, trạm gác Trà Sơn vẫn như trước.
Phụ tử hai người đều vô cùng ăn ý cắt bỏ đoạn ở giữa đi, chỉ đơn thuần nói kết quả ra sao.
Trầm mặc một hồi, Tô Hạo đem cái túi khổng lồ mở ra, giới thiệu từng món lễ vật mình mua cho Ngô Vân Thiên.
Ngô Vân Thiên toàn bộ hành trình đều nghiêm túc lắng nghe, cũng không nói lời nào xen vào, chờ Tô Hạo giới thiệu xong, vậy mà cũng không hỏi Tô Hạo vì sao lại có nhiều tiền như vậy, mua nhiều đồ như thế, mà chỉ đem những thứ này chuyển vào trong phòng.
Chờ Ngô Vân Thiên lần nữa đi ra, Tô Hạo hỏi:
"Phụ thân, Sóng Cường Hóa Huyết Khí có chút tiến triển nào chưa?"
Ngô Vân Thiên cau mày, gật đầu rồi lại lắc đầu nói:
"Có một chút cảm giác, nhưng mà lại không có hiệu quả tùy ý khống chế huyết khí như ngươi nói."
Tô Hạo có thể hiểu được, dưới tình huống không có sự trợ giúp của hệ thống cùng số liệu, thì muốn ở trong thân thể chuẩn xác tìm được loại vật chất đặc thù này, độ khó không phải là bình thường.
Sở dĩ hắn có thể thuận lợi tìm được loại vật chất sóng cường hóa huyết khí này, là do có hệ thống góp nhặt số liệu, sau đó trải qua quá trình xử lý, trực tiếp cho Tô Hạo kết quả đối chiếu.
Cho dù là hắn, cũng không biết nên giúp Ngô Vân Thiên thế nào, hắn cũng không cách nào đem số liệu trong qua cầu không gian hiện ra cho người khác xem được.
Tô Hạo gật gật đầu nói:
"Từ từ sẽ được, có cảm giác là tốt rồi."
Đột nhiên như nghĩ đến cái gì đó, Tô Hạo lại nói:
"Phụ thân, người biết 'Thú Văn' không?"
Ngô Vân Thiên lắc đầu nói:
"Biết rõ, nhưng chỉ biết nó có quan hệ đến chuyện tấn cấp 'Tông Sư' còn mấy cái khác thì không hiểu."
Tô Hạo nói:
"Thú Văn là điểm mấu chốt để tấn cấp tông sư, chỉ cần đem Thú Văn khắc họa thành công trong thân thể, cấu tạo một mạng lưới vận hành huyết khí mới là được rồi, con đã đáp ứng lão sư, nên thú văn của con không thể...."
Ngô Vân Thiên cũng không đợi Tô Hạo nói xong, trực tiếp ngắt lời nói:
"Ta hiểu!."
Lại nói:
"Dù cho hiện tại có Thú Văn, ta cũng không có khả năng tấn cấp Tông Sư."
Tô Hạo nghi ngờ nói:
"Vì sao?"
Ngô Vân Thiên thở dài nói:
"Cường độ huyết khí của ta đã chạm phải bình cảnh, còn chưa đạt đến cực hạn thân thể, vì vậy còn chưa đạt đến yêu cầu thấp nhất để tấn cấp tông sư."
Tô Hạo như thể suy nghĩ điều gì, nói:
"Là thế sao?"
Ngô Vân Thiên cười khổ nói:
"Ngươi từ nhỏ đã không gặp phải cái gì gọi là bình cảnh huyết khí, đương nhiên không cảm giác được. Trước kia lão sư của ta từng nói, muốn tấn cấp tông sư, phải đem huyết khí cô đọng đến cực hạn của thân thể, lúc đó mới có cơ hội thành công."
Xong lại nhìn về phía Tô Hạo nói:
"Ngươi nói với ta Sóng Cường Hóa Huyết Khí, nhờ thứ này, cũng cho ta một tia cơ hội để đột phá bình cảnh, nếu không có như thế, chỉ sợ đời này ta sẽ mắc kẹt lại chỗ này, không cách nào tiến lên thêm."
Tô Hạo cảm nhận được vẻ bất đắc dĩ của Ngô Vân Thiên, hắn liền lâm vào trầm tư.
Hắn cũng không cho mình là thiên tài, vì vậy, hắn có thể nắm giữ Sóng Cường Hóa Huyết Khí, thì người khác nhất định cũng có thể.
Vì vậy, Tô Hạo ở bên trong nhật ký, thêm một nhiệm vụ trường kỳ: Đơn giản hóa con đường tấn cấp của võ giả.
Suy nghĩ một chút, lại thêm vào một cái: Phá giải bí mật đặc thù của Thú Văn.
Nếu như có thể hoàn thành hai hạng mục nhiệm vụ này, như vậy Tô Hạo có thể dùng sức của mình, thay đổi toàn bộ thế giới.
Cách cửa võ giả sẽ không cự tuyệt người bình thường bên ngoài nữa, chuyện chuyển hóa huyết khí cũng không khó như lên trời, khắc ấn Thú Văn cũng sẽ không còn là bí mật.
Nếu như thế giới này có thêm một nhóm võ giả Tông Sư.
Thì tình cảnh nhân tộc ở đây sẽ tốt hơn rất nhiều.
Hắn ở thể giới này thu hoạch được rất nhiều tri thức không cách nào tưởng tượng nổi, vì vậy hắn thật tâm cảm kích. Mà hoàn thành hai nhiệm vụ này, chính là cách tốt nhất để Tô Hạo hồi báo thế giới này.
"Tri thức của ta vẫn còn chưa đủ, vì vậy hiện tại vẫn cần học hỏi thêm, học tập thêm càng nhiều tri thức về Thú Văn cùng lý luận Huyết Khí."
Muốn đem một việc nghiên cứu thất triệt, lại đem trình tự phức tạp biến thành đơn giản dùng để giảng dạy người khác, cũng không phải một chuyện đơn giản, ngoài trừ cần trí tưởng tượng phong phú ra, thì còn cần nhất chính là tri thức uyên bác.
Ở trạm gác Trà Sơn khoản ba ngày, Tô Hạo liền cùng Ngô Vân Thiên chào tạm biệt, một mình hắn trở lại Lăng Vân Trấn, tiến vào ký túc xã của Học Viện Võ Giả Lăng Vân.
Lúc này, học viện võ giả Lăng Vân trở nên vắng ngắt, các sư phụ đều nghỉ, nghe nói là tập thể đi ra ngoài dã ngoại thăm dò, một người cũng không tìm thấy. Ở đây chỉ có thể thấy, mấy đệ tử lẻ tẻ lưu lại trong trường học, cùng với lão đầu lưu giữ tầng ba thư viện Lăng Vân.
Cảm giác lão đầu này mang lại cho Tô Hạo, là tính huyết khí vô cùng hùng hậu cường đại, vững vàng đạt đến cảnh giới võ giả Tông Sư cao giai, nhưng so với võ giả Tông Sư cao giai còn mạnh hơn. Nhưng từ đầu đến cuối hầu như không thấy đối phương đi nơi khác, hầu như một mực ở lại thư viện Lăng Vân.
"Không đi vệ sinh sao?"
Trong đầu Tô Hạo toát lên một cái nghi vấn, sau đó hắn lại ném ra sau đầu.
Bầu không khí ở trong học viện bây giờ rất hợp ý Tô Hạo, hắn ưu thích loại cảm giác yên tĩnh để đọc sách.
Làm cho Tô Hạo không ngờ tới chính là, vậy mà hắn ở trong thư viện Lăng Vân thấy được tiểu Mai, chính là tiểu cô nương bị hắn dọa khóc, yêu sách không cần mạng, Tiểu Mai.
Không nghĩ tới Tiểu Mai cũng lưu lại trong trường học.
Bất quá hai người là người xa lạ, cùng lắm thì tính là quen mặt, Tô hạo cũng không có ý định tới chào hỏi, bản thân tiếp tục đọc sách.
Trời gian thấm thoát trôi qua.
Nửa tháng trước, Tô Hạo một bên vừa gấp rút bổ sung huyết khí, tranh thủ đem toàn bộ mạng lưới chứa đầy, một bên thì ở thư viện Lăng Vân đọc sách.
Nửa tháng sau, toàn bộ sách hữu dụng ở trong thư viện đã bị Lục Dương gặm xong, hắn bắt đầu nổi hứng đi dạo ở Lăng Vân Trấn, gặp được sách hữu dụng liền mua về, mang về thư viện Lăng Vân đọc, đọc xong thì trực tiếp đem sách để ở trong thư viện Lăng Vân, bổ sung sách trong thư khố thêm càng phong phú.
Mua không nổi thì sao chép lại, để ở trong quả cầu không gian, về sau có thể từ từ mà đọc.
Vì thế, có mấy lần Tô Hạo bị lão bản thư quán ngăn lại.
Vì vậy, Tô Hạo nghĩ tới một phương án điều hòa, nếu mua không nổi, thì có thể dùng mười đồng tiền đồng để thuê, mười phút sau trả sách.
Đối với lão bản thư quán mà nói, mười đồng tiền này trên cơ bản kiếm không, vì vậy liền đồng ý với đề nghị của Tô Hạo.
Cứ như vậy, Tô Hạo thành công dùng mười đồng tiền đồng chơi free một quyển sách, hơn nữa song phương đều cảm thấy vụ làm ăn này không lỗ.
Đột nhiên, có một ngày chiều tà, Tô Hạo từ thư quán đi ra ngoài, thì nghe được ở trên đường phố, hầu như mọi người cùng đang thảo luận với nhau một việc.
"Buổi tối cẩn thận một chút, nghe nói tối hôm qua mất tích năm người đấy!."
"Thật đáng sợ, mấy ngày hôm trước bên thành Bắc còn thông báo có người mất tích không rõ nguyên nhân, tối hôm qua thì đến phiên thành Nam rồi. Không biết có tới phiên chúng ta không đây?"
"Ủi ủi, ngươi nói xui xẻo gì vậy? Ngại bản thân chết không đủ nhanh à?"
"Đều nói là do quỷ giết người, nhưng mà có phải hay không hung thú tiềm nhập nội thành rồi ăn người?"
"Khả năng này vô cùng cao!."
"Từ bảy ngày hôm trước đã bắt đầu, mỗi ngày đều có người mất tích, tuyệt đối không giống như ngẫu nhiên."
"Yên tâm đi! Thủ vệ đội Lăng Vân trấn đã bắt đầu đi điều tra, bất kể là ai làm, rất nhanh là có thể bắt được. Quản nó là quỷ hay thú làm gì!."
Tô Hạo một đường nghe xong, không khỏi nhíu mày:
"Quỷ giết ngươi? Sẽ không phải là hung thú trà trộn vào được chứ!."
Nghĩ một lát, Tô Hạo rất nhanh liền đem mấy chuyện này đôi ra sau đầu, sự tình còn chưa đến phiên hắn phải quan tâm, còn có thủ vệ đội đấy!
Thủ vệ đội của Lăng Vấn trấn tuy không có nhiều người, nhưng là tổ chức cường đại nhất ở Lăng Vân trấn. Đội viên bình thường ở đây đều là võ giả tinh anh cao giai, tiểu đổi trưởng thấp nhất cũng phải do võ giả Tông Sư đảm nhiệm, chức vụ cao hơn, còn có võ giả Tông Sư cao giai, trung đoàn trưởng của Thủ Vệ Đội là một gã võ giả Thái Sư.
"Vẫn là đọc sách quan trọng hơn!."
Gần đây đọc vô số quyển sách, hắn đối với hung thú dã ngoại càng thêm hiểu rõ hơn, muốn lấy nguyên vẹn một trương Thú Văn không phải chuyện dễ dàng.
Cũng không phải như trong tưởng tượng của hắn, tùy ý đánh chết một hung thú là sẽ được thú văn nguyên vẹn, mà phải thông qua chuyện đồ sát hung thú cùng loại số lượng lớn, từ mỗi đầu hung thú mà thu nhập một đoạn thú văn không trọn vẹn, lại thông qua đối lập cùng so sánh, cuối cùng mới đạt được một trương thú văn nguyên vẹn.
Tô Hạo ôm một quyển Truyện Võ Giả A Cường Thăm Dò Dã Ngoại, hướng về phía Học Viện đi đến. Trong quả cầu không gian còn ghi chép một quyển khác là Thăm Dò Hung Thú Huyền Bí, hai quyển này đủ hắn đọc một ngày.