Chương 56: Khống Chế
Thời điểm Tô Hạo tiếp cận gần Học Viện, Ra-đa của hắn cảm giác ở trong bóng tối Học Viện, có một cỗ huyết khí quỷ dị dao động, che giấu rất sâu, cách cửa chính Học Viện một khoảng cách nhất định, tựa hồ không dám tiến vào phạm vi trong học viện.
Loại huyết khí quỷ dị này so với huyết khí của ngươi thì lộ ra vẻ bất động, loại huyết khí này khá mỏng manh, dường như chỉ một cơn gió cũng có thể thổi nó tán đi mất, nhưng hết lần này tới lần khác, nó vẫn tụ tập ở một chỗ.
Loại cảm giác mâu thuẫn này, làm cho Tô Hạo có một chút hứng thú.
Tô Hạo thông qua Ra-Đa cẩn thận qua sát một chút, cường độ huyết khí không cao, chỉ thuộc về huyết khí của võ giả tinh anh cao giai, đối với hắn không có uy hiếp.
Vì vậy hắn liền bất động thanh sắc tiến lên phía trước, hơn nữa tư thế đã làm tốt chuẩn bị.
Thời điểm Tô Hạo chỉ còn cách 5 mét, đối phương liền triển khai.
Lặng yên không một tiếng động tới sau lưng Tô Hạo, một cánh tay hướng phía cổ Tô Hạo lao tới.
"Muốn đánh ngất ta!."
Tô Hạo lập tức biết được ý đồ của đối phương, trong nháy mắt nhớ lại tin tức mà mình mới nghe được ở trong thị trấn, có lẽ những người mất tích kia, có liên quan đến người tập kích hắn bây giờ.
Xem ra đối phương đã đem mục tiêu nhắm đến học viên trong trường.
Tô Hạo cúi đầu xuống thấp, khiến một kích của kẻ địch thất bại.
Hắn lui về phía sau một bước, thôi lui đến sau lưng kẻ địch, nhảy dựng lên thò tay bắt một phát vào phần gáy, sau đó dùng lực mạnh ấn xuống đất.
"Bành!."
Kẻ tập kích bị Tô Hạo hung hăng đánh dí vào dưới đất, huyết dịch từ từ chay ra.
Điều làm cho Tô Hạo không ngờ tới chính là, kẻ tập kích nhận đòn nghiêm trọng như vậy, nhưng vẫn không nói tiếng nào, tay chân kịch liệt phản kháng, muốn trở mình đứng dậy.
Tô Hạo nhướng mày, loại cảm giác này khá quỷ dị, tựa hồ đối phương hình như không cảm nhận được đau đớn. Cái mũi bị lực đạo đả kích mạnh như vậy, nếu người khác là đã òa khóc kêu rên, huống chi cả người còn bị đánh xuống mặt đất.
Thấy đối phương vẫn còn muốn phản kháng, Tô Hạo lập tức xách cổ đối phương nâng lên, ở trên khuôn mặt đấm một phát.
"Phốc!."
Máu ở trên đầu đối phương chảy ròng ròng, như là nước sốt cà chua vậy, rơi trên mặt đất khiến người ta khó mà nhìn nổi.
Kẻ tập kích còn không gãy giũa nữa.
Tô Hạo dứt khoát đem tay chân đối phương bẻ gãy, xác định đối phương vô lực phản kháng, Tô Hạo mới đem kẻ này lật lại người.
Trên mặt người này bị Tô Hạo đánh cho huyết nhục mơ hồ, không thấy rõ diện mạo cụ thể, nhưng cũng có thể nhìn ra được đây là một nam tử trung niên.
Đặc biệt là cặp mắt của nam tử trung niên kia, không có tiêu cự, không có thần thái, bị đánh miệng hơi mở ra, nước bọt cùng máu tươi lăn lộn cùng một chỗ, theo khẽ răng mà chảy ra.
Đây là tên điên! Không có ý thức!
Cực kỳ giống như thi thể bị điều khiển.
"Cái gì? Sẽ không phải có hung thu nào đó tiến nhập thôn trấn, sau đó bắt Nhân Tộc điều khiển chứ?"
Trong lúc nhất thời Tô Hạo cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra, thời điểm hắn chuẩn bị nghiên cứu cỗ huyết khí quỷ dị trong người nam tử trung niên này, thì cỗ huyết khí quỷ dị này chấn động kịch liệt lên, ngay sau đó chậm rãi tiêu tán.
Tô Hạo cả kinh, cảm giác vị trí tiêu tán của Huyết Khí, hắn lập tức cởi áo trung niên nam tử ra.
Chỉ thấy trên bụng trung niên nam tử có một đồ án quỷ dị, đang bốc hơi giống như hơi nước, rất nhanh sẽ biến mất.
“Phù Văn?” Tô Hạo sửng sốt mở mắt, chỉ thấy sau khi phù văn biến mất, thân thể trung niên nam tử run rẩy một cái, sau đó liền triệt để bất tỉnh.
Ngón tay Tô Hạo đưa vào mạch đập, mạch đập đã ngừng, chết rồi.
“Dùng phù văn điều khiển tử thi?” Tô Hạo lần đầu tiên gặp được tình huống này, cũng không hiểu ra sao.
Thấy xung quanh không có người, Tô Hạo rất nhanh thanh lý dấu vết hiện trường, trực tiếp rời đi.
Tối đa hai giờ sau, sẽ có người phát hiện cỗ thi thể này, sau đó đưa cho đội Thủ Vệ xử lý.
Tóm lại, chuyện phía sau không quan hệ đến hắn.
Mà cái Phù Văn quỷ dị kia, tuy rằng biến mất rất nhanh, nhưng Tô Hạo vẫn kịp lưu lại, có thể hoàn toàn khôi phục lại.
Trở lại ký túc xá, Tô Hạo trước tìm đến giấy bút, dựa theo chỉ thị của tiểu Sáng mà thuận lợi vẽ lại phù văn.
Chờ giây lát, cũng không có gì hiệu quả.
Tô Hạo suy nghĩ một chút, lại tìm một tấm vãn gỗ, khắc ấn trên tấm ván gỗ, nhưng vẫn như cũ không hề có động tĩnh gì.
“Chẳng lẽ phải dùng huyết khí vẽ trên thân sinh vật?” Tô Hạo nghĩ đến, đứng dậy đi ra ngoài, Ra-Đa trong nháy mắt tìm một điểm phản ứng huyết khí cực nhỏ, là một con Đại Hoàng Thứ thông minh.
Một lát sau, Tô Hạo liền mang theo một con Đại Hoàng Thứ quay trở lại ký túc xá, con chuột này có tứ chi nhỏ nhắn, đang liều mạng ra sức giãy giụa, một lát sau, nó nhìn chằm chằm vào phí trước.
Tô Hạo trước đem bụng con chuột này lật lại, dùng dây thừng trói chặt tứ chi của nó, sau đó theo bản năng muốn tìm một cây tiểu đao, dọn phần lông bụng của con chuột này.
Sau đó hắn kịp phản ứng, có lông hay không cũng không ảnh hưởng đến việc vẽ, liền cười cười tự giễu, dưới ánh mắt hoảng sợ của Đại Hoàng Thứ, Tô Hạo duỗi ra một ngón tay, điểm vào trên bụng của con chuột.
Sau đó cẩn thận từng li từng tí khống chế huyết khí, dựa theo tiểu Sáng nhắc nhở, bắt đầu khắc ấn, cái phù văn này so với phù văn ‘Quan Sát’ của Tô Hạo thì đơn giản hơn nhiều, nhưng mà để vẽ trên thân một con chuột nhỏ xíu, độ khó cũng không thấp.
Một lát sau, khôi phục thành công, Tô Hạo cầm con chuột lên, dừng huyết khí nơi ngón tay mình lại, mà phù văn khắc bằng huyết khí lúc này cũng trong nháy mắt vỡ nát, tiếp theo đến phiên con chuột nổ tung.
“Phanh!.”
Huyết nhúc vẩy ra một thân vào người Tô Hạo.
Tô Hạo im lặng, trước tiên khen tặng cho Đại Hoàng Thứ, bởi vì nó vô tư dâng lên mạng sống quý giá của mình để thử nghiệm, đáng giá để hắn tôn trọng.
Sau đó lại suy nghĩ đến nguyên nhân thất bại.
Huyết khí mà hắn truyền vào trong cơ thể sinh vật để khắc họa phù văn, thế nhưng một khi đã mất đi khống chế, liền lập tức bộc phát tiêu tán, căn bản không thể giữ trong thời gian dài được.
“Vì sao ngươi khác lại có thể làm được?”
“Tài liệu, vật chứa, hay phù văn này không đầy đủ.”
Nếu như đem loại năng lượng như huyết khí ví như dòng điện mà nói, thì dòng điện phải cần dây điện, mới có thể vận hành theo lộ tuyến cho trước, như vậy huyết khí đồng dạng cũng cần một loại như dây dẫn điện? Đem huyết khí vận hành theo phạm vi cho trước, mới có thể có hiệu quả?
Tô Hạo lần nữa hồi tưởng lại phù văn trên bụng nam nhân kia, càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, loại vật chất dùng để khắc ấn trên người nam nhân đó, có lẽ chính là tài liệu dùng để ổn định huyết khí.
Hắn hồi tưởng lại một quyền sách mà mình đã từng đọc qua Sư Thần Bí Của Phù Văn Sư.
Trong đó có nhắc đến, ở trên thế giới này, có một đám người thần bí, bọn hắn ẩn núp ở trong bóng tối, vụng trộm nghiên cứu các tri thức cấm kỵ. Đám người này tự xưng mình là Phù Văn Sư, dựa theo nghiên cứu Thú Văn mà làm ra Phù Văn.
Mà sở dĩ Phù Văn bị liệt vào tri thức cấm kỵ, là bởi vì Phù Văn Sư đã tiến hành thí nghiệm rất nhiều trên cơ thể người, điều này trái ngược với nhân thường đạo lý.
Trong lịch sử, Phù Văn Sư bởi vì nghiên cứu phù văn, thậm chí đã làm ra rất nhiều sự kiện như tàn sát hàng loại cư dân trong thành, dẫn đến nhiều người tức giận, không biết từ lúc nào, Phù Văn Sư đã trở thành đại biểu cho phái ác, người người hô đánh, so với hung thú thì càng hơn.
“Có lẽ phải tìm được bọn Phù Văn Sư, mới có thể biết được bí mật của Phù Văn.”
Tô Hạo chưa bao giờ nghĩ tới chuyện bản thân sẽ tự đi nghiên cứu và phát triển phù văn, đó không phải là phong cách của hắn.
Giống như việc tri thức của tiền nhân còn chưa học hết, liền bắt tay vào đi sáng tạo cùng nghiên cứu cái mới, đại đa số tình huống như vậy đều thất bại. Bởi vì dạng này, bình thường cũng không phải sáng tạo cái mới, mà đem thất bại của tiền nhân đi trước, lặp lại một lần nữa, cũng quá lãng phí thời gian rồi.
Ở mục nhiệm vụ trường kỳ ‘Pha giải bí mật đặc thù của Phù Văn’, thì đã làm thành một nhiệm vụ nhanh “Tìm kiếm Phù Văn Sư, thu hoạch tri thức phù văn.”
Tô Hạo nhìn ký túc xá dính đầy là bọt máu, hắn thở dài một hơi, lẩm bẩm nói: “Có điều kiện thì làm một cái phòng thí nghiệm chuyên môn đi.”
Lại nghĩ tới cái túi trống rỗng, hắn không khỏi đau đầu.
Vấn đề bây giờ của hắn, là làm thế nào để nhanh kiếm tiền, lại không làm lãng phí thời gian đây?
Tô Hạo đem phương án chế tạo xà phòng nước hoa.... những thứ này bác bỏ, tuy rằng có thể kiếm được rất nhiều tiền, nhưng ma giai đoạn chuẩn bị công tác quá nhiều, chu kỳ thu lời quá dài, hắn không muốn lãng phí thời gian vào lúc này.
Lý tưởng của hắn bây giờ là, tìm một cái gì đó mà tiến hành nghiên cứu, lại có thể kiếm được tiền từ nghiên cứu đó.
“Lữ Lão Sư không phải nói, một khối phù văn nguyên vẹn, ở trên thị trường giá cả vô cùng đắt đỏ sao?”
Nghĩ đến, Trong lòng Tô Hạo xuất hiện một phương án sơ bộ.