Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 59: Kim Đại Đồng

Chương 59: Kim Đại Đồng


Hai đao chạm vào nhau, làm tóe lên vô số tia lửa.
Quỷ giết người bị khí thế mạnh mẽ của Tô Hạo đánh bật gã về sau vài mét.
Sáu tấm khăn che mặt màu đen là vẻ mặt tiếc nuối của hắn, một đao vừa rồi có thể nói là đao mạnh nhất của hắn, vốn còn tưởng cho rằng một đao sẽ đem đối phương chém thành hai khúc, không nghĩ tới bị chặn lại.
Quả nhiên, Tông Sư cao giai không có người nào là kẻ yếu.
"Còn có cây đao kia!."
Tô Hạo chú ý đến trường đao đang nằm trong tay đối phương, cây đao nát mua ngoài vỉa hè trên tay mình tuyệt đối không thể so sánh với nó.
Thực tế, Quỷ giết người có thể ngăn một kích này, thì công lao lớn nhất thuộc về cây đao trên tay của hắn.
Bởi vì Tô Hạo có cảm giác, trong nháy mắt đao của mình trạm vào đao của hắn, thì huyết khí của mình trên thanh đao trong nháy mắt liền tan ra, sau đó lực lượng còn thừa thì bị đối phương dùng đao tiếp được.
Tuy rằng vỏ đao của đối phương của hắn đã bị Tô Hạo đánh bay, nhưng dưới nhận định của Tô Hạo, xem ra đối phương ném đi để đỡ vướng víu.
"Ném hay lắm! Có thể cho chúng ta thoải mái đánh nhau rồi!."
Tô Hạo nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Đao không thể không có vỏ, xem ra hôm nay Quỷ Giết Người phải tử chiến với hắn rồi.
Quỷ giết người lúc này mới từ mặt đất đứng lên, khóe miệng tràn đầy vết máu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tô Hạo, trường đao đặt ngang người, triển khai tư thế chiến đấu.
Điều hắn kinh ngạc nhất là người bịt mặt trước mặt này, vóc dáng hình như chỉ cao có 1 mét 5, ở dưới ánh trăng, có thể nhận ra đối phương không lớn tuổi lắm.
Hắn cũng không xác định đối phương có phải phát hiện bị mất của mình, rồi mới đuổi giết hay không.
Hắn lấy tay lau máu tươi dưới khóe miệng, mở miệng thăm dò:
"Ngươi là ai? Vì sao lại tập kích ta?"

Tô Hạo không trả lời, khóe miệng nhếch lên một đường cong, dưới chân đột nhiên phát lực, lần nữa hướng về phía quỷ giết người đánh tới, lần nữa dùng khí thế đánh ra một đạo chí mạng.
"Chém Ngang!."
Huyết khí trong người Tô Hạo mãnh liệt tuồn ra, lại một đao chém về phía cổ của Quỷ Giết Người.
Trường đao giao nhau, quỷ giết người một lần nữa bị đánh bay.
"Húc!."
Không đợi thân hình đối phương ổn định lại, Tô Hạo tựa như một đầu trâu điên, xông lên phía trước.
Quỷ giết người vội vàng nâng đao đón đỡ.
"Hoạt Ảnh Bộ!."
Lúc này Tô Hạo không một đao đánh xuống, mà cất bước chân xê dịch, khí thế hung hăng của chiếu Húc vừa rồi, lúc này đã biến thành nhẽ nhàng phiêu đãng, theo hướng bên cạnh của quỷ giết người mà hiện lên. Đây cơ hồ chiến kỹ Tô Hạo dùng tới tốt nhất rồi.
"Quỷ Thứ!."
Ngay sau đó, trường đao Tô Hạo men theo một góc độ quỷ dị đâm về phía cổ họng của quỷ giết người.
"Nguy rồi! Tránh không được!."
Thời điểm Tô Hạo thu đạo lại, thì hắn đã biệt rõ hỏng bét.
"Bình Chướng!."
Toàn thân quỷ giết người xuất hiện ánh sáng chợp đỏ.
Một kích của Tô Hạo vẫn như cũ hướng cổ họng hắn lao tới.
"Keng !."
Một tiếng kim loại giao nhau giòn giã vang lên, mũi đao của Tô Hạo chạm vào cổ họng của đối phương, nhưng không cách nào tiến thêm.
Tô Hạo cả kinh, thấy đao của đôi phương sắp chém tới, hắn liền nhảy lui về phía sau.
Vừa rồi ánh sáng đỏ kia là gì? Giống như một tầng bình chướng mỏng, đao của hắn vậy mà phá không được, cảm giác như dung đao đâm vào 10 tấm thủy tinh công nghiệp vậy.
Ánh sáng đỏ trên thân Quỷ Giết Người cũng chậm rãi tiêu tán, hắn lúc này đã đổ một thân mồ hôi lạnh, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, sử dụng thủ đoạn bảo vệ tính mạng, bằng không hôm nay hắn sẽ phải bỏ mạng tại đây.
Thông qua vài giây ngắn ngủi giao thủ, quỷ giết ngươi xác định mình không phải là đối thủ, liền sinh ra ý thoái lui.
Tô Hạo lần nữa nắm chặt trường đao trong tay, rất nhanh hướng phía quỷ giết người đánh tới, dương đao muốn trảm.
Hắn muốn thử lại thủ đoạn vừa rồi của đối phương lần nữa.
"Cương Quang!."
Quỷ giết người giơ tay trái lên, nhắm ngay vào Tô Hạo, ngay sau đó trên tay bỗng nhiên bộc phát một cỗ ánh sáng chói chang, ở trong màn đêm cực kỳ nổi bật.
Tô Hạo nhất thời không để ý, nhìn vào tay đối phương như nhìn thẳng vào mặt trời, trước mặt liền biến thành một mảnh trắng xóa.
Hắn lập tức lấy đao ngăn trước người, lui nhanh về phía sau, phòng bị đối phương tập kích.
Nhưng mà vượt quá dự kiến của tô Hạo, đối phương vậy mà không nắm lấy cơ hội tấn công khó có được như vậy, một kích giết chết hắn, mà lại lựa chọn phương án bỏ chạy.
Điều này làm cho Tô Hạo thở dài một hơi.
Đợi thị lực khôi phục lại, Tô Hạo nhìn về phương hướng quỷ giết người rời đi, thấp giọng cười nói:
"Sao hắn lại làm được? Nhờ phù văn sao? Ta ngày càng hiếu kỳ rồi."
"Ngươi trốn không thoát đâu!."
Tô Hạo dứt lời, liền mở rộng bước chân đuổi theo.
Chỉ một lát sau, Tô Hạo đã đuổi kịp quỷ giết người, một đao nghiêng nghiêng hạ xuống.
"Choang !."
Quỷ giết người thuận theo lực trảm Tô Hạo mà tiếp tục hướng phía trước bỏ chay.
Tô Hạo lần nữa đuổi theo, lúc này hắn không dùng một đao từ trên trời chém xuống, mà chọn một đao nghiêng, lưỡi đao nhắm vào cổ họng của đối phương.
Quỷ giết người nâng trường đao lên, ngăn cản lại lưỡi đao của Tô Hạo, cổ tay quét một phen, trường đao trong tay cũng thuận thế làm ra một đường cong, quay người quét về phía Tô Hạo.
Tô Hạo đưa đao lên ngăn cản.
"Choang !."
Sau đó hai người liền giao thủ tiếp mấy hiệp, quỷ giết người đột nhiên nâng tay trái lên, nhắm ngay về phía Tô Hạo.
Tô Hạo đã sớm phòng bị chiêu này, lập tức nhắm mắt lại, không hề nhìn thẳng về phía trước, dưới chân đạp một phát, lui về phía sau.
Nhưng sự tình cũng không phát sinh như trước.
Quỷ giết người lại lạy,
Tô Hạo lần này bị đối phương hù rồi.
Trên mặt Tô Hạo không hề tức giận, lại đuổi kịp lần nữa, dùng một đao bùng nổ chém xuống.
Trên mặt Quỷ giết người xuất hiện vẻ không cam lòng cùng tuyệt vọng, hắn đối với Tô Hạo có một nỗi sợ hãi thật sâu, hắn vừa nhìn thấy Tô Hạo giương đao bổ thì liền lạnh mình. Bởi vì cho dù hắn có chắn lại, thì huyết khí bám vào cây đao cũng chấn cho hắn trấn thương, nội tạng ứa máu. Hắn không biết Tô Hạo đã bổ bao nhiêu đao, nhưng hiện tại hắn đỡ không nổi nữa rồi.
Nhưng mà đỡ không được cũng phải cố, bởi vì một đao của Tô Hạo vừa nhanh vừa chuẩn, căn bản đỡ không hết được, đến ngay cả cơ hội phản kích cũng rất ít.
"Choang...!."
Quỷ giết người lần nưa bị Tô Hạo đánh bay, lực phản chấn trùng kích cả người hắn, làm hắn mãnh liệt phun ra một ngụm máu tươi, hung hăng ngã trên mặt đất, rút cuộc cũng không đứng dậy nổi.
Phù văn của hắn là 'Điều Khiển', đối với phương diện chiến đấu thì tăng lên không lớn, thật vất vả lắm mới chế tạo được hai phù văn 'Cứng rắn' cùng 'Cường Quanh' thì đều đã dùng xong, hắn hiện tại đã hết thủ đoạn bảo vệ tính mạng.
"Hả."
Trong phạm vi 400 mét Lục Dương, đột nhiên xuất hiện một đoạn huyết khí vô cùng cường đại.
Đẳng cấp thuộc Võ Giả Tông Sư cao giai! Hơn nữa dựa vào cường độ huyết khí mà phỏng đoán, thì sơ với quỷ giết người còn mạnh hơn một chút.
"Kim Đại Đồng?"
Ra-Đa Tô Hạo phân tích người đang chạy đến, chính là chấp sự Học Viện Võ Giả, địa vị rất gần viện trưởng Tiếu Quý Hiên trong học viện, Kim Đại Đồng.
Thời điểm nhập học, Tô Hạo ở trong tay đối phương nhận lấy mười đồng vàng, nên hắn đối với người này ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Tô Hạo trong nháy mắt nhíu lại, đối phương có lẽ rất nhanh sẽ tới đây, hắn phải mau chóng tiêu diệt quỷ giết người, tận lực không đối mặt với Kim Đại Đồng.
"Phanh" Bùn đất dưới chân Tô Hạo nổ tung, thân hình Tô Hạo biến mất ngay tại chỗ, xuất hiện bên cạnh quỷ giết người, một đao từ trên hạ xuống.
Quỷ giết người dúng hết một tia khí lực, né tránh trường đạo của Tô Hạo.
Tô Hạo liền phủ huyết khí lên chân mình, đá mạnh một phát.
"Banh!."
Một tiếng trầm đục vang lên, quỷ giết người bị đá bay, kêu thảm một tiếng, trong miệng phun đầy máu tươi.
Tô Hạo phất tay phải lên, trường đao bay ra, theo lồng ngực đâm xuyên qua quỷ giết người, đem đối phương cắm trên mặt đất, không thể động đậy.
Tô Hạo lập tức tiến lên, rút ra trường đạo, lại giật xuống cái túi mà đối phương đang mang sau lưng.
"Phốc!."
Máu tươi lần nữa phun ra.
Hắn nâng đao lên nhắm về phía cổ bổ xuống. Mặc kệ đối phương đã chết hay chưa, thì thuận tay bổ thêm một đao đem đầu chặt xuống cũng không hề dư thừa.
Một cúc đá từ nơi xa phóng tới với tốc độ cao, chuẩn xác đập trên thân đao của Tô Hạo, lực lớn khiến đao không thể chuẩn xác bổ xuống cổ, mà lại chém vào ngực quỷ giết người, tạo thành một cái lỗ hổng đầm đìa máu tưới, cơ hồ muốn đem lông ngừng xé ra một nửa.
Nguyên lai Kim Đại Đồng lúc này từ xa, đã rất nhanh tiến lại gần, thời điểm nhìn thấy Tô Hạo tính bổ thêm một đao xuống, hắn theo bản năng của mình, công kích lúc đầu nhắm hướng Tô Hạo liền chuyển xuống vào cây trường đao.
Tô Hạo nhìn vết thương này, đoán chừng đối phương cũng không sống được, vì vậy thu đao lại rời đi.
Kim Đại Đồng đuổi vài bước, liền chạy đến bên cạnh quỷ giết người.
Mắt thấy Quỷ giết người một thân đầy vết thương, nhìn vô cùng thê thảm, hắn không khỏi phải chửi tục một câu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất