Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 58: Chiến

Chương 58: Chiến


Đội Thủ Vệ xuất phát không được bao lâu, thì đột nhiên có một người tới bái phỏng.
Nhãn tình của thủ vệ chiến sĩ tinh anh lập tức sáng lên, lập tức hô lớn:
"Kim Đại Thiếu Gia, người làm sao tới đây?'.
Dáng ngươi khôi ngô đúng là của Kim Đại Đồng, Kim Đại Đồng trung khí mười phần mà nói:
"Tới tìm lão La nhà các ngươi đi uống rượu!."
Mặc dù chỉ là giọng nói bình thường, nhưng tông giọng rất lớn, đem lỗ tai của vị chiến sĩ tinh anh này chấn ông ông cả lên, chiến sĩ tinh anh tiếc nuối nói:
"Thật không trùng hợp, đội trưởng La đi làm nhiệm vụ rồi, nghe nói có người phát hiện vị trí của Quỷ Giết Người, nên bọn họ đang đi tới!."
Kim Đại Đồng sau khi nghe xong, nhíu mày nói:
"Quỷ giết người? Tìm được vị trí của quỷ giết người rồi? khi nào vậy."
"Ngay tại vừa rồi đây, nghe nói có người ném giấy vào, trên đó viết quỷ giết ngươi đang ẩn núp ở thành Đông, cũng không biết tin thiệt hay tin giả."
Kim Đại Đồng sững sờ, trong nháy mắt kịp thời phản ứng lại, cười nói:
"Vậy được rồi, nếu không có lão La ở đây, ta đành đi uống rượu một mình vậy.
Dứt lời, Kim Đại Đồng quay người rời đi.
"Kim Đại Thiếu Gia đi thong thả, rảnh thì ghé chơi!."
Lúc này đã là ban đêm, trăng sáng trên trời bị một đám mây mờ che phủ, làm cho người ta đi đường chỉ miễn cưỡng thấy đồ vật.
Từ khi đội Thủ Vệ xuất phát, Tô Hạo đã dùng một miếng vài đen lên để che mặt, lợi dụng Ra-Đa định vị, xa xa vượt lên ở phía trước.
Thời điểm sắp tiếp cận hang động, Tô Hạo đột nhiên gia tốc, đi tới trước một bước tới cửa động.
Hắn lấy một tay đẩy hòn đá đang chặn cửa đá ra, trong tay thì cầm một hòn đá nhỏ, đập vào cửa động, kiến tạo tiếng bước chân lộn xộn, sau đó hướng vào phía trong động hô to:
"Nơi này có cửa động! Tảng đá mở rồi!."
"Mau mau tiến vào, quỷ giết người đang ở trong đó, nhất định không được để cho hắn chạy thoát!."
Sau đó lại cải biến tuyến họng, bình tĩnh dùng cuống họng hô to:
"Chúng ta hôm nay tới đây có 5 tông sư, hắn khẳng định có mọc cánh cũng chạy không thoát!."
"Hắn chết chắc rồi, giết nhiều người như vậy, hủy hoại nhiều gia đình hạnh phúc, nhất định phải đem hắn cột vào trên kệ, đem hắn từ từ mà đốt cháy."
"Chúng ta vào mau!."
Rất nhanh, Tô Hạo liền thông Ra-Đa cảm giác tên quỷ giết người ở trong động, hắn tựa hồ vô cùng khẩn trương, chạy loạn trong động một vòng, sau đó theo một hướng khác, rất nhanh rời đi.
Quả nhiên không ngoài dự tính của Tô Hạo, loại hang động này có hai lối để thoát.
Tô Hạo không nói gì thêm, cầm tảng đá nhỏ trong tay ném đi, tiến vào trong động, lúc này đội Thụ Vệ cũng chuẩn bị đến nơi.
Cái động nhỏ này cũng không mấy phức tạp, đi tới phía trước mười mét rồi rẽ ngang, sau đó đi về phía trước thêm vài mét, liền đi tới mật thất trong động, Tô Hạo quan sát xem có cạm bẫm gì hay không, cẩn thận tiếp nhập vào trong.
Trong mật thất này cũng không có chỗ gì đặc thù, chỉ bày một ít vật cơ giới, còn có mấy cái bình lộ, ở bên cạnh thì bày biện một cái giá sách, ngọn đèn cầy thì mờ ảo, miễn cương chiếu sáng được mật thất.
Đây là một cái phòng thí nghiệm khá đơn sơ.
Muốn nói chỗ nào đặc thù, thì ở bên cạnh mật thất có một cái gian phòng, bên trong bày cả đống thi thể lộn xộn ngổn ngang, mà những người bị bắt vừa rồi, bây giờ còn năm ở trên bệ đá, quỷ giết người tựa hồ đang chuẩn bị động thủ làm cái gì đó.
Tô Hạo trước tiên lên, anh mắt liền tập chung vào chậu than dưới giá sách, trong chậu than đang đốt cháy một đống thư tịch.
"Mẹ kiếp, phung phí của trời!."
Tô Hạo lập tức xông lên, một cước đạp bay chậu than, đại lượng sách vở trong đó rơi ra lả tả, hơn nữa còn có mấy cuốn thư tịch chưa đốt xong, Tô Hạo chẳng quan tâm gì nhiều, đưa chân đạp liên tục, rất nhanh dập tắt cây đuốc.
"Hả? Đây là đâu vậy?"

Lúc này trên chỗ thí nghiệm, có một học viên mơ mơ màng màng tỉnh lại, ngây ngốc nhìn hoàng cảnh xung quanh.
Tô Hạo thầm nói một tiếng không may, rất nhanh tiến lên dùng cổ tay đặt lên cái ngáy của đệ tử kia, học viên kia mơ mơ màng màng, lại lần nữa ngất xỉu.
Hắn vẫn còn chưa yên tâm, liền gõ vào ngày tất cả mọi người còn lại trên chỗ thí nghiệm một lần nữa, bảo đảm mấy người này trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không tỉnh lại.
Hỏa diễm đang đốt trên thư tịch bị dập tắt, chỉ có từng điểm sáng đỏ lúc ẩn lúc hiên, chỉ có vài trang giấy vụn lẻ tẻ là bị đốt bay lên không trung.
Tô Hạo tiến lên mở ra, phát hiện rất nhiều quyển sách vẫn còn nguyên vẹn, tuy rằng đều có dấu vết bị đốt, nhưng bởi vì Tô Hạo tới cứu giúp kịp thời, nên bộ phận thiêu hủy cũng không nhiều lắm, đại đa số vẫn còn nguyên vẹn, về phần mấy tờ giấy rải rác, đã sớm bị đốt cháy thành tro bụi.
Tô Hạo vẻ mặt tràn đầy tiếc nuối, hắn lấy một cái túi đã chuẩn bị sẵn từ trước ra, đem mấy quyển sách bị hư hại bỏ vào, rất nhanh đã bỏ hết sách vào trong.
Lại dạo quanh một vòng, phát hiện không có gì đặc thù, hắn quay người liền hướng cửa khác rất nhanh rời đi.
Lúc này, người của Thủ Vệ đội cũng tiến nhập vào cửa động, rất nhanh có thể tới chỗ này.
Tô Hạo sau khi dùng lối phụ thoát ra, liền lập tức hướng phương hướng của 'Quỷ Giết Người' đuổi theo.
Hắn tin tưởng mấy thứ đồ vật có giá trị, đang nằm trên người đối phương.
Phương hướng rút lui của quỷ giết người là hướng bên ngoài tưởng thành, lúc này hắn đã chạy thoát ra ngoài rất xa, nhưng vẫn không thoát khỏi phạm vi 'Quan Sát' Ra-Đa của Tô Hạo, hơn nữa tốc độ của đối phương còn thua xa Tô Hạo, nói cách khác, 'Quỷ giết người' có chạy lên trời cũng không thoát.
Mặt khác, nếu như đến lúc đó thật sự giao thủ, Tô Hạo nếu địch không lại đối phương, vẫn như cũ có thể dùng tốc độ của mình làm ưu thế, chạy trốn đi.
Đội hộ vệ cũng từ cửa phụ ra ngoài, nhưng bọn họ đã sớm mất đi dấu vết của Tô Hạo cùng 'Quỷ giết ngươi', vì vậy chỉ có thể tản nhau ra mà tìm, nhưng chuyện này lại không có chút ý nghĩa nào.
Tô Hạo chạy được nửa đường thì tìm một nơi kín đáo, đem cái túi đựng thư tịch cất kỹ, sau đó lại dùng toàn lực truy đuổi.
Mà 'quỷ giết người' thì không biết sau lưng có người truy đuổi, sau khi toàn lực chạy trốn ra được một khoản cách, thì tốc độ cũng thả chậm lại.
Tô Hạo thấy vậy, liền khởi động huyết khí ở dưới chân, tốc độ trong nháy mắt liền nhanh hơn một bậc, lúc này vùng dã ngoại vô cùng vắng vẻ, vừa vặn làm hắn có thể thoải mái phong thích sức lực, không cần giữ lại, tí nữa có thể thoải mái đánh với đối phương một trận.
Không sai, lúc này đây, mục đích của hắn chính là giết chết đối phương, chiến đấu toàn lực.
Từ khi huyết khí Tông Sư được chứa đầy, đạt đến đỉnh phong, hắn còn chưa lần này phong thích toàn bộ sức lực, cảm nhận sức mạnh của mình, hoặc là nói, hắn muốn biết lực phá toái của mình đã đến trình độ nào.
Lúc trước khi hắn đối chiến với người khác, hắn hầu như đều lấy lực lượng áp người, nhẹ nhõm giải quyết xong đối thủ, không hề chiếu đấu lâu dài, mất đi niềm vui chiên đấu.
Còn lần này, đối thủ của hắn cũng là Tông Sư cao giai, chắc hẳn có thể đọ ngang tay với hắn một lần, làm cho hắn cảm nhận được loại cảm giác chiến đấu.
Nghĩ đến như vậy, huyết khí ở trong cơ thể Tô Hạo, cũng theo đó mà rung động mãnh liệt lên, thiếu chút nữa khiến hắn nhịn không được mà ngửa đầu lên thét dài.
Tốc độ Tô Hạo càng lúc càng nhanh, trường đao trên hông đã rời vỏ, dưới ánh trăng lóe lên hàn quang.
Hắn nhìn thấy đối thủ của mình, dưới ánh trăng đang nhanh chóng chạy về phía hắc ám.
Đây là một người trẻ tuổi, tầm khoản hai mươi mấy tuổi, sau lưng cõng theo một cái gói nhỏ lộn xộn, tóc dài, bởi vì chạy quá nhanh khiến nó rũ về phía sau bay lên, tay trái thì nắm lấy một cây trường đao dài.
Tô Hạo không hề che giấu thân hình, liền tăng tốc áp sát tới gần.
Thời điểm tiếp cận gần ba mươi mét, Quỷ Giết Người cuối cùng cũng phát hiện ra Tô Hạo theo sau.
Quỷ giết người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy dưới ánh trăng sáng là một thân ảnh lao đi cực nhanh, tay cầm đoản đao, khi thế như cầu vồng mà hướng hắn lao đến, làm hắn sợ đến nỗi thiếu chút nữa thân hình bất ổn.
"Người nào!."
Quỷ giết người mắt thấy sắp bị đuổi kịp, dứt khoát rút ra trường đao trong tay, quay người nghênh chiến.
Tô Hạo cũng không có ngừng lại, huyết khí dưới chân mãnh liệt bùng nổ, tốc độ nước rút lại bao tăng thêm lần nữa.
Đảo đao trong tay được truyền vào huyết khí, giống như từ khí hóa hình.
Nâng đao.
Khí thế Thái Sơn.
Đạo ha.
Khí thế biển cả.
Mà quỷ giết người bị khí thế Tô Hạo áp đến, khiến hắn cơ hồ không thở nổi.
"A!."
Hắn chợt kêu to một tiến, gia tăng khí thế, vung trường đao lên ngăn cản.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất