Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 77: Nguồn Năng Lực Hạch Tâm

Chương 77: Nguồn Năng Lực Hạch Tâm


Tô Hạo nhìn thi thể cực lớn của Bạch Vĩ Điêu đầu đen, hai mắt tỏa ra ánh sáng, nước miếng thiếu chút nữa mà chảy xuống.
Hai năm qua hắn cố ý tránh né hung thú cấp thái sư, đối tượng nghiên cứu lần lượt là hung thú cấp tinh anh cùng tông sư, hiện tại có một cỗ thi thể hung thu thái sư bày ở trước mắt, làm cho hắn cảm thấy điên cuồng vì phù văn của đối phương, làm sao có thể chịu được loại dụ hoạch như vậy.
Tô Hạo nhặt lại cái túi của mình, sau đó vươn cách tay tội ác đến Bạch Vĩ Điêu.
Kéo đi chỗ khác.
Tìm một chỗ khác để giải phẫu, xem hung thú cấp thái sư có chỗ gì khác với hung thú cấp tông sư.
Về phần chuyện quay lại trạm gác Trà Sơn... Kéo dài thêm vài ngày cũng không sao.
Rất nhanh, Tô Hạo đã tìm được một nơi thích hợp, một tảng đá bên trong có một lỗ vô cùng sâu.
Nơi đây vốn là nhà của một đầu Sa Tích Hoàng nghỉ lại, tuy nhiên sau khi Tô Hạo chém đứt đầu nó xong, thì liền biến thành cứ điểm tạm thời của hắn.
Không có gì thích hợp, trước thuần thục lấy dụng cụ ra, đem lông chim đều bứt lấy.
Sau khi nhổ lông Bạch Vĩ Điêu xong... Tô Hạo khó mà một lời nói hết, không ngờ con gà trước mắt không có lông chim này, lại là bá chủ bầu trời uy phòng lầm lẫy?
Tô Hạo dùng đao từ từ cẩn thận giải phẫu, như là quan sát trân bảo hiếm có vậy, không buông tha bất kỳ chi tiết nào.
Rất nhanh, Tô Hạo đã tìm được Thú Văn của Bạch Vĩ Điểu.
Thú Văn của Bạch Vĩ Điểu là 'Xuyên Thấu', Tô Hạo cũng có, làm cho hắn ngạc nhiên nhất chính là, không ngờ thú văn trên thân của đối phương lại là nguyên vẹn.
Đây là lần đầu tiên hắn tìm được Thú Văn nguyên vẹn trên thân hung thú, lúc trước những thú văn kia tìm được, đều là từng đoạn nhỏ, không được trọn vẹn, cần phải giết vô số hung thú cùng loại, mới có cơ hội tìm được một đoạn thú văn nguyên vẹn.
Điều làm cho Tô Hạo kinh ngạc nhất chính là, đoạn Thú Văn này được khắc ấn trên một viên thịt tròn.
"Đây là cái gì? chẳng lẽ viên thịt này chính là sự huyền bí của cấp Thái Sư?"
Tô Hạo đã giải phẫu rất nhiều hung thú cấp tông sư, nhưng chưa bao giờ phát hiện ra được loại viên thịt này.
Tô Hạo tò mò dùng dao găm đem viên thịt cắt xuống, cẩn thận đặt vào lòng bàn tay, chỉ có thể cảm giác được bên trong chứa đựng một cỗ huyết khí khổng lồ.
Đợi rất lâu, cũng không có gì xảy ra.
"Giải phẫu đi!."
Tô Hạo nhanh chóng mở ba lo lấy công cụ, thuần thục đem viên thịt phân giải ra.
Sau đó từ bên trong lấy ra một hạt châu màu vàng nhạt, chỉ to chừng khoản đầu ngón tay, lấy tay đè lên, vô cùng mềm mại, giống như kẹo chíp chíp vậy.
Trong nhận thức của Tô Hạo, một nửa huyết khí mình cảm ứng được của đối phương, đều nằm ở trong hạt châu này.
"Chẳng lẽ đây là hạch tâm để chứa năng lương sao? Chẳng lẽ cái này chính là điểm mấu chốt để tấn cấp Thái Sư?"
Tô Hạo cau mày, quan sát hạt châu.
Từ lúc lấy hạt châu từ viên thịt ra, thì huyết khí ở trong hạt châu từ từ giảm xuống, nói rõ huyết khí đang chậm rãi tiêu tán, dự tính khoản hai ngày, thì huyết khí hạt châu sẽ tiêu tán hết.
"Dù sao sớm hay muốn cũng tiêu tán rồi, thừa dịp nó còn chưa tiêu tán, giải phẫu đi?"

Tô Hạo suy nghĩ một chút, lập tức tìm kiêm dụng cụ.
Giải phẫu nha, dù sao cũng không lỗ được.
Đợi lúc Tô Hạo đem hạt châu giải phẫu xong, cũng không phát hiện ra điều gì, chỉ làm huyết khí ở bên trong nhanh tiêu tán hơn.
Không bao lâu sau, Tô Hạo nhìn từng mảnh vỡ của hạt châu, thì thào lẩm bẩm:
"Ừ, không lỗ!."
Chỉnh đốn lại hành trang, Tô Hạo lần nữa xuất phát, lần này hấp thụ giáo huấn từ trước, hắn chuyên môn chọn lộ tuyến để ẩn nấp, tuy rằng sẽ chậm hơn một chút, nhưng mà lại an toàn.
Trải qua sự tình của Bạch Vĩ Điêu, làm cho Tô Hạo minh bạch, dù có Ra-Đa trợ giúp, cũng không nhất định có thể bảo vệ bản thân hắn an toàn.
Bởi vì rất có thể, thời điểm hắn phát hiện được đối phương, thì đối phương cũng khóa hắn lại rồi, không cách nào chạy thoát được.
Tuy nhiên cũng may đầu Bạch Vĩ Điêu này, làm cho Tô Hạo hiểu rõ, cấp thái sư cũng không khủng bố như trong tưởng tượng của hắn, tìm đúng phương pháp, vẫn như cũ có thể tiêu diệt được đối phương.
Thông qua quá trình giải phẫu Bạch Vĩ Điêu, Tô Hạo đối với chuyện tấn cấp lên Thái Sư cũng có suy đoán nhất định.
Từ cấp Tinh Anh đột phá lên cấp Tông Sư, thuộc về quá trình đột phá 'Kết Cấu', mà từ cấp "Tông Sư" lên "Thái Sư", có lẽ thuộc về loại đột phá "Năng Lượng", nếu dựa như vậy mà suy đoán tiếp, thì từ "Thái Sư" lên "Đại Tông Sư hay còn gọi là Tông Tổ cấp", thì là đột phá "Toàn diện".
Về phần có phải hay không, Tô Hạo còn cần phải tìm người hỏi, cũng không biết có thể hỏi được không.
....
Hai mươi ngày sau, Tô Hạo về tới trạm gác Trà Sơn.
Lúc này Ngô Vân Thiên cũng không có ở nhà.
Tô Hạo đành an vị ở trong sân, cầm lấy ấm trà của Ngô Vân Thiên, lại đổ nước ấm vào trà, ngồi đợi Ngô Vân Thiên trở về.
Mãi cho đến gần tối, Ngô Vân Thiên mới mang theo vẻ phong trần trở về.
Trong chớp mắt Ngô Vân Thiên nhìn thấy Tô Hạo, người liền hơi cứng lại, cả buổi mới nói được một câu:
"Hướng Võ, ngươi về rồi."
Tô Hạo gật gật đầu, lâu rồi không gặp, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì.
Song phương trầm mặc một lúc lâu, Tô Hạo mới nói:
"Phụ thân, con nấu trà rồi, người trước xuống đây uống một ly đi!."
Ngô Vân Thiên gật gật đầu, vào nhà, tháo xuống áo giáp, sau đó ngồi đối diện với Tô Hạo.
Lúc này Tô Hạo mới quan sát được Ngô Vân Thiên khoảng cách gần.
Thoạt nhìn không sai biệt lắm với lúc trước, nhưng có thể thấy rõ, dưới khóe mắt Ngô Vân Thiên đã có thêm mấy dấu chân gà, trong đôi mắt còn mang theo chút khí tức tan thương, loại ánh mắt này, dường như đã nhìn thấu vận mệnh.
Bất tri bất giác, Tô Hạo đi vào cái thế giới này, đã được mười hai năm.
Tô Hạo có cảm giác huyết khí Ngô Vân Thiên đã thật sự tăng lên, chắc hẳn đã đột phá bình cảnh huyết khí, đạt đến trạng thái đỉnh phong, liền hỏi:
"Phụ thân, người tìm được sóng cường hóa huyết khí rồi sao?"

Ngô Vân Thiên gật đầu nói:
"Một năm trước đã tìm được, hiện tại có thể tùy ý khống chế chuyện chuyển hóa huyết khí, cường độ huyết khí đã đạt đến đỉnh phong."
Tô Hạo hỏi tiếp:
"Thế đã khắc ấn thú văn chưa?"

Ngô Vân Thiên trầm mặc, hắn không muốn nhắc tới chuyện này.
Tô Hạo lập tức hiểu rõ, Suy nghĩ một chút, lại hỏi:
"Là vì Thú Văn quá phức tạp sao?"

Ngô Vân Thiên nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói:
"Đúng vậy, không thể nhớ kỹ toàn bộ."
Rất hiển nhiên, Ngô Vân Thiên gặp phải vấn đề mà các võ giả tinh anh khác gặp phải.
Tô Hạo nói:
"Phụ thân, con có biện pháp đơn giản hóa Thú Văn, ngươi muốn Thú Văn có đặc tính gì?"

Dứt lời, Tô Hạo đem từng đặc tính của Thú Văn nói ra, đều liệt kê cho Ngô Vân Thiên nghe một lần.
Vẻ mặt Ngô Vân Thiên quỷ dị nhìn Tô Hạo, nhưng cũng rất sáng suốt mà không đi hỏi.
Bởi vì mấy năm nay nhìn Tô Hạo trưởng thành, hắn đã ý thức được một vấn đề rất nghiêm túc, chính là hắn không thể nào lấy sự tình người bình thường không làm được, đặt vào trên người Tô Hạo.
Hắn phát hiện nhận thức của mình đối với thế giới này đã chuyển biến.
Vì vậy, năm nay hắn đã hơn bốn mươi tuổi rồi, nhưng hiểu được một đạo lý, không hiểu thì đừng hỏi, cho dù hỏi vẫn không hiểu, chỉ làm bản thân thêm rối não.
Ngô Vân Thiên tùy tiện tìm một Thú Văn thuận mắt nhất, nói:
"Cứng Rắn đi!."
Tô Hạo gật đầu, lập tức tìm một tờ giấy trống, đem trận bàn phù văn "Cứng Rắn" vẽ ra, lần nữa thử khắc ấn lên tay, sau đó cảm thấy không có gì sai sót, hắn mới đưa cho Ngô Vân Thiên, nói:
"Đây là trận bàn con căn cứ vào Thú Văn mà đơn giản hóa lại, người dựa theo trận bàn này mà khắc ấn là được rồi."
Sau đó lại chỉ vào tám đường con trong trận bàn nói:
"Đây là tám tiết điểm, là thứ dùng để điều chỉnh sao cho phù văn hợp với thân thể của người nhất."
Sau đó lại kỹ càng miêu tả tác dụng của trận bàn cho Ngô Vân Thiên nghe, làm sao khắc ấn cùng vẽ như thế nào.
Sau khi kết thúc, Ngô Vân Thiên nhíu mày nói:
"Hướng Võ, ngươi nói trận bàn này, có thể đạt được hiểu qua như Thú Văn sao?"

Tô Hạo gật đầu nói:" Đương nhiên!."
Ngô Vân Thiên nói:
"Ta không biết vì sao ngươi làm được, nhưng mà ngàn vạn lần đừng nói thứ này cho người khác biết. Nếu không ngươi nhất định sẽ gặp nguy hiểm."
Tô Hạo chân thành nói:
"Phụ thân, con hiểu mà! Con sẽ cẩn thận chuyện này."
Ngô Vân Thiên thở dài nói:
"Bên trong nhân tộc cũng không phải là không có tranh đấu, những vật kia ta không hiểu. Nhưng mà từ trước tới nay, tri thức để trở thành Tông Sư, đều là do đám người cao tầng khống chế đấy, nếu như để cho người khác biết ngươi có thể đơn giản hóa Thú Văn thành Trận Bàn, thì rất có thể đụng đến lợi ích của bọn họ, đến lúc đó ngươi sẽ bị đuổi giết."
Tô Hạo cũng từng suy nghĩ qua vấn đề này, hắn đơn giản hóa lại Thú Văn, là muốn truyền bá rộng rãi ra ngoài, chuyện này đối với toàn bộ nhân tộc, là một ích lợi cực lớn.
Nhưng làm như thế, rất có thể đụng chạm đến lợi ích của kẻ thống trị, sau đó lọt vào kết quả bị đối phương đuổi giết.
Hắn cũng không có nổi tự tin, một mình mình có thể đối kháng toàn bộ nhân tộc.
Như vậy, nên làm thế nào bây giờ?
Tô Hạo cũng không biết, trước mắt mà nói, tin tức về giai cấp thống trị hắn biết quá ít.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất